truyện ngắn
Năm giờ chiều Mồm Loa sai một đồng chí đưa công văn đến bộ phận xuất bản của Trại. Việc kiểm điểm không thể khất lần mãi. Bộ phận xuất bản gồm tuyền những đồng chí đọc thông viết thạo lại còn biết viết văn làm thơ. Đồng chí Nã Phá Luân đã đầu tư một số cám tương đối cho bộ phận này. Cái kho lớn đã được ngăn một khoảnh nhỏ cho bộ phận xuất bản. Những bức tường được sơn màu trắng. Trên một bức tường được viết bản nội qui như sau: Chúng ta không làm việc được như các đồng chí Lừa, không đẻ trứng được như các đồng chí Gà, không cho tinh trùng như những đồng chí Lọn rẽo. Chúng ta không biết vẫy đuôi mừng và sủa gâu gâu như những đồng chí chó..Chúng ta chỉ nghĩ ra những mĩ từ thật đẹp để ca ngợi đồng chí Nã Phá Luân. Những mĩ từ đó sẽ được đổi thành cám.
Trong bộ phận xuất bản có mười đồng chí, được phân những thứ bậc cao thấp. Phần cám được chia theo thứ bậc sau khi dòng chữ làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu bị mờ đi. Những con vật không thèm buồn bàn ra tán vào rằng những dòng chữ kia bị xoá đi hay bị mờ theo thời gian.
Thời gian vừa qua bộ phận xuất bản đã phạm phải sai lầm. Cho in ấn và phát hành một cuốn sách nói xấu trại súc vật. Cuốn sách này lại đi gọi các đồng chí lợn là con lợn. Gây hiểu lầm và ảnh hưởng rất xấu đến sự phát triển của trại. Đồng chí Nã Phá Luân rất phiền lòng. Mồm loa hiến kể, bắt hết bọn kia cho vào tù. Đồng chí Nã Phá Luân có cách nghĩ khác. Cho bọn kia vào tù thì quá dễ. Nhưng lại mất cám để nuôi chúng. Lại ảnh hưởng đến uy tín của trại, về vấn đề lợn quyền và tự do eng éc. Đồng chí Nã Phá Luân bèn gọi cấp trên của cấp lãnh đạo bộ phận xuất bản. Đồng chí Nã Phá Luân thân tình chỉ bảo đồng chí cấp trên:
- Tôi biết thời gian vừa qua đồng chí có sáng tác được một số hoan ca sự trong sáng, tài năng và đạo đức của chúng ta. Một xã hội tươi đẹp nhất trong mọi xã hội. Đặc biệt là hoan ca về trận đánh ở cối xay. Tuy nhiên chưa có tác phẩm nào xứng với tầm của thời đại. Nay đồng chí lại để lọt một tác phẩm nói xấu chúng ta như vậy. Đồng chí không thấy xấu hổ hay sao, khi chúng viết, tiếng đầu lòng con gọi éc. Chúng ta đã có bước phát triển nhảy vọt. Tiếng éc là tiếng lợn bị chọc tiết. Không thể có tiếng éc trong trại chúng ta. Cũng không thể có chữ ủn ỉn. Chúng ta no đủ, không thể ủn ỉn. Đồng chí phải đi thực tế. Đến các bộ phận. Phải tìm tấm gương để cho mọi con vật noi theo. Những hoan ca không được có những từ phản cảm như là éc hay ủn ỉn. Có điều này tại sao các đồng chí mang tiếng là những nghệ sỹ mà lại không nhận ra nhỉ. Rất đậm đà bản sắc, bản chất. Ịch ịch ịch ịch.
- Kính thưa đồng chí Nã Phán Luân, tôi đã nghe ra cả một bản giao hưởng tuyệt mĩ trong từng lời nói của đồng chí. Tôi sẽ chỉ đạo viết bản giao hưởng ịch thưa đồng chi Nã Phá Luân
- Chuyện đã xảy ra, các đồng chí phải tự kiểm điểm sâu sắc. Phải tự nhận thức tác hại của vấn đề. Tôi không đưa ra bất cứ hình thức xử phạt nào. Điều này rất mang tiếng. Các đồng chí phải tự xử. Sau đó báo cáo lên tôi.
Trại súc vật đã chuyên nghiệp hoá súc vật thành từng súc vật chuyên sâu. Nhóm lừa chuyên kéo, thi thoảng có cử tạ. Nhóm xuất bản đã làm thành thơ, thân lừa ưa cử tạ. Nhóm cừu chuyên để xén lông, không cần chó săn cũng sắp hàng đi thẳng tắp. Nhóm gà mái chuyên đẻ trứng, đẻ xong cũng không cần cục ta cục tác. Nhóm lợn, không được gọi là nhóm lợn, bầy đàn lợn có sự phân hoá rất lớn. Một số ít được nằm trên giường có đệm trải ga trằng, được hút xì gà và uống các loại rượu nước ngoài với mức thuế lến đến 200%. Trừ rưọu Na pô lê ông, cấm không được nhập. Được đi xe hơi ngoại nhập với mức thuế 300%. Một số nhiều hơn được nằm trên giường không trải ga trắng, được uống rượu ngoại nhập nhưng rẻ tiền hơn, được đi xe hơi ngoại nhập nhưng ít tiền hơn. Một số đông hơn nữa chỉ được nằm trên nền rơm nhưng vẫn được đi xe ngựa kéo. Nhóm này chỉ được uống rượu của trại tự nấu. Uống xong say bí tỉ nên nằm đâu đái ỉa ra đấy. Nhiều bận đi họp không kịp tắm rửa thối hoắc cả phòng họp. Nhóm lợn rẽo, chuyên chỉ để phối giống, được ăn ngon mặc đẹp, không phải làm việc gì.
Những con vật không được làm ăn riêng lẻ mà phải làm việc theo tập thể gọi là Hợp tác xã. Buổi sáng đúng 6 giờ một con trâu già, đã hết tuổi làm việc. gõ kẻng giục tất cả ra đồng. Một con chó già đã rụng hết răng nhưng vẫn hay sủa hóng, làm nhiệm vụ điểm danh. Con vật nào đi muộn 5 phút bị trừ khẩu phần ăn. Đúng 11 giờ trưa kẻng lại vang lên. Các con vật được về nghỉ trưa. Kẻng vang lên đúng vào lúc con vật nào đó đang dơ cuốc quá đầu để chuẩn bị bổ xuống luống đất, thì ngay lập tức chúng bèn hạ cuốc xuống, phủi chân đi về. Chúng không buồn bổ nhát cuốc. Mặc dù buổi chiều chúng sẽ mất sức để dơ cái cuốc lên cao hơn đầu và bổ xuống đất, để đất được lật lên. Một lần bò thi sỹ khi đi thực tế để viết thơ đã phân tích như sau: Một ngày có hai hiệu lệnh kẻng để cho các con vật được nghỉ ngơi, cũng có ít nhất hai con vật dơ cuốc quá đầu nhưng không bổ xuống để lật đất lên. Tình trạng này khi chưa có hợp tác xã không xảy ra. Như vậy một ngày sẽ có 4 đơn vị năng lượng bị tiêu hao mà không có 4 đơn vị đất được lật lên. Đó là chưa kể đến việc các đơn vị đất được lật rất nông, sẽ dẫn đến tình trạng đất không tơi. Cây trồng gieo xuống sẽ không tươi tốt. Tuy nhiên sau khi đi thực tế về thi sỹ bò lại làm thơ rằng: Mất mùa là bởi thiên tai. Được mùa là bởi thiên tài chúng ta.
Ban đấu mỗi con vật trong trại không chú ý lắm đến câu chuyện. Sau khi nghe thấy thuốc độc thì đều thất kinh. Chúng thì thào với nhau rằng, đồng chí Nã Phá Luân đã ban cho đồng chí cấp trên nhà thơ ba món: thanh gươm, dải lụa và chén thuốc độc để đồng chí tự xử. Những con vật thất kinh. Phen này chắc đồng chí cấp trên nhà thơ không thể thoát bằng nước mắt được rồi. Chẳng là ba lần trước đồng chí đã khóc rất thành khẩn nên thoát tội.
Những đồng chí trong bộ phận xuất bản căng thẳng lo lắng, cuộc họp sẽ diễn ra trong không khí nhồi da sáo thịt như những con vật trong trại kháo nhau. Phần trăm trách nhiệm cám đã được ghi rõ ràng nhưng kín đáo dưới chân một bức tường. Sự kín đáo đó là rất cần thiết, vì những con vật đã biết nhòm nhỏ nhau và đã biết kiện tụng. Đồng chí Nã Phá Luân phải đau đầu vì vấn đề kiện tụng vượt cấp. Mồm Loa cũng bị kiện. Trong một đơn kiện, bầy chó đã gọi Mồm Loa là Mồm Loa Mép Dải. Sau lưng Mồm Loa những con vật chỉ gọi là Mép Dải. Phần trăm trách nhiệm được chia như sau: đồng chí biên tập được chia 100% cơ bản, đồng chí phó được chia 100% cơ bản cộng thêm 70% cơ bản, đồng chí trưởng được cộng thêm 80% cơ bản. Triểu theo phần trăm ăn thì đồng chí nào ăn nhiều hơn thì trách nhiệm nhiều hơn. Nhưng ở trại súc vật thì lại không phải thế. Khi có sai phạm xảy ra thì trách nhiệm sẽ được trút xuống cho đồng chí được ăn ít nhất. Thời gian vừa qua các đồng chí trong bộ phận xuất bản ngấm ngầm trút giận lên đồng chí biên tập cuốn sách. Cho rằng vì đồng chí này mà phần cám đã bị rút bớt.
Trái ngước với sự căng thẳng lo lắng, cuộc họp do đồng chí cấp trên nhà thơ chủ trì lại hết sức nhân văn. Đồng chí ân cần hỏi thăm từng đồng chí trong bộ phận xuất bản. Đồng chí hết sức ca ngợi tài năng của đồng chí biên tập:
- Đồng chí ạ, cậu là một người rất có tài, rất có tài. Mọi tác phẩm của cậu đều được đón nhận. Tài thật mới được đón nhận như vậy chứ. Bộ phận xuất bản mà không có đồng chí thì chằng còn được biết đến. Đồng chí là tài năng nhất trong bộ phận xuất bản.
Sau khi ca ngợi xong tài năng của đồng chí biên tập đồng chí cấp trên nhà thơ bèn đứng lên trên bục cao nhất. Đồng chí rất trịnh trọng lấy trong ca tap ra một bọc đen đen. Các đồng chí tham dự cuộc họp hồi hộp theo dõi. Có đồng chí yếu tim phải đưa tay lên giữ chặt lấy ngực, đồng chí đã bị tai biến mạch máu não phải đưa cả hai tay giữ chặt lấy đầu. Mọi đồng chí đều đoán già đoán non, trong cái bọc đen đen kia là thanh gươm, giải lụa và chén thuốc độc, không biết ba thứ đó có phải được ban cho đồng chí biên tập, đồng chí phó và đồng chí trưởng như những con vật đã kháo nhau bấy lâu nay?
Mặc cho các con vật mặt ghệt ra vì đoán già đoán non, đồng chí cấp trên nhà thơ mặt đầy ăn năn hối lỗi. Hình như có cả một giọt nước mắt to sắp sửa rơi ra khỏi tròng mắt. Những bộ mặt đang ghệt ra kia dãn ra chút ít. Có đồng chí sẵn óc hài hước đã bật ra dấu hiệu của tiếng cười. Khóc , chắc lại khóc. Tiếng cười cũng là một bệnh dịch dễ lây. Dấu hiệu của tiếng cười loang ra trên hầu khắp vẻ mặt của bộ phận xuất bản. Đồng chí cấp trên nhà thơ đã nhận ra dấu hiệu đó. Đồng chí bèn dứt khoát, là động tác dứt khoát, rút trong cái túi đen ra một vật. Nó có màu vàng sáng choé, to cỡ bàn tay của con người. Các con vật cùng dướn về phía trước để nhìn cho rõ. Nhìn rõ rồi thì cùng ồ lên một lượt. Đó đích thị là cái Bàn Vả, made in china, Đồng chi cấp trên chủ tịch theo nhịp một hai vả cái bàn vả vào má, một hai, phải trái, một hai, phải trái..đủ một trăm cái. Hai má đồng chí chủ tịch nhà thơ sưng vù và đỏ lựng. Vẻ đau đớn hằn trên nét mặt cùng với vẻ ăn năn sám hối thành khẩn. Những con vật trong bộ phận xuất bản tròn xoe mắt nhìn. Có con lộn hết cả tròng ra khỏi hốc mắt.
Ba con lừa, hai con vịt, năm con gà mái và Mồm Loa đang chụm đầu vào ô cửa kính nhỏ xíu để hóng hớt, bỗng nhiên cùng ù té chạy. Vịt quàng quạc: mắt lợn luộc. Gà mái lạc giọng: khiếp khiếp.
Trong phòng cuộc họp vẫn chưa kết thúc. Đồng chí chủ tịch nhà thơ sau khi tự vả đúng một trăm cái vào hai má theo nhịp một hai bèn từ tốn gói cái bàn vả vào hộp, cho vào túi đen rồi đút lại vào ca táp. Cất cái ca tap xuống dưới gầm bàn. Đồng chí nói:
- Đồng chí Nã Phá Luân tuyệt vời của chúng ta. Đồng chí ân nhân của chúng ta. Đồng chí nhân văn của chúng ta. Đồng chí hào sảng của chúng ta. Đồng chí đức độ của chúng ta. Đồng chí nhất mực trong sáng của chúng ta. Đồng chí vị tha của chúng ta. Đồng chí Nã Phá Luân đã truyền đạt ý kiến rằng, không có kỷ luật, không có kiểm điểm gì hết. Nhưng mỗi đồng chí trong bộ phận xuất bản của chúng ta phải nhận thức rằng, đó là một cuốn sách tồi tệ, một quả bom tấn mà bọn phá hoại, bọn thù địch đã cài vào để phá hoại bộ phận của chúng ta. Các đồng chí đã nhận thức rõ ràng chưa?
Lúc đó đã gần 12 giờ trưa, tất cả những con vật đều đã đói. Chúng dơ tay biểu quyết. 100% đã nhận thức rõ ràng.
Y Ban