Hiển thị các bài đăng có nhãn BLOGGER. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn BLOGGER. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2016

Nhà văn Nguyên Ngọc đã giết người dân Thạnh Phong lần nữa?







Trong bài viết bàn về Bob Kerrey của nhà văn Nguyên Ngọc đang được like, share khủng hiện nay (tức lượng người quan tâm, tranh cãi cực lớn) đã cho rằng, Bob Kerrey chỉ là nạn nhân của chiến thuật gây ra cái chết của hàng triệu người dân Việt Nam vô tội là “để tiêu diệt Việt Cộng phải đánh bật họ ra khỏi dân thường, ra khỏi “phụ nữ và trẻ con” (còn được gọi là chiến thuật “tát nước để bắt cá”)”. Ông Nguyên Ngọc ca ngợi việc Bob Kerrey “nhận ra mâu thuẫn chết người ở chiến thuật ấy, nhưng không dùng nó để bào chữa cho mình”không thanh minh, bào chữa cho tội ác của mình mà chỉ nhận lỗi là “vĩ đại”, là “nhân văn”, đồng thời kết tội “Việt cộng” (tức những người cầm sung chống quân đội Mỹ-ngụy” mới đáng bị chất vấn về nguyên nhân khiến lính Mỹ phải sử dụng cái chiến thuật “để tiêu diệt Việt Cộng phải đánh bật họ ra khỏi dân thường” vì “ chúng tôi, những người từng là lính Việt Cộng thời thảm khốc ấy, khi chúng tôi vẫn từng “nấp” trong nhân dân vô tội, để họ có thể cùng chết với chúng tôi?”. Với cách “lộn ngược lịch sử” hay “xét lại lịch sử” này, rõ ràng ông Nguyên Ngọc, cựu đại tá Quân đội NDVN sẵn sàng thí tuổi trẻ tham gia “giải phóng đất nước” cùng những tác phẩm cổ vũ lòng yêu nước, chống Mỹ xâm lược làm nên tên tuổi của ông, để rửa sạch mọi tội ác chiến tranh cho Bob Kerrey và đồng đội của ông ta nói riêng, Chính phủ Mỹ thời đó nói chung?
Mời ông Nguyên Ngọc và những kẻ đang tâng bốc về “bài viết thấu tình đạt lý” đầy “nhân văn”, “sâu sắc”, “thấu đáo”, … kia hãy nghe chính người dân Thạnh Phong, nhân chứng và nạn nhân tường thuật về “Việt cộng” là ai, lính Mỹ mà ông Bob Kerrey là đại diện kia như thế nào nhé.
1. Bà Nguyễn Thị Giang, 77 tuổi, người thân của tất cả những nạn nhân Thạnh Phong cho biết, “thường thì lính Mỹ đổ bộ vào xóm chỉ bắt mọi người xếp hàng để hỏi tung tích của đàn ông trong gia đình. Nhiều lần họ lên nhưng không giết ai cả, nên cả xóm không ai đề phòng”.
2.Bà Phạm Thị Lãnh, 77 tuổi, người may mắn không ở nhà cùng 3 đứa con đã thoát nạn thì khi về nhà chứng kiến cảnh lĩnh Mỹ tham gia vụ thảm sát Thạnh Phong vào nhà bà “không tìm thấy người thì vô đập đồ ở trong nhà hết, mâm cơm mới cúng cha chồng cũng bị quăng xuống đất.”.
Cụ bà Lãnh kể lại: "Lúc đó, rất nhiều đàn ông ở xã Thạnh Phong tham gia cách mạng, người theo bộ đội đi biền biệt, người đi du kích dăm bữa nửa tháng mới về một lần". Theo lời bà Lãnh thì lính Mỹ thường xuyên đến bắt bớ người dân để tra hỏi về việc có biết gì đến hoạt động cách mạng không và đàn ông trong làng đi đâu hết.
Tuy nhiên, do trong làng chỉ còn người già, phụ nữ và trẻ em nên không ai biết gì. Mỗi lần càn quét, lính Mỹ đều đập phá đồ đạc, xả đạn lung tung và đốt nhà dân.
3. Bà Nguyễn Thị Lượm (có báo gọi là Bùi Thị Lượm, 60 tuổi, người duy nhất sống sót trong vụ thảm sát) kể lại, ngoài việc càn quét thì Mỹ cũng thường xuyên ném bom, bắn pháo xuống xã Thạnh Phong. Đêm đó, bà Lượm đang ngủ cùng ông bà ngoại, mấy người cô, dì và 10 đứa em họ thì nghe tiếng súng nổ và la hét từ đầu làng vọng lại. Ngay lập tức, cả gia đình tổng cộng 16 người nhảy xuống trảng xê để trốn, tuy nhiên vẫn bị lính Mỹ lôi lên và sát hại.
Về phần bà Lượm, may mắn thoát chết khi lính Mỹ ném một quả lựu đạn, sức ép khiến bà văng xuống trảng xê và bị mảnh đạn găm vào đầu gối. Sau khi toán biệt kích bỏ đi, bà Lượm bò lên kêu cứu và được du kích về chữa trị vết thương.
Đến tận bây giờ, bà Lượm vẫn không hiểu tại sao lính Mỹ lại gây ra thảm sát kinh hoàng như vậy. Họ không hề tra hỏi gì như những lần càn quét trước mà thẳng tay giết hại hết những người có mặt trong xóm.
Trong bài phỏng vấn khác, bà Lượm kể “Trong số 21 người chết, có một người cô và một người mợ đang mang thai. Nếu tính cả thai nhi chưa lọt lòng, con số chính xác là 23 nạn nhân. Những người chết là bà nội, là bà con, là đám trẻ con vẫn chơi cùng hàng ngày. “Đứa em họ con cô tôi cũng chết. Mẹ nó đi giao liên chết. Ba nó đi tập kết. Nó về ở với ngoại”, bà Lượm nhớ như in”
4. Còn ông Phạm Văn Nô, 89 tuổi, cậu ruột của bà Nguyễn Thị Giang, tức “Việt cộng”, đối tượng truy lùng, đánh bật khỏi dân của lính Mỹ theo góc nhìn của ông Nguyên Ngọc kể “Lúc đó tôi không có ở nhà, sáng tôi đi dân công, tối làm du kích lâu lâu mới về thăm nhà một lần.” bỗng chốc mồ côi vợ và bốn người con, ông Nô gần như hóa điên, hóa dại.
Nếu ông Nguyên Ngọc và hàng ngàn người đang tung hô “sáng kiến” của ông Nguyên Ngọc sẽ làm gì ở vị trí ông Nô, sẽ ân hận, day dứt vì đi làm “Việt cộng” là nguyên nhân gây ra “thảm sát” cả gia đình mình? Ông ta “hóa điên, hóa dại” vì căm hận “Việt cộng” hay “lính Mỹ” đã khiến ông mất cả gia đình mình?
Như vậy, cũng như nạn nhân vụ thảm sát Thạnh Phong, hàng triệu phụ nữ, trẻ em Việt Nam đều là mẹ, vợ, chị em, con cháu của “Việt Cộng” cả, vậy họ có “ân hận” vì đã làm “lá chắn” cho người thân của mình “ngày lao động, đêm làm du kích” dẫn đến bao cái chết thảm kia?
5. Ông Sáu Rừng, người có mặt sau vụ thảm sát đêm đó, ông nhớ rõ nơi biệt kích đặt giá súng để bắn. Đêm đó ở Thạnh Phong, không có người đàn ông nào có mặt, chỉ có người già, phụ nữ, trẻ nhỏ đứng trân mình trước làn đạn. “Nhiều người chết mà chẳng còn lành lặn. Có người già chết mà tay vẫn chắp trên trán như đang quỳ lạy”, ông Sáu Rừng kể mà mắt đỏ hoe.
Đây là hình ảnh chứng tỏ ông Bob Kerrey đã nói dối về 21 Việt cộng ông ta cùng đồng đội giết hại. Không có bóng “Việt cộng” trong làng, nạn nhân Thạnh Phong thậm chí đã quỳ lạy, van xin tha mạng không thoát chết. Không hề có tiếng súng nào từ “Việt cộng” trong làng là nguyên nhân gây thảm sát. Nhưng 21 người dân đó đã trở thành “Việt cộng” và giúp ông Bob Kerrey được huân chương từ Tổng thống, giúp ông ta thăng tiến như diều trong sự nghiệp chính trị (trở thành Thượng nghị sỹ, thành thống đốc bang, thành ứng cử viên Tổng thống của Đảng Dân chủ…) trước khi sự thật bị chính đồng đội ông ta phanh phui và chấm dứt sự nghiệp chính trị của ông ta tại Mỹ, thậm chí còn bị dư luận, Mỹ đòi đem ra xét xử là tội phạm chiến tranh.
6. Con đây là cậu con trai lớn của bà Lãnh: Võ Văn Phong cũng chứng kiến thảm sát năm đó.
Khi bà Lãnh nghe tiếng súng đầu xóm, bà lùa những đứa con xuống trảng xê. Đứa con trai lớn hờn trách bà: "Con biểu má đi, sao má không đi?". Bà kêu: "Sao bỏ tụi bây đi được, đi ra đó nó cũng bắn chết, ngồi im đi.". "Thằng con lớn của tôi, khi đó chỉ mới 12 tuổi.
Mấy ngày sau cuộc biệt kích, du kích về thăm xóm, nó nói: Má ơi, sáng tui đi miệt dưới một chút à, ai dè nó xin họ đi theo cách mạng để đánh giặc. Đến năm nó 17 tuổi thì hy sinh mà tôi không hề hay biết".
Như vậy, chứng kiến cuộc thảm sát, đứa trẻ đã không hề căm hận “Việt cộng” mà còn trốn nhà, bỏ người thân, quyết tâm đi làm “Việt Cộng” cho đến khi chết. Đứa trẻ con bà Lãnh như hàng triệu người lính thời đó đã “hăm hở” ra trận, không đủ cân nặng thì nhét đá vào người, không đủ tuổi thì khai gian dối lý lịch, không được cầm súng thì bằng mọi cách để được chấp nhận… Và rồi chính “Việt Cộng” này lại ẩn nấp trong hàng ngàn buôn làng, được người dân che chở bất chấp mạng sống, chia sẻ lương thực bất chấp nguy hiểm, khôn khó của gia đình mình…
Giờ đây, một “Việt cộng” như Nguyên Ngọc ân hận vì đã để người dân làm “lá chắn” giành chiến thắng trước quân đội Mỹ. Ông ta đang được hàng ngàn người lính VNCH ở hải ngoại cũng như hàng trăm ngàn những người trong nước còn ôm hận “Việt cộng” giải phóng VNCH, cùng hàng ngũ những người “cấp tiến”, “đấu tranh dân chủ” như Huy Đức Osin, Kim Chi, Lê Nguyễn Hương Trà… ca tụng ông xứng tầm của một “vĩ nhân”, dám nói lên “sự thật lịch sử”, dám “đối diện với quá khứ”, dám “kết tội ác thảm sát người dân Việt của ĐCSVN”, tức cuộc chiến tranh giải phóng đất nước 30/4 kia xuất phát từ “tội ác” của những người chạy theo “Việt cộng” lấy dân làm “lá chắn” mới thành công, chiến thắng đó là “tội ác” cần bị phanh phui…???
Bởi vậy, tôi – một blogger hậu sinh từng ngồi trên ghế nhà trường để học và tìm vẻ đẹp trong áng văn, sức mạnh làm nên chiến thắng 30/4 từ tác phẩm như “Rừng xà nu” nhìn ông Nguyên Ngọc ngày nay chẳng khác nào một kẻ ác nghiệt hơn Bob Kerrey khi gây ra thảm sát Thạnh Phong gấp triệu triệu lần. Ông ta đã kết tội những người ông, người cha, người mẹ, người con…của nạn nhân Thạnh Phong chính là “tội đồ” giết hại người thân của họ chứ không phải lính Mỹ như ông Bob Kerrey. Ông Nguyên Ngọc hãy đến và hỏi những nhân chứng, nạn nhân Thạnh Phong đi, tôi tin ông sẽ được họ đáp trả xứng đáng. Lịch sử và người dân Việt Nam sẽ phán xét hành động hôm nay của ông, ông Nguyên Ngọc ạ.





Võ Khánh Linh

Chủ Nhật, 24 tháng 4, 2016

Con chó Hơn cả yêu Thương- Bà Lão Vui Tính- Từ Tâm Nguyễn- Nguyễn Tất Toàn



Lâu nay con chó Hơn Cả Yêu thương-Bà Lão Vui Tính- Từ Tâm Nguyễn- Nguyễn Tất Toàn...và vân vân vẫn luôn giả mạo danh người khác. thỉnh thoảng con chó này lại đưa lên vài tấm ảnh,và đặc biệt là những tấm ảnh chỉ đơn thân có một mình. Có lần con chó này đã dùng tấm ảnh của nhà thơ Lương Toán bị tôi phát hiện và hắn đã cố ghép hình chung với một người nhưng kỷ thuật ghép hình của hắn quá ấu trĩ nên cũng bị tôi vạch mặt. Nhiều lần hắn đưa những tấm hình "họp lớp trường Đống Đa" và cố tình làm nhòa ảnh đi. Lần này hắn xuất hiện cũng với tấm hình một mình và cố gắng tạo ra một nhân thân : Nguyễn Tất Toàn.

Hắn có phải là Nguyễn Tất Toàn hay không với tôi  không quan trọng,đó là việc của cơ quan an ninh. Hi hi...với tôi thì hắn chỉ là một con chó, bịp bợm khoác lác, chuyên bịa, đặt vu khống, xuyên tạc ... đảng và chính phủ Việt nam. Lâu nay, con chó này cũng làm nhiều G+ giả, lôi kéo nhiều người vào mục đích chống phá, gây rối, bôi xấu,chửi bới Đảng và chính phủ Việt nam. Cái G+ mà gần đây nhất tôi biết là Miền nắng lạnh và nó cũng bị tôi khiến nó phải đóng lại. Con chó này và đồng bọn đã liên tục tạo ra nhiều cái G giả, Blog giả đăng những bài xuyên tạc, vu khống chế đạo. lãnh đạo Đảng và Nhà nước với cái tên Phạm đình Trúc Thu, nhưng ...lũ chó đó cũng không cắn được Phạm Đình Trúc Thu thật.


Đây là tấm ảnh được chụp lại trên FB Bạn trường Đống Đa.




Mọi người xem chơi cho biết có phải gương mặt của con chó Nguyễn Tất Toàn- Hơn cả yêu thương- Bà lão vui tính- Từ Tâm Nguyễn. Ha ha...


Thứ Tư, 20 tháng 4, 2016

Thêm một Tiến sĩ được đào tạo từ “lò ấp trứng”!






 - Thời hiện đại, người ta muốn nổi tiếng trở nên dễ dàng vô cùng. Người đức độ cũng có thể nổi tiếng mà người “bẩn thỉu” cũng có thể nổi tiếng. Nhưng cái khác là, người sống đàng hoàng đúng nghĩa thì cần 1 đời làm việc, cống hiến thì may ra mới được cả cộng đồng biết đến. Còn người kém tài, kém đức muốn được dư luận biết đến chỉ cần đi bêu xấu lãnh đạo nhà nước hay nguyên thủ quốc gia, tự nhiên cũng được… nổi như cồn. Cứ tưởng đâu, Nguyễn Hưng Quốc – tiến sĩ, nhà phê bình văn học, nguyên chủ bút tạp chí Việt (1998-2001) và đồng chủ bút tờ báo mạng Tiền Vệ, hiện là chủ nhiệm Ban Việt Học tại trường Đại Học Victoria, Úc sẽ không bao giờ sử dụng cái trò “bẩn thỉu” để PR tên mình, nhưng nào ngờ, ông vẫn sử dụng!




Đài Tiếng nói Hoa Kỳ tiếp tay Nguyễn Hưng Quốc bôi nhọ Việt Nam?

Cụ thể là mới đây, ông đã viết một bài đăng tải trên VOA (Đài tiếng nói Hoa Kỳ), ông phán một câu: “Theo dõi tình hình chính trị Việt Nam, hầu như giới quan sát, từ người Việt đến người ngoại quốc, đều đi đến kết luận giống nhau: Chưa bao giờ Việt Nam yếu như hiện nay”? Và theo ông cái yếu của Việt Nam là thể hiện: “Phần lớn đều tập trung vào quan hệ đối ngoại, chủ yếu giữa Việt Nam và Trung Quốc. Có thể nói, ở châu Á, không có nước nào bị Trung Quốc “ăn hiếp” nhiều như Việt Nam. Với Nhật Bản hay Philippines, họ chỉ dòm ngó một hai hòn đảo; với Việt Nam, họ dòm ngó cả chùm đảo và cả một vùng biển mênh mông. Cũng có thể nói, trước sự đe dọa của Trung Quốc, không có nước nào có phản ứng nhu nhược như Việt Nam. Nhật Bản dám dọa đánh chìm tàu Trung Quốc, Philippines đem Trung Quốc ra trước tòa án quốc tế, còn Việt Nam? Ngay cả một lời lên án, họ cũng không dám nói; và khi, trước áp lực của dân chúng, phải nói, thì chỉ nói một cách… thì thầm. Vừa lên án vừa run lẩy bẩy”? Đọc xong những dòng do đích thân ông viết, tôi thật là bất ngờ. Chẳng lẽ con người ông, nhận thức của ông chỉ có tầm này – không hơn gì những con người bị thối hóa đạo đức???


Đài Tiếng nói Hoa Kỳ tiếp tay Nguyễn Hưng Quốc bôi nhọ Việt Nam?

Đúng là, ở Châu Á, vấn đề tranh chấp lãnh thổ giữa Việt-Trung là gây cấn nhất nhưng nhà văn, tiến sĩ Quân có biết, Trung Quốc đã nói gì về Việt Nam không? Trung Quốc nói rằng: “Việt Nam là “đối thủ đáng ngại” nhất của Bắc Kinh và Việt Nam là nước “có gan” nhất đương đầu với Bắc Kinh trên Biển Đông”! Mặc dù hiện tại Trung Quốc dòm ngó cả “chùm đảo” của Việt Nam nhưng Việt Nam chưa để mất bất kỳ một đảo nào! (Có mất là mất Hoàng Sa – mà Hoàng Sa thì đã bị Trung Quốc chiếm từ 1974, lúc này Việt Nam đang bị đế quốc Mỹ cai trị chứ không phải mất bây giờ). Còn Philippines mà ông tung hô thì trong thời gian ngắn đã đánh mất bãi cạn và thực sự chấm dứt việc đánh bắt của ngư dân Philippines quanh bãi cạn Scarborough. Chính phủ Philipines đã công nhận sự thật cay đắng này. Sắp tới đây, nếu như không sáng suốt thì rất có thể bãi Cỏ Mây lại tiếp tục rơi vào tay Trung Quốc! Vậy xin hỏi nhà văn, Nguyễn Hưng Quốc, như thế thì Việt Nam thành công hay Philippines thành công???

Phương châm của Việt Nam là giải quyết tranh chấp dựa trên đàm phán và tuân thủ luật pháp quốc tế. Có nghĩa là, Việt Nam không muốn dùng vũ lực, Việt Nam đang tránh chiến tranh đó nhà văn, tiến sĩ Nguyễn Hưng Quốc! Nếu theo cái kiểu nói của ông, ông quan sát Việt Nam thường xuyên chắc ông biết trong hội nghị Shangri-La 12, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng có nhiều lần nhấn mạnh, vạch tội của Trung Quốc đối với Việt Nam. Lời kêu gọi nhiều lần của Thủ tướng về “niềm tin chiến lược” và thực hiện nghiêm túc DOC đã làm cho Thiếu tướng Yao Yun Zhu (học viện Kỹ thuật Quân sự Trung Quốc) phải nóng mặt hỏi: “Cường quốc nào vi phạm luật pháp quốc tế và vi phạm luật nào trên biển Đông?”. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã đáp trả: “Những diễn biến gần đây trên thực tế mọi người có mặt tại đây đều đã biết là nước nào, tôi xin không nhắc lại”. Thế thì, Việt Nam không tố cáo Trung Quốc là gì?! Không những tố cáo, mà còn tố cáo một cách khôn ngoan nữa là khác! Nhà văn có nghe câu khẳng định: “Việt Nam không là đồng minh quân sự của nước nào và không để nước ngoài nào đặt căn cứ quân sự trên lãnh thổ Việt Nam”? Đoán là, nhà văn không nghe nên mới dám phán bừa, phán ẩu như trên?! Trong lúc viết ra những dòng phản biện này, tôi đặt câu hỏi, không biết trước khi phán, ông có uốn lưỡi 9 lần như ông bà Việt Nam thường dạy con cháu mình chưa nữa? Nếu như, ông đã “uốn lưỡi” rồi thì thật là… hết biết!

Xin thưa ông Nguyễn Hưng Quốc, Việt Nam chưa bao giờ “sợ” Trung Quốc theo cái kều nói của ông mà thật ra, Việt Nam kiên cường hơn nhiều so với cái suy nghĩ, lý sự cùn của ông. Chính tờ Chinese Today của Trung Quốc nhận định, trong số 5 nước 6 bên tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông thì Việt Nam là đáng sợ nhất và rất kiêng nể sức mạnh quân sự của Việt Nam!

Chính Trung Quốc nhận xét: Mặc dù Philippines luôn tỏ ra “cứng đầu” trước Trung Quốc khi công khai khởi kiện đường lưỡi bò phi pháp và những hành động gây hấn của Trung Quốc trên Biển Đông, nhưng Manila sẽ không dám chủ động gây chiến với Bắc Kinh. Nhưng Việt Nam thì hoàn toàn khác. Chinese Today cho rằng, trải qua chiến tranh chống Pháp, chống Mỹ, chiến tranh biên giới mấy chục năm liên miên, Việt Nam trở thành quốc gia “thành thục nhất Đông Nam Á” đối với chiến tranh (chống xâm lược). Lực lượng quân sự Việt Nam lại hùng hậu, chuẩn bị đầy đủ, đặc biệt trong lịch sử Việt Nam từng nhiều lần bị Trung Quốc xâm lược nên ý thức cảnh giác rất cao. Theo Trung Quốc, trong những năm gần đây Việt Nam đã không ngừng phát triển quan hệ với các cường quốc trên thế giới như Mỹ, Nga, Nhật Bản, Ấn Độ trong lĩnh vực quốc phòng, an ninh. Điều đó, chứng tỏ Việt Nam không hề “yếu” như cái suy nghĩ lếu láo của nhà văn, tiến sĩ Nguyễn Hưng Quốc!

Ai nhục nhã?

Không phải là nhân vật đặc biệt, thông tin thì ít tẹo mà ngồi ở nước ngoài, lúc nào tiến sĩ, nhà văn Nguyễn Hưng Quốc cũng tỏ ra ta đây hiểu biết và sự hiểu biết của ông chỉ là tự kể, tự vẽ và tự hoang tưởng. Bỏ công ra viết những dòng như: “Nội bộ đấu đá nhau; ông này thua ông kia; bè này, cánh kia; Đảng lãnh đạo yếu, Chính phủ cũng yếu, hậu quả tất nhiên là đất nước yếu theo…”. Xin thưa, những điều này những kẻ phản động, thế lực thù địch đã nói quá nhiều rồi, đã cũ rích nhưng chẳng có kẻ nào có bằng chứng cả! Tất cả chỉ là nói theo; ganh ghét nên nói cho bỏ tức, giờ một nhà văn, tiến sĩ như Nguyễn Hưng Quốc lại đi theo lối mòn đó để “làm mới” mình thì e là, mờ nhạt và càng bôi bẩn hình ảnh của mình thêm thôi…! Phát biểu cục bộ như trên, rất nghi ngờ không biết đây có phải là những điều được chính miệng nhà văn, tiến sĩ Quốc khai khẩu???

Người không biết gì, không biết làm phép so sánh thì mới nói ra cái câu “Đảng lãnh đạo yếu, chính phủ cũng yếu, hậu quả tất nhiên là đất nước yếu theo”! Hãy nhìn vào những báo cáo, thực tiễn ấy – nhìn thẳng vào sẽ thấy những gì Việt Nam đã đạt được về kinh tế, ngoại giao, chính trị và những nổ lực của cán bộ Nhà nước từ Trung Ương đến địa phương chứ đứng có “muốn nói gì nói” và biến lời nói của mình thành “Thánh phán”?! Đã vậy, trong phần giới thiệu, nhà văn, tiến sĩ Nguyễn Hưng Quốc còn bảo: “Đã xuất bản hơn 10 tác phẩm về văn học Việt Nam”, thử hỏi một người đầu to, óc “trái nho” như thế thì biết gì về Việt Nam mà viết????

Người đời nói, mình đi nói xấu người khác – xuyên tạc, nói láo, dựng chuyện để hạ uy tín của một ai đó, thì đầu tiên người xấu xí là mình. Nguyễn Hưng Quốc cũng vậy. Không biết trong lúc ăn cơm, nhà văn, tiến sĩ Nguyễn Hưng Quốc có hổ thẹn khi bảo là “chưa bao giờ có một Tổng Bí thư nào lại thua cuộc một cách thê thảm và nhục nhã trong cuộc tranh quyền như Nguyễn Phú Trọng” ? Chỉ trong con mắt, những kẻ không yêu nước thật sự, sống chỉ biết nhận cho mình như nhà văn, tiến sĩ Nguyễn Hưng Quốc mới nghĩ các vị nguyên thủ quốc gia Việt Nam bè phái, tranh giành nhau thôi! Xin lỗi, nếu như lời ông nói thì đất nước này có cơ hội phát triển như ngày nay chắc! Một đất nước, chỉ phát triển được khi nội bộ đoàn kết và đồng tâm hợp lực chung tay cho sự lớn mạnh, sánh vai cùng cường quốc năm châu. Và các nguyên thủ quốc gia từ Tổng Bí thư, Thủ tướng, Chủ tịch nước, chủ tịch Quốc hội cùng ban ngành đoàn thể đang đoàn kết, ủng hộ nhau chứ không phải tranh giành “nhục nhã” như cái suy nghĩ đánh đổ, xấu xí như cái bản chất của ông đâu – nhà văn, tiến sĩ Nguyễn Hưng Quốc ạ!

Trong cuộc sống, hoa sen tượng trưng cho sự thuần túy, tinh khiết và cái tinh túy của hoa sen được thể hiện qua câu ca dao: “Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”. Hoa sen đẹp đấy, thanh cao đấy nhưng không phải trong cuộc sống này, ai cũng thích hoa và hương của hoa sen; cũng có thể những “loài hoa” khác cũng không thích nét đẹp của sen. Vì sao vậy? Điều này không cần trả lời, có lẽ với trình độ “uyên thâm”, nhà văn, tiến sĩ Nguyễn Hưng Quốc cũng biết được?!

Không có bất kỳ sự nhục nhã nào khi mình sống vì người khác, đặc biệt là hết lòng vì dân, vì nước mà các vị nguyên thủ quốc gia đang đảm nhiệm. Người hiền, làm được việc bao giờ cũng bị ganh tỵ và việc thế lực nhám nhúa nào đó hạ uy tín là chuyện rất thường xảy ra. Tuy nhiên, bao giờ cũng vậy, ở hiền thì chắc chắn gặp lành. Có thể, bây giờ một số thành phần nào đó, vì ít thông tin, tin vào lời nói của những thành phần thù địch, quay lưng với lãnh đạo nhưng rồi thời gian cũng sẽ cho họ biết, đâu là người tốt, đâu là kẻ xấu và đâu là kẻ phá hoại đất nước, đâu là người xây dựng đất nước thật sự! Và dĩ nhiên, nhà văn, tiến sĩ như Nguyễn Hưng Quốc không thể nào có được “quả ngọt” khi mà gieo “hạt đắng” và bón cây bằng thứ phân thiếu “chất hữu cơ” được?!

Thanh Trúc

Thứ Hai, 18 tháng 4, 2016

Con chó Từ Tâm Nguyễn- Hơn cả yêu thương lại tiếp tục" ăn trộm"


PHỤ NỮ SINH RA ĐỂ ĐƯỢC YÊU THƯƠNG.



Tôi có may mắn được sống cả một thập niên 80 của thế kỷ trước tại trời Âu để thưởng thức một thập kỷ đỉnh cao nhất của dòng nhạc POP ÂU - MỸ, với hàng loạt những tên tuổi lẫy lừng kể không hết. Đặc biệt những nữ Ca sĩ nổi đình nổi đám với Nana hay Sandra của Đức. Madonna, Cindy Lauper, Laura Branigan, Kim Wills, Withney Houston của Mỹ... Sandra Kim của Bỉ... Kể cả chương trình Sanremo thường niên của Ý với những tên tuổi lớn như cặp vợ chồng Ý Mỹ là Al Bano và Romina hay Toto Cutugno... Cuối tuần lại dán mắt cả đêm vào tivi để xem và nghe các bản TOP TEN Âu Mỹ...

Hôm nay tôi mời các bạn nghe bản hit "Like a Virgin" của nữ hoàng nhạc Pop Madonna để thấy rằng "Phụ nữ sinh ra để được yêu thương".


Đằng sau tinh thần nổi loạn, bản hit kinh điển của "nữ hoàng nhạc Pop" Madonna ẩn chứa khao khát về một tình yêu đẹp và trọn vẹn.

Mùa thu 1984, Madonna khiến người yêu nhạc khắp thế giới quay cuồng trong giai điệu dance - pop củaLike a Virgin. Ca khúc là đĩa đơn trích từ album cùng tên và cũng là đĩa đơn đầu tiên của cô giành vị trí quán quân bảng xếp hạng Billboard. Bài hát không chỉ làm thay đổi sự nghiệp âm nhạc của Madonna, biến cô trở thành biểu tượng nữ quyền trong nhiều thập kỷ mà còn tạo hiệu ứng xã hội sâu sắc, mở đường cho các quan niệm mới mẻ về giá trị của tình yêu.


Hai nhà đồng sáng tác Like a Virgin là Billy Steinberg và Tom Kelly đã không thể tưởng tượng nổi thành công và sức ảnh hưởng của ca khúc khi phát hành. Lời ca là tiếng nói của một cô gái trẻ muốn được sống trọn vẹn và tự do trong tình yêu mà không bị ràng buộc bởi bất cứ giáo điều nào.


Đĩa đơn "Like a Virgin" của Madonna.



... Em từng đi tới chốn hoang vu ấy
Dù thế nào em cũng đã vượt qua nó
Em đâu hay em đã lạc lõng như thế nào
Cho đến khi tìm được anh.
Nhịp đập con tim em còn đang dang dở
Em từng như thế, buồn bã và tuyệt vọng
Nhưng anh đã làm cho em cảm thấy
Anh đã khiến em thấy thật tươi mới và rạng rỡ biết bao...



Like a Virgin mở đầu với hình ảnh Madonna tràn đầy sức sống, nhún nhảy trên chiếc thuyền gondola ở Venice, Italy. Cô giãi bày về sự lạc lõng, đơn độc trong quá khứ một cách nhẹ nhàng và thản nhiên. Khó có thể tưởng tượng được cô gái vui tươi, yêu đời ấy từng "buồn bã và tuyệt vọng" thế nào. Dường như tình yêu đã thổi một luồng gió mới vào tâm hồn, khiến cô trở nên "tươi mới và rạng rỡ" hơn bao giờ hết. Tâm trạng phơi phới ấy đẩy lùi cảm giác cô độc từng vướng bận tâm hồn cô.


...Nỗi sợ của em như đang lụi tàn dần
Em đã giữ gìn và trao tất cả cho anh
Bởi tình yêu là vĩnh cửu...



Madonna diện váy cưới biểu diễn "Like a Virgin" trên sân khấu giải thưởng Video Music Awards vào năm 1984.




Tình yêu là một phương thuốc kỳ diệu có thể hàn gắn những vết thương. Nếu như trước đó, cô gái chìm đắm trong những nỗi buồn thì giờ đây, cô lại tin tưởng trọn vẹn vào sự vĩnh cửu của tình yêu. Khi thăng hoa trọn vẹn trong cảm xúc, con người ta không còn phải giấu giếm nhau bất cứ điều gì: những lỗi lầm trong quá khứ, những tổn thương đã qua... bởi tình yêu là sự an ủi, chở che, cảm thông. Niềm hạnh phúc ấy khiến Madonna hát vang về một sự sở hữu gần như tuyệt đối:
... Anh thật tuyệt và anh là của em
Em sẽ là của anh đến trọn đời
Và anh khiến em cảm thấy không còn gì phải che giấu nữa...
Điệp khúc của bài hát được lặp đi lặp lại khiến người nghe cảm nhận được một tình yêu ở độ chín muồi. Vào thập niên 1980, hiếm cô gái nào có thể bạo dạn thổ lộ những tuyên ngôn sống sượng đến vậy. Madonna từng chia sẻ: "Thời điểm ấy chắc chắc tôi không phải là một trinh nữ, cũng chẳng phải dạng gái ngoan hiền nhưng tôi cực kỳ thú vị với ý tưởng bài hát. Nó vừa bóng gió, mỉa mai, châm biếm, kích động, mát mẻ. Ý tưởng hiện ra ở đây là làm thế nào để bạn có thể giống một trinh nữ ? Đó là đề tài gây xáo trộn suy nghĩ và mọi người sẽ phải nói đến nó liên tục".

Lúc bấy giờ, trong khi các phụ huynh cật lực phản đối Like a Virgin vì cho rằng bài hát cổ súy lối sống dễ dãi của thanh thiếu niên thì giới trẻ lại phát cuồng vì Madonna. Cô là người dẫn đường cho họ đến với một thế giới yêu đương tự do và trọn vẹn mà trong đó, tình dục là kết tinh cao nhất của tình yêu.

Like a Virgin không đơn thuần chỉ đề cập đến vấn đề tình dục và cổ vũ quan niệm yêu đương tự do. Bài hát là một khúc hành hương của tình yêu. Hành trình ấy trải dài từ lúc người phụ nữ còn chìm đắm trong sự đơn độc đến khi chạm được đích đến cao nhất của tình yêu. Đó là tiếng nói của một người phụ nữ độc lập, sống hết mình và chân thật với bản thân.


Madonna cùng Britney Spears và Christina Aguilera tái hiện màn biểu diễn "Like a Virgin", kết hợp với ca khúc "Hollywood" vào năm 2003 trên sân khấu Video Music Awards.




Trước khi đĩa đơn của bài hát ra mắt, Madonna đã làm nổ tung sân khấu MTV Video Music Award năm 1984 với phần trình diễn Like a Virgin. Cô đứng trên một chiếc bánh kem khổng lồ, mặc bộ váy cưới trắng và trình diễn những động tác vũ đạo gợi cảm. Madonna dựng lên trên sân khấu và cả trong MV bài hát hình tượng cô dâu gợi cảm, mãnh liệt, căng tràn sức sống và không ngần ngại thể hiện những khao khát đời thường.


Năm 2003, Britney Spears, Christina Aguilera và Madonna tái hiện màn trình diễn kinh điển này với pha "khóa môi" gây sốc, nhưng dường như chừng ấy vẫn chưa đủ để vượt qua ấn tượng mà "nữ hoàng nhạc Pop" đã ghi dấu trước đó.

Đến nay, Like a Virgin đã bán tại thị trường Mỹ gần hai triệu bản, album cùng tên tiêu thụ đến con số 21 triệu bản. Sau hơn 30 năm, Like a Virginvẫn luôn được đánh giá là một trong những ca khúc về nữ quyền hay nhất mọi thời đại. Không đơn thuần là một trào lưu, Like a Virgin còn truyền tải thông điệp giàu tính nhân văn - Phụ nữ sinh ra để được yêu thương.








Được đăng bởi TỪ TÂM NGUYỄN vào lúc 23:14
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên TwitterChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest

Nhãn: Âm nhạc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Trân trọng những ý kiến chân thành mang tính đóng góp và xây dựng của Qúy vị. Xin cảm ơn !

(http://honcayeuthuong.blogspot.com/2016/04/phu-nu-sinh-ra-e-uoc-yeu-thuong.html)




Và đây :


Like a Virgin' - phụ nữ sinh ra để được yêu thương


Đằng sau tinh thần nổi loạn, bản hit kinh điển của "nữ hoàng nhạc Pop" Madonna ẩn chứa khao khát về một tình yêu đẹp và trọn vẹn.


Mùa thu 1984, Madonna khiến người yêu nhạc khắp thế giới quay cuồng trong giai điệu dance - pop của Like a Virgin. Ca khúc là đĩa đơn trích từ album cùng tên và cũng là đĩa đơn đầu tiên của cô giành vị trí quán quân bảng xếp hạng Billboard. Bài hát không chỉ làm thay đổi sự nghiệp âm nhạc của Madonna, biến cô trở thành biểu tượng nữ quyền trong nhiều thập kỷ mà còn tạo hiệu ứng xã hội sâu sắc, mở đường cho các quan niệm mới mẻ về giá trị của tình yêu.

Hai nhà đồng sáng tác Like a Virgin là Billy Steinberg và Tom Kelly đã không thể tưởng tượng nổi thành công và sức ảnh hưởng của ca khúc khi phát hành. Lời ca là tiếng nói của một cô gái trẻ muốn được sống trọn vẹn và tự do trong tình yêu mà không bị ràng buộc bởi bất cứ giáo điều nào.



Đĩa đơn "Like a Virgin" của Madonna.

... Em từng đi tới chốn hoang vu ấy
Dù thế nào em cũng đã vượt qua nó
Em đâu hay em đã lạc lõng như thế nào
Cho đến khi tìm được anh.
Nhịp đập con tim em còn đang dang dở
Em từng như thế, buồn bã và tuyệt vọng
Nhưng anh đã làm cho em cảm thấy
Anh đã khiến em thấy thật tươi mới và rạng rỡ biết bao...

Like a Virgin mở đầu với hình ảnh Madonna tràn đầy sức sống, nhún nhảy trên chiếc thuyền gondola ở Venice, Italy. Cô giãi bày về sự lạc lõng, đơn độc trong quá khứ một cách nhẹ nhàng và thản nhiên. Khó có thể tưởng tượng được cô gái vui tươi, yêu đời ấy từng "buồn bã và tuyệt vọng" thế nào. Dường như tình yêu đã thổi một luồng gió mới vào tâm hồn, khiến cô trở nên "tươi mới và rạng rỡ" hơn bao giờ hết. Tâm trạng phơi phới ấy đẩy lùi cảm giác cô độc từng vướng bận tâm hồn cô.

...Nỗi sợ của em như đang lụi tàn dần
Em đã giữ gìn và trao tất cả cho anh
Bởi tình yêu là vĩnh cửu...



Madonna diện váy cưới biểu diễn "Like a Virgin" trên sân khấu giải thưởng Video Music Awards vào năm 1984.

Tình yêu là một phương thuốc kỳ diệu có thể hàn gắn những vết thương. Nếu như trước đó, cô gái chìm đắm trong những nỗi buồn thì giờ đây, cô lại tin tưởng trọn vẹn vào sự vĩnh cửu của tình yêu. Khi thăng hoa trọn vẹn trong cảm xúc, con người ta không còn phải giấu giếm nhau bất cứ điều gì: những lỗi lầm trong quá khứ, những tổn thương đã qua... bởi tình yêu là sự an ủi, chở che, cảm thông. Niềm hạnh phúc ấy khiến Madonna hát vang về một sự sở hữu gần như tuyệt đối:

... Anh thật tuyệt và anh là của em
Em sẽ là của anh đến trọn đời
Và anh khiến em cảm thấy không còn gì phải che giấu nữa...

Điệp khúc của bài hát được lặp đi lặp lại khiến người nghe cảm nhận được một tình yêu ở độ chín muồi. Vào thập niên 1980, hiếm cô gái nào có thể bạo dạn thổ lộ những tuyên ngôn sống sượng đến vậy. Madonna từng chia sẻ: "Thời điểm ấy chắc chắc tôi không phải là một trinh nữ, cũng chẳng phải dạng gái ngoan hiền nhưng tôi cực kỳ thú vị với ý tưởng bài hát. Nó vừa bóng gió, mỉa mai, châm biếm, kích động, mát mẻ. Ý tưởng hiện ra ở đây là làm thế nào để bạn có thể giống một trinh nữ? Đó là đề tài gây xáo trộn suy nghĩ và mọi người sẽ phải nói đến nó liên tục".

Lúc bấy giờ, trong khi các phụ huynh cật lực phản đối Like a Virgin vì cho rằng bài hát cổ súy lối sống dễ dãi của thanh thiếu niên thì giới trẻ lại phát cuồng vì Madonna. Cô là người dẫn đường cho họ đến với một thế giới yêu đương tự do và trọn vẹn mà trong đó, tình dục là kết tinh cao nhất của tình yêu.

Like a Virgin không đơn thuần chỉ đề cập đến vấn đề tình dục và cổ vũ quan niệm yêu đương tự do. Bài hát là một khúc hành hương của tình yêu. Hành trình ấy trải dài từ lúc người phụ nữ còn chìm đắm trong sự đơn độc đến khi chạm được đích đến cao nhất của tình yêu. Đó là tiếng nói của một người phụ nữ độc lập, sống hết mình và chân thật với bản thân.



Madonna cùng Britney Spears và Christina Aguilera tái hiện màn biểu diễn "Like a Virgin", kết hợp với ca khúc "Hollywood" vào năm 2003 trên sân khấu Video Music Awards.

Trước khi đĩa đơn của bài hát ra mắt, Madonna đã làm nổ tung sân khấu MTV Video Music Award năm 1984 với phần trình diễn Like a Virgin. Cô đứng trên một chiếc bánh kem khổng lồ, mặc bộ váy cưới trắng và trình diễn những động tác vũ đạo gợi cảm. Madonna dựng lên trên sân khấu và cả trong MV bài hát hình tượng cô dâu gợi cảm, mãnh liệt, căng tràn sức sống và không ngần ngại thể hiện những khao khát đời thường.

Năm 2003, Britney Spears, Christina Aguilera và Madonna tái hiện màn trình diễn kinh điển này với pha "khóa môi" gây sốc, nhưng dường như chừng ấy vẫn chưa đủ để vượt qua ấn tượng mà "nữ hoàng nhạc Pop" đã ghi dấu trước đó.

Đến nay, Like a Virgin đã bán tại thị trường Mỹ gần hai triệu bản, album cùng tên tiêu thụ đến con số 21 triệu bản. Sau hơn 30 năm, Like a Virginvẫn luôn được đánh giá là một trong những ca khúc về nữ quyền hay nhất mọi thời đại. Không đơn thuần là một trào lưu, Like a Virgin còn truyền tải thông điệp giàu tính nhân văn - Phụ nữ sinh ra để được yêu thương.

Theo VnExpress

(http://www.baomoi.com/like-a-virgin-phu-nu-sinh-ra-de-duoc-yeu-thuong/c/18833708.epi)

Không cần phải bàn về sự vô liêm sĩ của con chó Từ tâm Nguyễn- Hơn Cả yêu thương - Nguyễn Tất Toàn

Thứ Sáu, 15 tháng 4, 2016

Ongbeo66@gmail.com của con chó Hơn cả yêu thương-Từ Tâm Nguyễn- Nguyễn Tất Toàn sử dụng lại được G tìm ra con chó Hòn Sỏi

Ongbeo66@gmail.com của con chó Hơn cả yêu thương-Từ Tâm Nguyễn- Nguyễn Tất Toàn sử dụng lại được G tìm ra con chó Hòn Sỏi. Hi hi...đúng là chuyện lạ có thật

Thứ Sáu, 8 tháng 4, 2016

Đằng sau phong trào tự ứng cử Quốc hội







Phần 1: Từ khủng bố tự phát đến tự ứng cử Quốc hội
Sau khi Việt Nam Cộng Hòa sụp đổ vào 30 tháng 4 năm 1975, rất nhiều các tổ chức chính trị hải ngoại chạy sang California để bám vãy mẫu quốc Hoa Kỳ vẫn nuôi tham vọng quay về nước làm chính biến, xóa sổ chính quyền Đảng Cộng Sản đã thiết lập ở Việt Nam. Các tổ chức này tập hợp binh lính, thu gom vũ khí trái phép, chuyên nổ bom khủng bố hoặc ám sát các chính khách Việt Nam, gây thiệt hại không nhỏ về tính mạng và tài sản.

Năm 1995, Nguyễn Hữu Chánh tổ chức Chính phủ Việt Nam tự do, nhiều lần tổ chức đánh bom. Năm 1997, tổ chức này hoạt động mạnh ở biên giới Campuchia và Thái Lan, huấn luyện đội khủng bố để rải truyền đơn và tổ chức đánh bom ở các tỉnh thành lớn của miền Nam như Thành phố Hồ Chí Minh, Cần Thơ, Long Xuyên… Chỉ trong một thời gian ngắn, tổ chức này đã thực hiện nhiều phi vụ đánh bom ở các đại sứ quán Việt Nam lại Thái Lan, Campuchia, Philippines… Sau khi phát hiện kịp thời 37kg thuốc nổ đang được vận chuyển vào Việt Nam, âm mưu của Nguyễn Hữu Chánh đã bị lật tẩy và xét xử, đồng thời bị trục xuất khỏi Việt Nam, từ đó, tổ chức này cũng bị vô hiệu hóa.

Nguy hiểm hơn cả phải kể đến Việt Tân – một băng đảng chính trị đang chi phối rất nhiều các hoạt động lề trái hiện nay. Việt Tân có tiền thân là Mặt trận Quốc gia thống nhất giải phóng Việt Nam do Hoàng Cơ Minh thành lập và lãnh đạo. Tổ chức này tập hợp lại một số tướng lĩnh và viên chức Việt Nam Cộng hòa, hoạt động mạnh ở khu vực biên giới giáp ranh Lào và Thái Lan. Đến năm 1982, tổ chức này đổi tên thành Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng, gọi tắt là Việt Tân. Trong hai năm 1986 và 1987, tổ chức này đã tổ chức hai lần Đông Tiến, dẫn quân kéo về Việt Nam để làm chính biến, nhưng đã bị chặn lại ở biên giới Việt Lào. Qua bộ phim “Khủng bố ở Little Saigon” do Chương trình truyền hình Mỹ Frontline thực hiện, ta còn được biết rằng Việt Tân đảm nhiệm cả vai trò Mafia bảo kê và kiểm soát đời sống của bà con hải ngoại xa xứ tại Hoa Kỳ, bất cứ ai không chịu sự bảo kê này đều sẽ bị ám sát một cách thảm thương.

Những mưu đồ quân sự khủng bố của Việt Tân thất bại, chúng bắt đầu tập trung mọi nguồn lực cho các hoạt động tuyên truyền như rải truyền đơn, thành lập các trang mạng nói xấu chính quyền Việt Nam với lời lẽ bôi nhọ, kích động bạo lực như SBTN, RFA Việt Ngữ, BBC Việt Ngữ, Dân Luận, Dân làm báo, Nhật ký yêu nước (cư dân mạng vẫn gọi là Nhật ký bán nước hay Nhật ký yêu nước Mỹ)…v…v…

Trong các cuộc biểu tình năm 2006, 2007, 2011, 2012 tại Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Tân đóng vai trò người ngồi sau giật dây bằng truyền thông và tiền tài trợ. Lần này, để đánh bóng cho chiến lược chính biến của mình Việt Tân đã vẽ ra viễn cảnh của tự do lập hội nhóm và biểu tình ôn hòa, bắt chước quá trình chuyển đổi dân chủ ở Đông Âu và các nước Trung Đông. Trên thực tế, Việt Tân đã cướp công của rất nhiều hội nhóm tự phát do các trí thức cấp tiến như Nguyên Ngọc, Nguyễn Quang A, Chu Hảo… lãnh đạo.

Phối hợp với Việt Tân, các tổ chức cực đoan trong nước như NoU (trước đây chịu sự chi phối của Quang A, nay đã bị Việt Tân hóa), Mạng lưới Bloggers 258, Phong trào Con đường Việt Nam, Hội Anh em dân chủ…v…v… đã tổ chức nhiều nhóm đào tạo đưa sang Philippines, Thái Lan và Myanmar để tập huấn tổ chức biểu tình đường phố giống Mùa xuân Ả Rập và Cách mạng Cam, núp dưới danh nghĩa một tổ chức phi chính phủ tên là VOICE do Trịnh Hội, Đoan Trang, Trịnh Hữu Long, Nguyễn Anh Tuấn… cầm đầu. Thế nhưng, sau một thời gian, các “anh hùng đường phố” do chúng dựng nên ngày càng bộc lộ là những kẻ đầu đường xó chợ, lưu manh, bạo lực… khiến cho phong trào biểu tình nhanh chóng tan rã.

Cùng lúc ấy, các trang truyền thông của Việt Tân liên tiếp kích động một số thành phần trí thức bất mãn trong nhóm trí thức 72 như Nguyễn Quang A, Nguyễn Xuân Diện, Tương Lai, Nguyễn Huệ Chi… lên tiếng phản đối tẩy chay các điều luật như 258, điều 4 Hiến pháp và hô hào tẩy chay bản Hiến pháp năm 2013, và mới đây là tẩy chay bầu cử Quốc hội.(Nếu các ông này tỉnh táo nhìn lại, sẽ thấy rằng các ông không tạo được thay đổi thực sự gì cho đất nước, mà mỗi hoạt động và phát ngôn của các ông đều khiến các trang lề trái do Việt Tân kiểm soát có nhiều người đọc hơn, Việt Tân phát triển độ ảnh hưởng rộng rãi hơn, xin được nhiều ngân sách từ Mỹ hơn). Sau một thời gian, những phong trào tẩy chay này không được sự hưởng ứng của đám đông, lại chứng kiến việc thành công của phong trào dân chủ Myanmar qua con đường ứng cử, một chiến lược mới đã được đề ra mà người đi đầu là tiến sĩ Nguyễn Quang A.




Phần 2: Phe chống cộng muốn gì ở phong trào tự ứng cử của giới trí thức, mà đại diện là ông Nguyễn Quang A?

Thứ nhất, là một lớp vỏ bọc hợp chính nghĩa, hợp pháp và an toàn để công khai hoạt động. Chính quyền ít nhiều phải hành xử theo luật, họ rất khó xử lý những người tuyên bố xoen xoét rằng mình chỉ là dân thường ủng hộ việc ứng cử Quốc hội của giới trí thức, dù thành thực mà nói, thì cả hai bên đều thừa biết rằng những “dân thường” này đang làm chính trị, sống bằng tiền của NED, căm thù chính quyền, không tin vào đường lối cải cách ôn hòa của cánh trí thức, và công khai ủng hộ mọi cuộc cách mạng đường phố rập khuôn đúng bài vở của CIA.

Thứ hai, là cơ hội vàng để “thấy người sang bắt quàng làm họ”. Đừng lầm tưởng rằng mỗi lần đám chống cộng ùn ùn bu vào cánh trí thức để bắt tay, chụp ảnh, mời ăn uống, hoặc lên mạng cổ vũ phong trào tự ứng quốc hội một cách ồn ào như thể mình là đệ ruột hoặc đồng chí tốt của ông Quang A, mọi biểu hiện của họ đều xuất phát từ sự hâm mộ trí thức và mến chuộng tri thức. Nếu những người chống cộng không khinh thường tri thức, thứ từng là phong trào dân chủ đã không bị họ làm cho thoái hóa thành vô học, lưu manh và chợ búa như bây giờ. Và những người khinh thường tri thức chỉ có thể đon đả với trí thức vì một lý do: lợi dụng.

Thứ ba, là để có cơ hội lôi cuốn đám đông. Vì là lực lượng năng nổ tiếp xúc trực tiếp với công chúng hơn hẳn cánh Quang A, họ sẽ cướp được các làn sóng dư luận mà mấy ông trí thức khởi xướng. Có đám đông, họ sẽ tuyển lựa được các thành phần có văn hóa và động cơ phù hợp để huấn luyện, đồng thời xin được tiền tài trợ dự án, thứ mà “dân hoạt động” luôn giành giật với nhau. Nên nhớ rằng trong mùa hè 2011, giới trí thức và chính quyền châm ngòi cho các cuộc biểu tình chống Trung Quốc đầu tiên chỉ để các tổ chức chống Cộng cướp diễn đàn, gặt hái nhân sự và vinh quang không lâu sau đó.

Bạn có tự hỏi, vì sao Đoan Trang không tự ra ứng cử, mà chọn làm cây bút ủng hộ theo sát Nguyễn Quang A?

Thứ nhất, nếu Đoan Trang tự ứng cử, cô ta chắc chắn thất bại thảm hại. Nhìn vào thất bại này, các nhà tài trợ, ô dù ngoại quốc và đám đông sẽ lập tức nhận ra rằng cô ả chỉ có hư danh, chứ không hề có trọng lượng chính trị thực tiễn. Xem thời gian gần đây thì biết, càng tỏ rõ mình với thiên hạ, cô càng chỉ lôi cuốn được những thành phần hoặc tiền trao cháo múc (Thảo Gạo là như vậy!), hoặc thuộc hạng tốt thí chính trị, và khiến những người khác dần dạt hết ra xa. Chẳng hạn, chính thái độ áp đặt của cô trong vụ Hiến chương 2015, rồi sự tráo trở trong vụ cây xanh đã làm cô gần như mất sạch những bạn bè, đồng minh cũ trong báo giới chính thống. Nếu Đoan Trang tự ứng cử, cô sẽ khiến các ủng hộ viên còn lại của mình biết rằng thực ra đa số các cử tri có thần kinh bình thường và chuẩn mực đạo đức tối thiểu trong xã hội rất khinh thường cô. Vậy chẳng khác gì tự sát chính trị.

Thứ hai, khi tham gia ứng cử, Đoan Trang chắc chắn có trách nhiệm trả lời chất vấn của cử tri một cách công khai. Kể cả khi người hỏi là công an hoặc dư luận viên, cô cũng không có quyền từ chối. Trong khi đó, hiển nhiên cô không muốn công khai nhiều thông tin quan trọng, như nguồn thu nhập của mình, quan hệ của cô với các nghị sĩ Mỹ, cách thức mà cô đã sử dụng để “cướp chính quyền” trong nhóm cây xanh Hà Nội, hoặc công việc của cô trong VOICE. Cũng có nhiều câu hỏi mà cô chẳng biết phải trả lời thế nào nếu được đưa ra, như việc cô nghĩ gì về kết cục bi đát của những cuộc cách mạng đường phố đang đồng loạt tàn cuộc trên toàn thế giới, và số phận của những nước nhược tiểu thiếu trí khôn, nhưng thừa nhiệt tình cách mạng bị nó cuốn vào. Đừng quên Đoan Trang là loại nhà báo chuyên khua môi múa mép về “sự thật” của xã hội và quốc gia, nhưng rất sợ sự thật về bản thân mình bị đưa lên báo.

Thứ ba, khi ứng cử, người ta cần những đồng minh tinh thần tuyệt đối trung thành và gắn bó với mình. Thứ này Đoan Trang không có. Nếu VOICE ngừng trả tiền, Đoan Trang và Trịnh Hội ắt hẳn tuyệt giao. Nếu Đoan Trang không thể mang dự án và tiền tài trợ vê cho nhóm cây xanh, “các bạn trẻ” ngộ nghĩnh mà cô đem khoe khắp nơi cũng bỏ cô mà về với đội khác. Tôi không thấy tội nghiệp Trang, tự cô đã chọn cho mình một kết cục như vậy. Ai từng lặn lội giang hồ cũng biết Đoan Trang nói xấu tất cả những người không về phe cô. Chỉ mấy hôm trước, trong một cuộc gặp, Đoan Trang còn gọi Quang A cùng bạn hữu là “mấy lão già toàn nói lý thuyết”, mù tịt chuyện đấu tranh thực tế chứ xa xôi gì. Quang A còn vậy, thì đừng nói đến Mẹ Nấm, Hoàng Vi, Bùi Hằng, No-U hay Kiểng.

(Không thấy Đoan Trang nói xấu Hoàng Dũng, hẳn giữa hai bạn đang khá thân thương)

Thế mới biết nếu ra tự ứng cử, Đoan Trang chỉ thắng được trong hai trường hợp: một là cô có nhiều tiền, hai là cô được cho rất nhiều tiền. Về điểm này thì ông Quang A, người vừa tự kiếm được nhiều tiền, vừa có sẵn những đồng minh chung thủy mà chẳng cần chi đến một xu, hẳn nhiên vượt hẳn Đoan Trang về tầm vóc.

Đã biết mình nhỏ bé thì đành làm con rận kí sinh trên mình Quang A vậy. Vừa được tiếng là hoạt động theo lối có học, vừa được miếng là đẻ dự án và giật đám đông.




Phần 3: Có thật đây là cơ hội để Thực tập dân chủ

Phong trào tự ứng cử quốc hội, mà người ta cho là do ông Nguyễn Quang A đứng đầu, đang chiếm lĩnh dư luận chính trị đối lập một cách khá bền vững. Chúng tôi xin phép không bàn thêm về những lí thuyết và khẩu hiệu mà các cây bút của mọi phe nhóm đã khai thác cạn kiệt suốt mấy tuần qua. Nay chỉ xin điểm qua vài điểm đáng lưu ý nhưng chưa được để ý.

Ngay từ đầu, phong trào này đã là một sự đáng tiếc.

Đáng tiếc chủ yếu nằm ở khía cạnh nhân sự. Mà trước hết là việc chọn gương mặt đại diện: tiến sĩ Nguyễn Quang A.

Phong trào tự ứng cử Quốc hội có phải do ông Quang A khởi xướng, lên kế hoạch và lãnh đạo không? Không, chắc chắn. Quang A chỉ là người được chọn làm gương mặt công khai của lực lượng trí thức khởi xướng phong trào. Điều này không khó nhận ra, nếu chúng ta nhìn vào sự ủng hộ tuyệt đối và tức khắc, về cả chữ kí lẫn dư luận, mà các ekip của Nguyên Ngọc, Chu Hảo và Hoàng Hưng dành cho Quang A ngay từ những ngày đầu tiên mà lời kêu gọi kí tên được ban bố. Nguyên Ngọc và Chu Hảo đều là những tay thận trọng và phải chịu trách nhiệm với nhiều nguồn lực dây dính, họ không bao giờ lập tức ủng hộ những chương trình chính trị, trừ phi ngay từ đầu họ vốn đã tham gia. Mặt khác, cần nhớ rằng từ trước tới giờ, Nguyễn Quang A vẫn chỉ là một tiếng nói chính trị đặc chất chuyên gia: tuy độc lập về tài chính, tri thức và sức nặng trên truyền thông, nhưng luôn lệ thuộc vào người khác về chiến lược, chiến thuật và nhân sự cấp dưới.

Khởi xướng phong trào tự ứng cử quốc hội Việt Nam, có thể nói rằng không phải riêng Nguyễn Quang A, mà là đông đảo giới có học.

Trên điểm này, và trên một thực tế rằng những người khởi xướng đã chọn cho phong trào một chiến lược trung thực, đàng hoàng, hợp pháp và phù hợp với khuynh hướng cải tổ đã có sẵn, ta phải thừa nhận rằng đây là một cơ hội dân chủ hóa trong hòa bình và trật tự rất hiếm có, cả dân chúng lẫn chính thể đều không nên bỏ qua.

Có điều hình như cơ hội sắp bị bỏ qua, vì việc chọn người trí thức ra công khai, làm gương mặt đại diện cho phong trào ngay từ đầu đã không ổn lắm.

Tôi không nói ông Nguyễn Quang A có khiếm khuyết về mặt đạo đức, nhân cách và kiến thức để ra ứng cử làm đại biểu quốc hội. Khiếm khuyết của ông nằm ở chỗ ông trọng mấy thứ đó quá, tới mức bước vào chính trường với cặp mắt ngây thơ. Thành ra ông bị lợi dụng suốt bởi đủ thứ phe phái bẩn thỉu, mà mỗi lần dây vào chúng, ông lại tự làm bẩn hình tượng của mình. Sau chặng đường hợp tác với những gương mặt lưu manh giả danh trí thức như Đoan Trang, rồi sau lần bị Việt Tân cài bẫy cho đứng chụp ảnh với cờ vàng, hình tượng Nguyễn Quang A đã kém hữu dụng hẳn so với trước. Giờ đây, đem nó làm miếng bánh để nhử bầy ruồi chống Cộng bu đến thì còn được, chứ dùng nó để thuyết phục đa số người dân và các nguồn lực chính thống thì chắc chắc không xong. Không chỉ về mặt cảm tình con người, mà còn về mặt nguyên tắc của thể chế. Cho nên chọn Nguyễn Quang A làm gương mặt đại diện cho một phong trào cần cả sự ủng hộ của chính thống lẫn cảm tình số đông, thì ngay từ đầu đã là tự sát.

Người ta cứ nói rằng những vị tự ứng cử sẽ không có cơ hội đắc cử, và phong trào này chỉ là một cuộc tập dượt dân chủ cho tương lai phía trước. Nhưng có thật là như vậy không? Không có cơ hội thật, hay đây chỉ là một lăng kính yếm thế mà những trí thức khởi xướng đã bị đám chống Cộng cực đoan áp lên mắt mình?

Tôi tin rằng nếu cánh trí thức chọn vài gương mặt đại biểu phù hợp hơn làm hình tượng, và kiên quyết không lệ thuộc vào dư luận và nhân sự của phe chống Cộng, vốn là lực lượng chính trị cực đoan và lưu manh  thì khả năng họ đưa được vài đại biểu vào Quốc hội trong kì bầu cử tới đây không phải là không có. Khi đó, họ tha hồ làm sôi động chính trường chính thống, tha hồ ảnh hưởng thiết thực đến chính sách và thổi sức sống cho sinh hoạt chính trị toàn quốc, mà không mảy may lệ thuộc vào tiếng chửi bậy của đám chống Cộng, nghị Mỹ thân Việt Tân hay những hội thảo sinh ra chỉ để bị phá của Đoan Trang. Khi đó, chính đám chống Cộng sẽ phải lệ thuộc vào nghị trình của trí thức, thay vì trí thức lệ thuộc vào dư luận chống Cộng như bây giờ.

Hơn nữa, “tập dượt” ở đây là tập dượt cho ai? Đừng tự lừa mình rằng ta đang tập dượt dân chủ cho dân chúng.

Thứ nhất, phải khẳng định rằng chỉ có trí thức mới bị ám ảnh về kiến thức và hiểu biết khi bàn chuyện chính trị. Dân chúng không muốn hiểu biết, họ chỉ tham gia phong trào chính trị vì hai thứ: nó đem lại lợi ích rõ ràng cho họ và nó chắc chắn thành công. Các thành phần cơ hội chính trị kiểu Đoan Trang, Nguyễn Văn Đài, Phạm Lê Vương Các… đôi lúc cũng để mắt đén kiến thức, nhưng đám này không lấy tri thức làm nền tảng của hoạt động, mà chỉ lấy vài mảnh kiến thức vụn vặt làm công cụ để tuyên truyền, đánh bóng hình ảnh và tự biện minh cho mục đích chính trị của bản thân mình. Trong lịch sử, mỗi lần cánh trí thức cố tạo ra một phong trào chính trị chẳng đạt được thứ gì khác ngoài “tập dượt dân chủ” cho dân, họ đều sẽ trở thành công cụ tuyên truyền mà đám cơ hội chính trị lợi dụng để lôi kéo quần chúng. Phải nhớ rằng chính trị vĩnh viễn là vấn đề phân chia quyền lực. Một khi anh nhập nhằng chính trị với giáo dục, nếu anh không nhận bọn bất lương làm đồ đệ thì cũng để đồ đệ mình trở thành con tốt trong tay bọn bất lương.

Thứ hai, “tập dượt” ở đây là tập dượt cho ai? Đám đông người dân không muốn “tập dượt”, và dạy những kẻ không muốn học là chuyện vô ích. Các trí thức thì hiển nhiên không cần tập dượt dân chủ. Bởi vậy, trong thực tế, đối tượng chính của màn “tập dượt dân chủ” sẽ là những kẻ trực tiếp làm dư luận, lôi kéo và tổ chức đám đông.

Trong những kẻ đó, giới trí thức nắm chắc được bao nhiêu người? Ngược lại, có bao nhiêu kẻ trong số này đang lệ thuộc về mặt tài chính, tổ chức, lí tưởng, khẩu hiệu và bài bản truyền thông vào Việt Tân và Mỹ?

Cái dự định “tập dượt dân chủ”, dù đầy thiện chí, rốt cuộc sẽ chỉ giúp các thành phần chuyên kích động quần chúng có thêm cơ hội để xây dựng tổ chức và lôi kéo đám đông. Và chớ quên rằng trong những lớp huấn luyện của Việt Tân hoặc Đoan Trang, người ta đang dạy cách tiến hành những cuộc lật đổ đường phố kiểu Ai Cập hoặc Ukraine, chứ không dạy cách thức vận hành của một đất nước.

Cuộc “tập dượt chính trị” này sẽ bị lợi dụng thế nào? Đâu là kịch bản lợi cả đôi đường mà các nhóm chống Cộng đang giăng ra, và ông Quang A đang sa bẫy? Đoan Trang sẽ phát ngôn thế nào khi tàn cuộc? Và vì sao Đoan Trang không tự ra ứng cử, mà chọn làm cây bút ủng hộ theo sát Nguyễn Quang A?

Nhà dân chủ

Thứ Tư, 23 tháng 3, 2016

Nguyễn Hữu Vinh bị đề nghị 5-6 năm tù




T. Nhung

.Đại diện VKS đề nghị xử phạt bị cáo Nguyễn Hữu Vinh (tức blogger Anh Ba Sàm) mức án 5-6 năm tù.


Sáng nay, TAND TP Hà Nội đưa bị cáo Nguyễn Hữu Vinh (SN 1956) và Nguyễn Minh Thúy (SN 1980) ra xét xử tội “Lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân” theo Điều 258 bộ luật Hình sự.

Ảnh: Minh Quang


Ngồi ghế chủ tọa phiên tòa là thẩm phán Nguyễn Văn Phổ. Có 2 kiểm sát viên được TAND Tối cao ủy quyền giữ quyền công tố tại phiên tòa.

Có 8 luật sư tham gia bào chữa cho các bị cáo, trong đó có một luật sư vắng mặt.

Phiên tòa bắt đầu lúc 8h30. Đến 10h40 tòa kết thúc phần thẩm vấn, chuyển sang phần tranh luận. Đại diện VKS trình bày quan điểm truy tố cho rằng: Hành vi phạm tội của các bị cáo là nghiêm trọng.

Đại diện VKS cho rằng, bị cáo Vinh có vai trò chủ mưu, cầm đầu; trong khi bị cáo Thúy giúp sức tích cực. VKS đề nghị xử phạt bị cáo Vinh từ 5-6 năm tù; bị cáo Thúy 2-3 năm tù

Theo cáo trạng của VKSND Tối cao, năm 2000, ông Vinh đăng ký thành lập và làm giám đốc công ty TNHH Điều tra và bảo vệ V. (Công ty VPI).

Tháng 9/2013, ông Vinh lập, quản trị và sử dụng hai blog “Dân quyền” và “Chép sử Việt”. Ông Vinh đã chia sẻ cho bà Thúy quyền viết bài, chỉnh sửa, xóa, đăng tải bài viết lên blog, kiểm duyệt phản hồi…

Ông Vinh bị xác định đã chỉ đạo bà Thúy đăng tải bài viết, duyệt cho hiển thị các ý kiến bình luận trên hai blog.

Cơ quan điều tra xác định, từ khi được lập đến khi ông Vinh, bà Thúy bị bắt, blog “Dân quyền” đã đăng 2.014 bài, 38.567 phản hồi và có 3.243.330 lượt người truy cập. Blog “Chép sử Việt” đã đăng 383 bài, 3.401 phản hồi và có 480.353 lượt người truy cập.

Cơ quan An ninh điều tra – Bộ Công an đã có quyết định trưng cầu giám định nội dung các bài viết.

Kết luận giám định cho thấy, 24 bài viết “có nội dung sai sự thật, không có căn cứ; tuyên truyền xuyên tạc đường lối, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước; bôi nhọ các cá nhân, làm ảnh hưởng đến uy tín, cơ quan, tổ chức; đưa ra cái nhìn bi quan một chiều, gây hoang mang lo lắng, làm ảnh hưởng đến lòng tin của quần chúng nhân dân đối với sự lãnh đạo đất nước của Đảng, Chính phủ, Quốc hội và Nhà nước”.

Theo cơ quan điều tra, “hai blog Dân quyền và Người chép sử đã có hơn 3,7 triệu lượt người truy cập, trong đó nhiều người phản hồi với nội dung tiêu cực, bị lôi kéo theo quan điểm của các bài viết được đăng tải”.

————

http://vietnamnet.vn/vn/xa-hoi/295631/ong-nguyen-huu-vinh-bi-de-nghi-5-6-nam-tu.html

Thứ Hai, 4 tháng 1, 2016

VINH DANH ÔNG NGUYỄN GIA KIỂNG - KIỆN TƯỚNG NÓI XẤU CỦA PHONG TRÀO DÂN CHỦ VIỆT NAM




Muốn trở thành một nhà dân chủ thành công ở nước Việt, anh phải thông thạo nhiều kĩ năng. Ngoài kỹ năng biểu tình, viết status và xin tiền ra, quan trọng không kém phần là kỹ năng nói xấu.

Kỹ năng nói xấu lại có nhiều loại. Trước tiên, phàm là nhà dân chủ, anh phải biết cách nói xấu chính thể mọi nơi mọi lúc, càng nói lớn tăng Like càng mạnh, Like càng mạnh càng dễ xin fund. Đây là cách làm giàu bằng hoạt động dân chủ dễ nhất, bởi chừng nào chỉ nói mà không làm gì hết, thì chừng đó, anh còn được xem là một tiếng nói ôn hòa, khách quan và trung lập vì các giá trị dân chủ, nhân quyền. Mọi bè đảng, bang hội đều sẽ thân hiện với anh, vì cái mồm của anh có lợi cho mọi cánh và có thể bị lợi dụng bởi mọi cánh. Thêm nữa, kì thực chính quyền chỉ diệt những lực lượng chống đối có tổ chức và liên hệ với tình báo ngoại quốc thôi, chứ ngày nay chẳng ai bắt anh vì tội chửi chế độ.


Nhưng nếu anh đã vào bang hội, bè đảng rồi thì tình hình hơi khác. Bây giờ, chửi chế độ là không đủ, anh còn phải thành thạo cách chửi nhau. Nghĩa là nói xấu các nhà dân chủ khác, cả đối thủ lẫn đồng đội, để giành giật danh tiếng, tài chính và uy quyền. Những cuộc lời qua tiếng lại giữa Mẹ Nấm và No-U, rồi giữa cánh miền Nam và miền Bắc trong CLB Nhà Báo Tự Do bản chất là như thế.

Nhưng nói xấu thế là còn quá lộ liễu và thô thiển. Kiện tướng nói xấu của phong trào dân chủ phải là ông Nguyễn Gia Kiểng cùng các con nhang đệ tử trong Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên. Họ phi thường ở chỗ biết nói xấu đối thủ bằng một giọng đức cao vọng trọng, bằng một thái độ đau đời của bậc sĩ phu ưu thời mẫn thế, dưới cái danh nghĩa "xả thân nói thật vì đại cục", đến nỗi giấu được hết cái thâm tâm hằn học và độc địa của mình. Nếu nhân vật Triệu Chính Nghĩa trong truyện Cổ Long được biết ông Nguyễn Gia Kiểng của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên, hẳn ông này phải xem ông kia là hiện thân xứng đáng.

Giờ hãy điểm qua vài nạn nhân của ngài kiện tướng nói xấu Nguyễn Gia Kiểng.

Thứ nhất, phải kể đến đảng Dân Chủ của các ông Hoàng Minh Chính, Nguyễn Sĩ Bình và Nguyễn Tiến Trung. Hồi đảng này mới lập nên, băng ông Kiểng nguy to vì gặp phải một đối thủ cạnh tranh vừa ôn hòa, vừa có học, vừa chính danh, vừa có nền tảng trong nước và được lòng giới trí thức. Họ lập tức tung ra một chiến dịch truyền thông khéo léo và dai dẳng, để vu đàng Dân Chủ là một "đảng cuội" do Cộng Sản lập, ông Nguyễn Sĩ Bình là một điệp viên được Cộng Sản đào tạo, ông Nguyễn Tiến Trung là một thanh niên bồng bột được Cộng sản chủ ý thổi lên, ông Hoàng Minh Chính là một cụ già lẩm cẩm bị Cộng sản lừa và bị Sĩ Bình bắt cóc... Ông Kiểng cùng bộ sậu thành công, đảng Dân chủ nhanh chóng bị cánh hải ngoại cô lập. Không lâu sau đó, khi cánh hoạt động hải ngoại và trong nước quay lại nghi kị và cô lập lẫn nhau, chính quyền thừa cơ bắt Trung, đưa đảng Dân chủ và cơ hội cải cách lớn nhất kể từ sau thập kỉ 80 vào dĩ vãng.

Thứ hai, phải kể đến đông đảo giới trí thức trong nước. Nhà "dân chủ đa nguyên" Nguyễn Gia Kiểng đạt đến đỉnh cao mới của sự trịch thượng và độc tài, khi ông đòi áp đặt cho từ "trí thức" một định nghĩa mới toanh. Bằng vài chục bài viết mà các lập luận và khẩu hiệu chính lặp lại y nguyên từ năm này qua năm khác, ông Kiểng không ngừng rao truyền rằng trí thức không phải là lớp người có hiểu biết và năng lực trí tuệ, mà là lớp người... nhận thức được và thực hiện được những nghĩa vụ chính trị mà tập thể giao phó cho mình. Theo ông, trí thức là một khái niệm chính trị, và không làm chính trị thì không phải là trí thức!

Dù ông Kiểng đã tốn nhiều nước bọt để tỏ ra chống Khổng giáo và chống độc tài, định nghĩa trí thức của ông thực ra khá tương đồng với định nghĩa Nho sĩ của Khổng Tử và định nghĩa "trí thức xã hội chủ nghĩa" của các chính thể Cộng sản. Cả ba đều phủ nhận tính cá thể, độc lập của người trí thức, và chỉ coi trí thức là công cụ phục vụ cho các tính toán chính trị của bản thân. Cả ba đều khinh thường trí tuệ và sáng kiến, nên dần đánh mất trí tuệ và sáng kiến trong lực lượng của mình. Phải nói rằng trong tiến trình chia tách các trí thức trong nước khỏi hoạt động đối lập, để từ đó ngu hóa, cực đoan hóa và hải ngoại hóa các hội đoàn chống Cộng còn sót lại hiện nay, về công tác tư tưởng mà nói, thì ông Kiểng là người chiến sĩ tiên phong và có công lớn nhất.

Nạn nhân đáng kể thứ ba của ông Kiểng là ông Nguyễn Tấn Dũng - đương kim thủ tướng nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam. Trong nhiều bài trình bày trước đám đông, ông Kiểng vẫn thường khoe lặp đi lặp lại rằng ông "rất thân" với một vị cố vấn của Dũng, tới mức từng được ông này đến thăm và dùng bữa nhân chuyến công tác ở Pháp. Chuyện này đương nhiên là phóng đại hoặc hư cấu, bởi phong cách coi trọng sự bảo mật và thực tiễn của Nguyễn Tấn Dũng vốn đối nghịch với bản chất của ông Kiểng và Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên - một tập hợp những cái mồm đít vịt ưa phao tin đồn, ra vẻ nói chữ và khoe khoang. Với Dũng, quan hệ với hạng người như Kiểng chẳng khác nào tự sát. Dũng đương nhiên chẳng có lí do để làm vậy khi đang nắm giữ đỉnh cao quyền lực. Dầu vậy, tin đồn mà ông Kiểng "buột miệng" loan đi hết lần này đến lần khác, như thể nằm trong kế hoạch, hẳn đã gây nhiều rắc rối cho Dũng trong cuộc đấu quyền lực ở cấp trung ương.

Cái tài của Nguyễn Gia Kiểng - kể chuyện phiếm vu vơ mà đạt hiệu quả còn hơn nói xấu - đã bộc lộ rõ nhất trong những chiến dịch thế này.

Cùng một phương thức như trên đã được dùng lại trong vụ nhập nhằng tên tuổi giữa "Câu lạc bộ Phan Chu Trinh" - tiền đồn tuyển người của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên - với Quỹ Phan Chu Trinh của cánh Nguyên Ngọc trong nước.

Còn những vụ lặt vặt, như nói xấu người đồng đội Nguyễn Thanh Giang sau khi ăn chia không đều, thì đã là chuyện thường ngày, kể ra không hết.

[Nhà Dân Chủ]

Thứ Bảy, 19 tháng 12, 2015

Phản Bác 26 Tà Kiến Tuyên Truyền "Nói Thật" Hay "Nói Trật"?





Mike Wilson





Con ngựa thành Troy - đạo quân thứ 5

VN có cả đạo quân thứ 5 - mai phục trong và ngoài nước - để liên tục tuyên truyền kích động chống phá theo mật lệnh từ nước ngoài ...

Mấy kẻ chống phá này là những phần tử bất mãn rồi theo giặc hoặc thua chạy từ 1975 mà phần đông là người gốc công giáo theo giặc âm thầm trong tâm - trong khi ngoài mặt thì cứ ti toe "yêu nước, yêu nước"...

Lâu lắm mới thấy tập hợp tại một chỗ hầu như toàn bộ những luận điểm chống phá ấy từ một tâm thức lầm lạc - đã lầm đường lạc lối mà vẫn còn ngoan cố "ta đây"! Kết nên một tổ kén láo xạo, một mê hồn trận mù ám để tự giam tâm trí mình và đồng bọn vào trong!

Với kiến thức và thông tin lịch sử hai chiều - sẽ không có gì khó cho bất kỳ ai - để phản bác, bẻ gãy và chôn sống một cách nghiêm túc toàn bộ 26 luận điệu gian tặc dưới đây. Và nhân đấy càng làm sáng tỏ chính nghĩa và sự vĩ đại của dân tộc ta qua giai đoạn đuổi giặc 1946-1979 éo le, bi thảm, hùng tráng, oai nghi, lẫm liệt nhất của lịch sử VN cận đại!

Nếu không tự thoát khỏi mê cung mù lối hận thù tự tạo thì những kẻ chống phá ấy sẽ không bao giờ hòa giải với chính dân tộc của họ!!!
Nhà nước VN đã làm tất cả để hòa giải ngoại trừ trao quyền cai trị cho họ, những kẻ lóp ngóp chui lên ... từ dưới háng ông chủ ngoại nhân của họ (!)

Bọn chống phá chỉ ngưng trò mất dạy này - chỉ khi nào ông chủ Mỹ của chúng cài cắm chúng được vào trung tâm quyền lực của VN!!! Chính bọn chống phá này là ngòi nổ và nguy cơ xé nát và xô đẩy VN vào nội chiến như Ukraine và Syria ngày nay - do Mỹ chủ mưu và lén lút xúi giục!!!

Quốc dân ta cần cảnh giác tột độ về nguy cơ này!!!





1- Tôi nói: Đảng cộng sản Việt Nam độc tài vì trong hơn 70 năm qua đảng giành quyền độc tôn cai trị Việt Nam và không chấp nhận đa nguyên, đa đảng.

Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 1. Độc đảng hay đa đảng không phải là cái tội phản quốc theo giặc chia cắt ĐẤT NƯỚC. Đó mới là TỘI - TỘI PHẢN QUỐC!
2- Tôi nói: Nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam không có chính danh để lãnh đạo nhân dân Việt Nam vì nó không phải do dân bầu mà do đảng chỉ định.
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 2. LÃNH ĐẠO TOÀN DÂN CHỐNG NGOẠI XÂM được toàn dân yêu nước ủng hộ tiến đến độc lập thống nhất đất nước ĐÓ LÀ CHÍNH DANH, CHÍNH NGHĨA. Theo giặc, bán nước, chia cắt dân tộc KHÔNG CÓ chính danh chính nghĩa!
3- Tôi nói: Với chế độ "đảng cử dân bắt buộc phải bầu", Quốc Hội nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà trước năm 1975 và nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam sau năm 1975 chỉ là một cơ quan bù nhìn của đảng cộng sản Việt Nam. Nó được đảng dựng ra để che mắt thế giới và lừa gạt nhân dân, ngoài ra không có thực quyền như điều 69 Hiến Pháp quy định.
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?


Phản bác 3. Đảng cử dân bầu cũng là qui trình chính trị của Mỹ!!! như vậy Mỹ cũng "che mắt thế giới và lừa gạt nhân dân" ?
CHIA RẼ ĐỂ TRANH QUYỀN NHƯ MỸ mới là phục vụ lợi ích quốc gia ?!

4- Tôi nói: Chế độ cộng sản hiện nay tại Việt Nam là không dân chủ bởi vì người dân không có quyền lựa chọn chế độ, nhà nước để thay mặt cho mình lãnh đạo và quản lý xã hội. Tất cả đều do đảng cộng sản tự biên tự diễn.
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 4. Người dân Mỹ có quyền thay đổi chế độ hay không ? công dân Mỹ thử đòi thay đổi chế độ xem sao ? dân chủ là phục vụ và hài hòa lợi ích quốc dân - không phải là phục vụ lợi ích nhóm hay lợi ích giai cấp như đang xảy ra bên Mỹ.
Không phải cứ chia rẽ tranh quyền như Mỹ là có biểu hiện dân chủ!


5- Tôi nói: Xã Hội Chủ Nghĩa là hoang tưởng, không ai biết nó như thế nào, xây dựng bao giờ mới xong! Đảng cộng sản dùng nó như một cái cớ để duy trì vĩnh viễn sự cai trị của mình, bởi vì chỉ có đảng mới biết xây dựng nó như thế nào còn nhân loại trên thế giới thì "bó tay chấm com".
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 5. Xã hội chủ nghĩa là lý tưởng cao đẹp, - trên thực tế, ngay ở phương tây và ngay trong nước Mỹ - các chính sách XHCN vẫn sốngngay trong sào huyệt của TBCN và làm cho TBCN có bộ mặt nhân đạo hơn . việc xây dựng một xã hội cao đẹp là công trình liên tục của nhân loại

- không thể trao quyền cho riêng TBCN bóc lột, gian tham, vụ lợi .


6- Tôi nói: Việt Nam dưới sự cai trị của đảng cộng sản VIệt Nam không có tự do tư tưởng. Mọi tư tưởng khác với học thuyết Karl Max, Lenin đều bị quy chụp vào tội phản cách mạng, chống đảng, chống nhà nước.
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 6. Tự do tư tưởng - trong đó có việc áp dụng TBCN kinh tế thị trường - - và áp dụng các ngành giáo dục tiên tiến của nhân loại - đang là thực tại không thể chối cãi tại Việt Nam. Tự do phê bình, rút tỉa kinh nghiệm, rút ưu & khuyết điểm đang là thực tại thông tin tại VN từ Quốc Hội cho đến nhân dân mọi tầng lớp . VN không chấp nhận, và quyết nghiêm trị tự do nói láo, nói sai sự thật để gây chia rẽ, hoang mang dư luận, làm nản lòng dân và làm tay sai cho các âm mưu xâm lược địa chính trị của ngoại bang - bất kỳ từ đâu đến!!!

7- Tôi nói: Việt Nam dưới sự cai trị của đảng cộng sản Việt Nam không có tự do ngôn luận. Mọi phát biểu không đúng theo đường lối chính sách của đảng cộng sản đều bị quy vào tội phản động.
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 7. Như trên : mọi thông tin sai lệch theo chiều huớng hận thù phá hoại, cuồng Mỹ, theo Tàu, theo giặc tôn giáo, đều bị - và đáng phải bị - nghiêm trị!!!

8- Tôi nói: Dưới nhiều hình thức mật đàm, mật nghị, hội nghị, mật ước, hiệp định, thỏa thuận cấp cao... trong 70 năm qua đảng cộng sản Việt Nam đã giao các phần lãnh thổ, lãnh hải của Việt Nam sau đây cho Trung cộng: trên 10.000 cây số vuông biển trên vịnh Bắc Bộ, Biển Đông, Hoàng Sa, một phần Trường sa và trên 1000 cây số vuông đất đai, rừng núi dọc theo biên giới Việt-Tàu trong đó có ải Nam Quan, đồi Lão Sơn, 1/2 thác Bản Giốc...

Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 8. Việc VN tự nguyện dâng đất, dâng đảo cho TQ, v.v. là hoàn toàn không đúng sự thật!
Hiệp ước Biên giới, Hiệp Ước Vịnh Bắc Bộ, thực tại VN cho di dân cư trú và đóng quân trên 29 vị trí Trường Sa là các thực tại mà toàn dân và cả thế giới đều có thể kiểm chứng!

9- Tôi nói: Đảng cộng sản Việt Nam và nhà nước của nó đàn áp, bỏ tù người dân yêu nước biểu tình phản đối Trung cộng xâm lăng Biển Đông của Việt Nam là hèn với giặc ác với dân.
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 9. VN không bỏ tù người dân nào chống TQ - mà chỉ bóc tách những phần tử dựa vào Mỹ để chống phá, VN đưa chúng ra tòa, trưng bằng chứng, bỏ chúng vào "nhà kho", rốt cuộc tống xuất chúng sang Mỹ, đúng theo ý nguyện của chúng!

VN không bao giờ bỏ tù người dân yêu nước, biết cùng nhau đoàn kết bảo vệ đất nước chống ngoại xâm.



10- Tôi nói: Quốc nạn tham nhũng ở nước ta chính là đảng cộng sản Việt Nam và nhà nước của nó bởi vì chỉ những kẻ có chức có quyền mới có cơ hội để tham nhũng.
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 10. Tham nhũng thì nước nào cũng có, - càng lâu đời thì càng tinh vi! nợ công của VN chỉ là 48% GDP, VN bắt đầu phải vay tiền để trả lãi nợ công

Trong khi đó thì Mỹ nợ công 14 ngàn tỉ USD, lên đến gần 100% GDP, và Mỹ phải vay triền miên để trả lãi nợ công!




U.S. federal debt held by the public as a percentage of Gross Domestic Product (GDP), from 1940 to 2012

https://en.wikipedia.org/wiki/National_debt_of_the_United_States

Vấn nạn cấp thiết nhất của VN là nhà nước địa phương tiêu xài hoang phí, không biết sử dụng tiền đúng chỗ, và trung ương không đủ nhân lực và luật giám sát từ tiêu xài hoang phí mà có cá nhân tham nhũng! nhưng vấn nạn lớn nhất vẫn là nợ công tăng, trong khi thu thuế giảm

Đây là lỗi hệ thống, cần phải khắc phục!


11- Tôi nói: Năm 1958 Phạm Văn Đồng theo lệnh của Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt Nam, thay mặt nhà nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa ký công hàm công nhận Biển Đông Việt Nam thuộc quyền quản lý của Trung cộng là hành động bán nước.
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 11. Công hàm 1958 của TT Phạm Văn Đồng chỉ công nhận lãnh hải 12 hải lý của TQ theo đúng luật quốc tế

- VN không "giao trọn Biển Đông" cho TQ- và luôn luôn khẳng định chủ quyền biển đảo của mình,đặc biệt là sau khi tiếp quản Nam VN và chiếm đóng Trường Sa 1975 theo chiến lược bảo vệ Tổ quốc của Đại Tướng Võ Nguyên Giáp!

Nói "VN trao trọn Biển Đông cho TQ" là nối giáo cho giặc, phạm tội phản quốc!!!

12- Tôi nói: Hồ Chí Minh và đảng cộng sản xua quân vào đánh miền Nam Việt Nam là đánh cho Trung Quốc và Liên Xô.
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 12. VN đánh đuổi Mỹ, thống nhất đất nước là để bảo vệ Tổ quốc CHO CẢ DÂN TỘC. TQ và LX chỉ giúp VN đánh Mỹ. Giúp thôi, chứ không dám xúi giục VN, vì ngay từ đầu 1959, cả LX và TQ đều không dám chắc rằng VN có thể thắng Mỹ!

LX không lợi dụng chiến tranh VN 1965-1975. Chỉ có TQ lợi dụng chiến tranh VN để đi đêm với Mỹ 1972, và lợi dụng Mỹ sau này ...!

CHÍNH VÌ VN KHÔNG ĐÁNH CHO TQ CHÍNH VÌ VN KHÔNG BÁN NƯỚC CHO TQ

CHÍNH VÌ TQ KHÔNG ĐIỀU KHIỂN ĐƯỢC CHIẾN TRANH VN nên TQ mới đi đêm với Mỹ để mưu cầu lợi ích riêng, và phản bội chính nghĩa đánh đuổi ngoại xâm của VN!!!

13- Tôi nói: Chính sách Cải Cách Ruộng Đất của Hồ Chí Minh và Đảng cộng sản Việt Nam tại miền Bắc Việt Nam trong các năm 1953-1956 đã giết oan trên 172.000 người Việt Nam vô tội.
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 13. Mục đích của chính sách CCRD là xóa bỏ bất công xã hội tồn đọng từ thời thực dân phong kiến, san bằng hố ngăn cách giàu nghèo để thực hiện mô hình xã hội thử nghiệm mới. Do chủ trương đấu tranh giai cấp và sự đi quá đà của một số hận thù cá nhân CCRD đã gây ra một số oan sai trên diện rộng. Ông Hồ đã lên đài phát thanh, khóc xin lỗi quốc dân, Tướng Giáp đã rút tỉa và tổng kết các sai phạm, nhà nước đã sửa sai, không cho lặp lại các lỗi lầm nhân dân do đó đã yên tâm, tin tưởng và đoàn kết để đồng lòng đánh giặc cho đến chiến thắng cuối cùng. Con số bị giết oan "trên 172.000 người Việt Nam vô tội" đã được thổi phồng quá lố mà không có bằng chứng khoa học ước tính thực tế chỉ là vài ngàn dân...

14- Tôi nói: Vào Tết Mậu Thân năm 1968, trên đường thua chạy Quân Đội Nhân Dân của đảng cộng sản Việt Nam đã thủ tiêu trên 6.000 người dân vô tội ở Thừa Thiên và thành phố Huế.
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 14. Thuờng dân bị chết ở Huế là do bom đạn của hai bên trong suốt một tháng không có bằng chứng là QDNDVN giết thuờng dân vô tội ngoài việc phát hiện các hố chôn tập thể để giải quyết vấn đề vệ sinh công cộng trong tình trạng chiến tranh và thành phố Huế đầy xác chết - bị vây hãm cả tháng!

Việc Mỹ và VNCH không dám cho nhà báo đến tiếp cận các hố chôn gây nghi ngờ về gian ý tuyên truyền một chiều để chạy tội "Mỹ và VNCH bắn phá bỏ bom bừa bãi" rồi sau đó đổ tội cho Việt cộng! VC sống nhờ dân, như cá trong nước, sao lại có thể giết thuờng dân vô tội ? khi giải phóng miền Nam 1975 khỏi gót giày xâm lược QDNDVN được đón tiếp như những anh hùng

- Họ có vào Nam để giết ai đâu ?!

Nếu họ giết hết thì đã không còn những kẻ còn sống để theo giặc, sang Mỹ, rồi quay đầu lại chửi bới quê hương!!! Đúng đạo lý nhất là những ai còn sống sót và được tha mạng, - dù họ đang ở nước ngoài - cần phải cúi đầu tạ ơn lòng khoan hồng nhân đạo của nhà nước và QDNDVN!!!


15- Tôi nói: Nguyên nhân 64 chiến sĩ Quân Đội Nhân Dân bị hải quân Trung cộng thảm sát ở đảo Gạc Ma năm 1988 là do lịnh "không được chống trả" của bộ trưởng bộ Quốc Phòng nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam lúc bấy giờ là Đại tướng Lê Đức Anh.
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 15. Công binh VN tại Gạc Ma chỉ ra đảo làm nhiệm vụ bảo vệ tổ quốc, hải quân TQ bất ngờ đánh úptrong khi hai nước không có tuyên chiến

- Đây là lỗi của TQ, sao lại đổ lỗi cho VN ?

Xin xem thêm phản bác số 20!

16- Tôi nói: Thân thế của Hồ Chí Minh người sáng lập ra đảng cộng sản Việt Nam, Chủ Tịch nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa là bất minh, người Việt hay người Tàu chưa rỏ bởi vì có tài liệu tại đảo quốc Đài Loan nói ông ta là người Hẹ tên là Hồ Tập Chương, trong lúc đó tài liệu của nước Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa thì nói ông ta là người Hán tên là Hồ Quang.

Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 16. Ông HCM là người Việt, có cha mẹ Việt sinh năm 1890 tại làng Kim Liên, huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An https://en.wikipedia.org/wiki/Ho_Chi_Minh. Tình báo Pháp, Anh, Mỹ đã theo dõi và khẳng định ông là người Việt . Cả nước VN và cả thế giới đều biết ông là người Việt. Chỉ có bọn theo giặc rồi thua mới nghe lời tuyên truyền bịa đặt (của Tàu)

17- Tôi nói: Hồ Chí Minh là con người vô lương tâm và tàn nhẫn khi ra lệnh cho đàn em là Trần Quốc Hoàng giết đi người đầu ấp tay gối là bà Nông Thị Xuân để bảo vệ sự nghiệp chính trị của mình.
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 17. Chuyện này hoàn toàn bịa đặt và không có chứng cớ.

Ông HCM là người độc thân tự nguyện suốt đời ông không muốn lập gia đình riêng vì nghĩa vụ sống cho đại cuộc đuổi giặc tuy nhiên con người ai cũng có cuộc sống riêng tư : những lúc cô đơn lẻ bóng ai tự nguyện đến với ông Hồ để an ủi và chia sẻ thì đó là nhân quyền cá nhân . ông Hồ không cưỡng dâm ai, không cướp vợ của ai không lừa dối ai, không phụ bạc ai - nói chung là ông không gian dâm, cũng không phạm lỗi đạo đức làm người và không vi phạm luật pháp xã hội!

Vì lẽ đó người dân VN vẫn đặt di ảnh ông HCM lên bàn thờ để thờ ngay trong nhà mình!!!

Cô Nông Thị Xuân bị chết vì tai nạn xe cộ : từ đó người ta phao tin đồn rằng cô bị Bộ Trưởng Công An Trần Quốc Hoàn giết vì tên này có gian ý định cưỡng dâm cô và bị cô cự tuyệt ...

Không có bằng chứng nào liên quan đến ông HCM hay ông TQH

Chuyện tương tự ở Mỹ: cô đào Marilyn Monroe chán đời, uống thuốc tự tử sau đó rộ tin đồn cô là người tình của hai anh em John F. và Robert Kennedy và cô đã bị họ dàn cảnh giết chết để bảo vệ sự nghiệp chính trị của họ!

Chứng cứ đâu ? Tin được không ?


18- Tôi nói: Lê Duẫn nhắm mắt hy sinh cả chục triệu đồng bào của mình trên hai miền Nam Bắc Việt Nam để làm vừa lòng hai nước Liên xô và Trung cộng là độc ác và ngu xuẩn.
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 18. Sau hai ông HCM và VNG, ông Lê Duẩn cũng xứng đáng là anh hùng dân tộc vì những lý lẽ sau đây:

Sau khi ông Hồ mất năm 1969 TQ tăng sức ép, đòi VN phải bỏ Liên Xô để lệ thuộc hoàn toàn vào viện trợ từ TQ! trong hoàn cảnh bi thảm của cuộc chiến cứu nước ông Duẩn đã bị căng thẳng do sức ép từ hai phía.

Đây là trường hợp "trên đe dưới búa" : một, là phải đứng vững để chống lại xâm lược Mỹ hai, là phải ngăn chặn ý đồ TQ đổ quân vào thôn tính VN! là đại diện cho Bộ Chính Trị ông Duẩn đã không cho phép chủ lực quân TQ vào VN mà chỉ cho phép công binh TQ vào giúp sửa cầu đường mà thôi vì VN còn phải dựa vào LX thì mới có khí tài và tên lửa để đánh bại ÁC TÂM CỦA MỸ MUỐN GIẾT DÂN TA HÀNG LOẠT BẰNG CÁCH TRẢI BOM THẢM LÊN THỦ ĐÔ HÀ NỘI!!!

*** đây chỉ là một trong nhiều tội ác chiến tranh của Mỹ!!!

Sau khi ông Hồ mất thì công lớn về mặt chính trị là của ông Duẩn: thay mặt và chiếu theo di chúc của ông Hồ, ông đã lãnh đạo công cuộc đánh đuổi ngoại xâm đến toàn thắng đồng thời bẻ gãy âm mưu thôn tính VN của TQ!!!

TRONG VAI TRÒ VÀ TƯ THẾ CHÍNH TRỊ THỜI ĐÓ, KHÔNG AI CÓ THỂ LÀM KHÁC HƠN HAY TỐT HƠN ÔNG LÊ DUẨN!!! ông Duẩn là anh hùng chính trị, ông Giáp là anh hùng quân sự . Hai người đó là cột trụ giữ vững vận mạng dân tộc ta trong gian đoạn bi hùng nhất của lịch sử dân tộc, 1969-1979!!! Không có chuyện ông Duẩn phục tùng TQ hay LX - đó chỉ là tuyên truyền vu khống!

Vì bị ông Duẩn bẻ gãy âm mưu thôn tính VN, TQ mới đi đêm với Mỹ 1972 và đâm sau lưng dân tộc ta bằng cách hứa với Mỹ thế này, "các ông muốn đưa bao nhiêu lính vào VN cũng được, miễn là các ông đừng đụng vào nước TQ chúng tôi!" trước khi TQ xâm lược VN 1979 đây đã là bài học đầu tiên cho VN : nếu không chịu phục tùng TQ thì bị chúng đâm ngay sau lưng và bỏ mặc cho Mỹ vùi dập VN tơi tả bằng bom đạn và thuốc độc (!) Ông Duẩn đã sáng suốt nhìn thấu và bẻ gãy âm mưu của TQ : nếu không có ông hành động quyết liệt thì VN đã bị TQ tràn vào thôn tính từ thập kỷ 1970!!!

19- Tôi nói: Phạm Văn Đồng phản quốc khi cầm bút ký vào công hàm 1958 giao Biển Đông của Việt Nam cho Trung cộng.
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 19. Công hàm 1958 gửi từ VN sang TQ không phải là hiệp ước chính thức giữa hai quốc gia, cũng không được Quốc Hội hai bên nghị luận và phê chuẩn : thế thì TT Phạm Văn Đồng lấy quyền gì và BẰNG CÁCH NÀO để giao trọn Biển Đông cho TQ ?! TQ có dám mang công hàm đó ra Tòa án Quốc Tế để kiện VN không? TQ có dám mang công hàm đó ra LHQ để đòi chiếm trọn Biển Đông không? luật pháp quốc tế nào cho phép TQ làm như vậy ?
20- Tôi nói: Lê Đức Anh là thủ phạm gây ra cái chết của 64 chiến sĩ QĐNDVN tại đảo Gạc Ma.
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 20. Trước khi có trận Gạc Ma và Len Đao thì đó là hai bãi đá bỏ hoang tại Trường Sa công binh của HQNDVN được lệnh trang bị nhẹ, ra chiếm giữ hai bãi ấy để làm công sự phòng thủ bất ngờ, trong tình trạng VN và TQ không tuyên chiến HQTQ đã dùng tàu chiến và binh lực lớn để đánh úp công binh VN và giành giật 2 bãi đá trên (xem http://soha.vn/quan-su/)! Tuy bị đánh bất ngờ công binh HQNDVN đã chống trả mãnh liệt vàchiếm giữ được Len Đao (xem http://soha.vn/quan-su/)trong khi Gạc Ma bị mất vì lực lượng ta quá yếu ...

Không hề có chuyện công binh VN bị cấm đánh trả! nếu không đánh trả thì không thể có chuyện giữ được Len Đao!!! Trong sự tranh giành này tỉ số là 1-1, VN hòa TQ, và không hề thua kém! Tướng Lê Đức Anh là một vị tướng tài về cả quân sự lẫn chính trị : ông là nhà thiết kế chiến dịch chớp nhoáng chiếm Campuchia, đánh tan quân Khmer Rouge, bình định an dân cho nước bạn, sau đó tái phân bố lực lượng QDNDVN để cho phép giải ngũ một số lính về làm kinh tế trong khi vẫn giữ vững các điểm chiến lược hiểm yếu nhờ đó giữ yên bờ cõi và cứu vãn tình hình kinh tế toàn quốc!

Ông LDA cũng là một chính khách khôn ngoan ra sáng kiến phá thế cấm vận của Mỹ, tiến đến quan hệ bang giao! Ông xứng đáng giữ chức Chủ Tịch Nước VN!

Lê Đức Anh là vị tướng độc nhãn của VN thao lược toàn tài cả về quân sự lẫn chính trị! nếu đem so công trạng và tài trí thì ông không hề thua kém tướng độc nhãn Moshe Dayan của Israel - nếu không muốn nói là ông giỏi hơn M.D. về tài thao lược chính trị!!!

21- Tôi nói: Đỗ Mười tổng bí thư đảng cộng sản Việt Nam không đủ khả năng và trình độ để lãnh đạo nhân dân Việt Nam bởi vì nghề nghiệp chính của ông ta là hoạn heo và thiến chó.
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 21. Hoàn cảnh thay đổi, con người tiến hóa : ông Đỗ Mười dù từ hoàn cảnh nào thuở hàn vi mà biết học hỏi và cống hiến cho dân tộc để lên đến cấp lãnh đạo cao nhất thì đó cũng là một kỳ công mà hiếm ai làm được!

Ừ, thì cứ cho là lời đồn xác thực đi : lúc trẻ làm nghề thiến heo thiến chó, lớn lên đi làm cách mạng để " thiến dái " quân thù - tại sao không ???

Đó mới đích thực là anh hùng!!!


22- Tôi nói: Trường Chinh Đặng Xuân Khu đem cha mẹ mình ra đấu tố để lập công với đảng là nghịch tử, tội này trời không dung đất không tha.
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 22. Không có sử liệu xác minh sự kiện này

23- Tôi nói: Võ Nguyên Giáp cúi đầu chấp nhận sĩ nhục để bảo vệ hư danh và mạng sống của mình là hèn tướng.
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 23. Tất cả các tướng tá và binh lính của QDNDVN đều lập công đuổi giặc, thống nhất đất nước! họ đều là đàn em của Tướng Giáp họ đều gọi ông là "anh cả"! như vậy không hề có chuyện Tướng Giáp bị cô lập và các đàn em của ông bị xử tệ! Chính Tướng Giáp lúc ấy vẫn là Tư Lệnh Quân Ủy Trung Ương, Tổng Chỉ Huy Tối Cao Chiến Dịch HCM 1975, đã ra lệnh cho các "đàn em" của ông rằng "thần tốc, thần tốc, thần tốc hơn nữa...!"

Ngoài thiên tài quân sự Tướng Giáp còn có trí tuệ rộng lớn do đó ông mới được nhà nước giao thêm trọng trách phát triển khoa học và nghiên cứu kế hoạch dân số quốc gia chính TT Phạm Văn Đồng đã đích thân yêu cầu Tướng Giáp nghiên cứu kế hoạch dân số quốc gia vì tin tưởng ở trí tuệ khoa học của Võ Đại Tướng.

Bọn chống phá chỉ tìm cách bôi nhọ Tướng Giáp vì chính chúng nhu nhược hèn mọn đến độ không dám vinh danh và tự hào về vị anh hùng vĩ đại của dân tộc mà toàn dân VN và cả thế giới phải nghiêng mình kính phục!

24- Tôi nói: Nguyễn Văn Linh qua Thành Đô/Trung Quốc để rước giặc vào nhà, rước voi về dày mả tổ.
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 24. Hội nghị Thành Đô chỉ là điểm hẹn để làm tan băng giữa quan hệ VN-TQ ; nó không kết thúc bằng một thỏa ước chính thức, nó không có tình ràng buộc mà chỉ là thăm dò gợi ý... sau hiện tượng rã hoại của LX và CS Đông Âu

VN và TQ đều cần nhau trong tư thế địa chính trị chiến lược!

Từ sự tan băng quan hệ sau hội nghị Thành Đô VN chúng ta đạt các thành quả.

Hiệp Ước Biên Giới và Hiệp Ước Vịnh Bắc Bộ, VN rút quân khỏi Campuchia sau 10 năm bình định để trút gánh nặng kinh tế ... đồng thời tạo tiền đề cho VN phá thế cấm vận và cô lập, hầu chuẩn bị tham gia ASEAN, hội nhập toàn cầu, thiết lập bang giao toàn diện hoặc chiến lược với mọi cường quốc thế giới ...

*** hội nghị Thành Đô là bước ngoặt chiến lược địa chính trị, tạo rất nhiều lợi thế và cơ hội cho VN vươn lên sau này!!! - sao lại gọi đó là "rước voi về dày mả tổ" ? Rước voi nào, mà rước về đâu...?! 29 điểm đóng quâncủa VN trên Biển Đông và thế trận chính trị quân sự ngoại giao của VN ngăn cản ý đồ bành trướng của TQ - là câu trả lời rõ nhất!!!

25- Tôi nói: Với kết quả của hiệp ước biên giới trên đất liền Việt Nam - Trung Quốc được ký kết năm 1999 và hiệp định phân định vịnh Bắc Bộ Việt Nam - Trung Quốc được ký năm 2000 thì Lê Khả Phiêu chính là kẻ mãi quốc cầu vinh, phản bội Tổ Quốc và Nhân Dân Việt Nam.
Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 25. Hai Hiệp Ước trên bộ và tại vịnh Bắc Bộ là hệ quả bình thuờng hóa ngoại giao với TQ, lập điều kiện an ninh ổn định cho nhân dân ta, phát huy nội lực kinh tế, hiện đại hóa quân đội, xây dựng thế trận toàn diện về quân sự chính trị ngoại giao liên hoàn với các nước bạn kể cả siêu cường nhằm mục đích bảo vệ hòa bình ổn định không những cho VN mà cho cả khu vực Đông Á - sao lại gọi thành quả đó là "phản bội tổ quốc và nhân dân VN" ?

Thế nào là "phản bội tổ quốc và nhân dân VN" ?

- Ai theo giặc ngoại để chia cắt đất nước và tàn sát dân mình đó mới đúng là "phản bội tổ quốc và nhân dân VN"!!!

26- Tôi nói: Với phương châm "4 tốt 16 chữ vàng" đảng Cộng Sản Việt Nam dưới thời Nông Đức Mạnh và Nguyễn Phú Trọng chỉ là một chi bộ của đảng cộng sản Tàu và nước Việt Nam không khác gì một khu tự trị của nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa.

Như vậy tôi nói xấu hay nói sự thật?

Phản bác 26. Phương châm "4 tốt 16 chữ vàng" chỉ là mục tiêu để giao hảo giữa VN và TQ. Mục tiêu đó đạt được hay không là do nỗ lực chân thành cả từ hai phía!

Đã là mục tiêu thì không có tính bắt buộc bên này hay bên kia và cũng không có tính đảm bảo cho bên nào! Bên nào dù có bất chánh gian tà như TQ thì cũng không lừa gạt được ai!!!

- Sao lại gọi VN là "một chi bộ của đảng cộng sản Tàu và nước Việt Nam không khác gì một khu tự trị của nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa." ??? Chứng cứ đâu ???

Thứ Tư, 16 tháng 12, 2015

VÌ SAO NGUYỄN VĂN ĐÀI BỊ BẮT?





Nguyễn Văn Đài ảo tưởng: Có bu Mẽo chống lưng thì được làm càn? Ảnh chụp Nguyễn Văn Đài trong một cuộc gặp với Thượng nghị sĩ Mỹ John McCain
------------------------
Thông báo về việc bắt đối tượng Nguyễn Văn Đài


Ngày 15/12/2015, Cơ quan An ninh điều tra - Bộ Công an đã ra Quyết định khởi tố bị can, Lệnh bắt bị can để tạm giam, Lệnh khám xét nơi ở đối với Nguyễn Văn Đài, sinh năm 1969 tại Hưng Yên; trú tại phòng 302, Z8, tập thể Bách Khoa, phường Bách Khoa, quận Hai Bà Trưng, TP Hà Nội về tội "Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam", quy định tại Điều 88 - Bộ luật hình sự. Viện kiểm sát nhân dân tối cao đã phê chuẩn các quyết định, lệnh của Cơ quan An ninh điều tra - Bộ Công an.
Ngày 16/12/2015, Cơ quan An ninh điều tra - Bộ Công an đã thi hành Lệnh bắt, Lệnh khám xét đối với bị can Nguyễn Văn Đài. Vụ án đang được điều tra, xử lý theo quy định của pháp luật.


Bộ Công an
http://www.mps.gov.vn/web/guest/ct_trangchu/-/vcmsviewcontent/GbkG/2005/2102/33631
***********************

Vì sao Nguyễn Văn Đài bị bắt? Và tại sao Nguyễn Văn Đài lại bị bắt đúng vào lúc một số “tổ chức nhân quyền” như Tổ chức Phóng viên Không Biên giới nêu tên cụ thể vụ luật sư Đài “bị hàng chục người hành hung vào Ngày Quốc tế Nhân quyền”?
Theo chúng tôi thì không có gì lạ cả! Bởi Nguyễn Văn Đài từng là luật sư, được đào tạo bài bản nhưng ông ta thể hiện mình không giống như những người có kiến thức pháp luật cơ bản mà như một kẻ vô học, ngang cỡ Bùi Hằng, Trương Văn Dũng, Lã Dũng, Trần Thị Nga…
Việc Nguyễn Văn Đài bị đánh ở Nghệ An, theo chúng tôi, có thể là thật. Nhưng ai đánh? Tại sao đánh thì Nguyễn Văn Đài không biết và cũng không hề trình báo chính quyền địa phương. Ông ta vội cho xe chạy về nhà rồi lên mạng tố cáo chính quyền, vu khống cho ... an ninh VN! Chiêu vu khống này là chiêu vô cùng quen thuộc của các vị dzân chủ! Bùi Thị Minh Hằng từng bị em gái ruột là Bùi Thanh Hà dọa đánh, chị cũng vội lên mạng tố cáo với "nhà dzân chủ- Thủ tướng Hậu Cộng sản" Châu Xuân Nguyễn để rồi ông này treo thưởng 10 triệu đồng cho ai "xin tí tiết Nhân viên An ninh Cộng sản Bùi Thanh Hà"! Cũng Bùi Thị Minh Hằng bị con trai nghiện ngập, khuân đồ trong nhà đi bán, chị này cũng lu loa trên mạng: Công an Vũng Tàu cướp giữa ban ngày rồi chị hô hoán: "Phải đứng lên thôi! Phải cầm súng thôi!"Nhà dzân chủ" khác là Trần Thị Nga, tức Nga Hà Nam vì cướp chồng người khác nên bị bà vợ cùng con người ta săn đuổi, tặng vài bịch mắm tôm ngay trong đêm Noel năm rồi và ngay lập tức, ả cũng lên mạng tố cáo an ninh cộng sản! Rồi vua ăn vạ Trương Văn Dũng cùng đã quá nhiều lần "làm xiếc" với bông băng thuốc đỏ tưởng như chết ngay đến nơi nhưng ngay hôm sau người ta lại bắt gặp y cười phe phé khi bia bọt với chiến hữu!
Người dùng mạng không khỏi bức xúc khi Nguyễn Văn Đài sử dụng mạng Facebook của để chửi bới chế độ, thóa mạ lãnh đạo đảng và nhà nước. Tưởng có Việt Tân, có Mỹ chống lưng thì y được phép làm càn hay sao?
Mới nhất, sáng nay trên facebook của anh ta đã đăng rất nhiều stt có nội dung vu cáo, xuyên tạc chống phá nhà nước và thóa mạ các lãnh đạo đảng và nhà nước, từ Bộ trưởng Bộ Công an Trần Đại Quang, cho tới Thủ tướng Chính Phủ Nguyễn Tấn Dũng và Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.






Ngày 14/12, tòa án nhân dân quận Hoàn Kiếm, Hà Nội đưa Nguyễn Viết Dũng, tức Dũng Phi Hổ ra xét xử theo Điều 245 BLHS. Nguyễn Văn Đài đã xúi bẩy và câu kết với đám luật sư "dân chủ" ra sức phá hoại phiên tòa. Một mặt y vận động lôi kéo những người đang "khoác áo dân oan" đang có mặt tại Hà Nội kéo đến gây áp lực và gây rối trật tự công cộng, mặt khác y liên tục đăng bài xuyên tạc bản chất phiên tòa với những quy kết vô căn cứ.
Trong một stt, ý viết "Phiên tòa bất công được điều khiển bởi những kẻ lưu manh" (xem hình dưới được chụp từ màn hình). Với xuyên tạc này, ý có thể bị bắt và xử lý hình sự.





Thật táng tận lương tâm, trong vụ CSGT bị tên lái xe tải cố tình giết, Nguyễn Văn Đài còn cổ súy cho hành vi tội ác của tên lái xe, y tửng tưng viết "Gieo gió, ắt gặt bão". Xem hình dưới để thấy tính người trong Nguyễn Văn Đài là điều vô cùng xa xỉ.



Những phát ngôn càn quấy của Nguyễn Văn Đài trên đây có xứng là người từng là luật sư hay không? Có người nhận xét, chắc Nguyễn Văn Đài muốn "được" vào tù để lấy số má với chủ Mỹ và Việt Tân để hy vọng sau này ý được cất nhắc trong chính quyền Hậu Cộng sản như ông Thủ tướng tâm thần Châu Xuân Nguyễn? Thế nhưng, chúng tôi cho rằng Nguyễn Văn Đài đã tự đánh mất uy tín của mình khi tuôn ra những lời lẽ bất chấp lý lẽ, bất chấp chứng lý của một người từng mang danh luật sư. Những lời lẽ đó khiến mọi người xếp hạng Đài ngang tầm đám dzận sĩ vô học như Bùi Thị Minh Hằng, Trương Văn Dũng, Trần Thị Nga mà thôi.


Lê Hương Lan

DÂN CHỦ KHÔNG TỰ NHIÊN MÀ CÓ




Với nhan đề như trên, tôi muốn nói đến ba điều: một, dân chủ là kết quả của quá trình phát triển lâu dài của lịch sử; hai, dân chủ là kết quả của những nỗ lực không ngừng nghỉ của nhiều người và nhiều thế hệ; và ba, dân chủ là kết quả của việc học tập.



Mệnh đề thứ nhất tương đối dễ hiểu và dễ thấy. Tuy khái niệm “dân chủ” đã ra đời ở Hy Lạp cách đây đã 2500 năm, nhưng, thứ nhất, đó chỉ là dạng phôi thai của dân chủ với nhiều hạn chế nhất định; và thứ hai, cái dạng phôi thai ấy đã bị bóp chết một cách tức tưởi suốt cả hai ngàn năm sau đó, trong suốt thời kỳ trung cổ và Trung Đại, khi mọi quyền lực đều nằm hẳn trong tay của giới tu sĩ hoặc giới quý tộc. Hình thức dân chủ mà chúng ta đang đề cập chỉ mới xuất hiện từ hơn một trăm năm nay, và càng ngày càng hoàn thiện dần.

Mệnh đề thứ hai cũng rõ: Mọi nền dân chủ đều ra đời sau những cuộc tranh đấu dai dẳng, có khi còn đẫm máu. Dân chủ không phải là món quà cho không biếu không của ai cả. Đó là thứ mà người ta phải giành giật và đánh đổi bằng cả xương máu của chính mình.

Tuy nhiên, trong bài này, tôi chỉ muốn tập trung vào mệnh đề thứ ba: Dân chủ là điều người ta phải học tập.

Trước hết, cần lưu ý: dân chủ không phải chỉ là vấn đề cơ chế. Không phải cứ có bầu cử, có Quốc Hội, có luật pháp, có truyền thông, dù là truyền thông tự do, là có dân chủ. Bên cạnh cơ chế, có khi còn quan trọng hơn cơ chế, là con người. Dù cơ chế có hoàn hảo đến mấy nhưng thiếu những con người có ý thức dân chủ thì cái cơ chế ấy cũng sẽ bị vô hiệu hóa và không sớm thì muộn thế nào cũng bị sụp đổ. Lý do là: một trong những điều kiện quan trọng của cơ chế dân chủ là sự tham gia của dân chúng. Tham gia bằng nhiều cách và với nhiều mức độ khác nhau, từ việc bầu cử đến việc ứng cử, từ việc góp ý đến việc sinh hoạt, v.v… Thiếu ý thức dân chủ, những sự tham gia ấy nhất định sẽ bị hạn chế và có nguy cơ bị lệch hướng: thay vì phát huy dân chủ, chúng lại củng cố độc tài.

Nhưng ý thức dân chủ không phải là thứ bẩm sinh. Nó không được sinh ra. Nó phải được thụ đắc. Thụ đắc trong hai môi trường chính: giáo dục và xã hội.

Trong giáo dục, ngoài kiến thức, hai mục tiêu quan trọng cần được nhấn mạnh là việc đào luyện cho học sinh và sinh viên khả năng suy nghĩ một cách độc lập và sáng tạo. Thiếu hai khả năng ấy, người ta chỉ là những con vẹt, thậm chí, những công cụ. Sự độc lập phải được hiểu là độc lập từ chính thầy cô giáo, từ sách giáo khoa, và xa hơn nhưng cũng thiết yếu hơn, độc lập từ các giáo điều. Khi xã hội còn nặng tư tưởng giáo điều, cứ mở miệng ra là “Tử viết” hoặc “Marx nói”, “Lênin nói” hay “Bác Hồ nói”, trẻ em, và từ đó, dân chúng không thể có sự độc lập trong tư duy được. Mà đã không có độc lập thì không thể sáng tạo. Nền tảng của độc lập và sáng tạo, do đó, là sự tin tưởng vào sự thật và sự tự tin là chính mình, bằng những nỗ lực riêng của mình, có thể tiếp cận được sự thật ấy. Có được niềm tin tưởng và sự tự tin ấy, người ta mới có thể hành xử như một con người tự do. Có hành xử như những con người tự do, người ta mới có dân chủ.

Nhưng nhà trường không, chưa đủ. Ý thức dân chủ còn cần phải được đào luyện trong môi trường xã hội nữa. Những gì được học trong nhà trường cần phải được thực tập ngay trong đời sống hàng ngày, ở đó, người ta được thoát ra khỏi áp lực của tập quán và giáo điều và được có quyền phát biểu những ý kiến riêng của mình dù chúng đi ngược lại với đám đông và với quyền lực. Việc hành xử như một con người tự do – điều kiện của dân chủ - do đó, chỉ có thể thực hiện được trong môi trường tự do.

Nhận thức được tầm quan trọng của giáo dục và xã hội trong việc đào luyện ý thức cũng như thói quen dân chủ sẽ dẫn đến hệ luận này: Để xây dựng một nền dân chủ tại Việt Nam, người ta phải bắt đầu, trước hết, từ hai điểm: giáo dục và xã hội. Khi giáo dục và xã hội chưa thay đổi, sự thay đổi về cơ cấu quyền lực, nếu có, không có gì bảo đảm sẽ dẫn đến dân chủ cả. Có khi đó chỉ là thay thế một hệ thống độc tài này bằng một hệ thống độc tài khác.

Nhưng nhìn cả hai phương diện giáo dục và xã hội ở Việt Nam, liên quan đến vấn đề dân chủ, chúng ta không thể không bi quan. Nền giáo dục Việt Nam, cho đến nay, sau bao nhiêu lời hứa hẹn cải cách, vẫn không hề thay đổi theo chiều hướng phát huy tinh thần độc lập và sáng tạo. Học sinh vẫn phải nhồi nhét kiến thức để trả bài. Thầy cô giáo vẫn tự đóng vai trò trung tâm phân phối kiến thức. Hệ thống thi cử vẫn dựa trên việc kiểm tra ký ức. Việc nhồi nhét ấy dẫn đến hệ quả khác: sự giả dối. Trẻ thì giả dối trong cách học tủ và học vẹt. Lớn thì giả dối trong việc mua bán bằng giả và bằng dỏm. Khi giả dối lên ngôi, mọi bảng giá trị, từ truyền thống đến hiện đại, đều bị đảo lộn. Không có nền dân chủ nào có thể được xây dựng trên những sự đảo lộn như vậy cả.

Sinh hoạt xã hội Việt Nam hiện nay cũng không phải là mảnh đất tốt để nuôi dưỡng dân chủ. Luật pháp không rõ ràng, để sống còn, người ta phải mánh mung. Xin trường học cho con cái: mánh mung. Xin việc làm: mánh mung. Để tăng lương hoặc tăng chức: mánh mung. Ở đâu cũng có và cũng cần có mánh mung cả. Thói mánh mung ấy, một mặt, giết chết luật pháp, mặt khác, giết chết cả niềm hy vọng vào dân chủ.

Để thay đổi môi trường xã hội như thế, người ta không chỉ cần củng cố hệ thống pháp luật như một số người đã nói; người ta cần phải, quan trọng và khẩn thiết hơn, xây dựng cho được một xã hội dân sự lành mạnh.

Nhưng vấn đề xã hội dân sự là một vấn đề rộng lớn và phức tạp. Chúng ta sẽ bàn sau.


NGUYỄN HƯNG QUỐC.
(VOA, 7/2012)