Thứ Năm, 30 tháng 11, 2017

MÙI LỒN- THƠ VÔ LỐI HOÀNG VŨ THUẬT ( ĐỖ HOÀNG





MÙI là tên một bài thơ trong tập thơ " Mùi' của Tác giả Hoàng Vũ Thuật. Tập thơ được khá nhiều người khen ngợi, đặc biệt là với bài thơ MÙI.
Hoàng Thùy Anh đã nhận định : " Mùi chứa đựng trong nó những góc nhìn mới, chiêm nghiệm mới về thế giới, con người và thơ ca. Giọng điệu trầm tư, sâu lắng, đậm chất suy tưởng, liên tưởng đan cài với kiểu kết cấu mới lạ trên cái nền không - thời gian vừa trần tục vừa hư ảo tạo nên những thi ảnh phức hợp, đa nghĩa, tạo nên sức hấp dẫn, cuốn hút riêng cho Mùi. Khó khái quát hết ý đồ nghệ thuật mà Hoàng Vũ Thuật gửi gắm qua bài viết ngắn này, nhưng có thể khẳng định, Mùi giàu tính hàm súc, đa nghĩa, hứa hẹn nhiều sáng tạo độc đáo ở người đọc". ( Mùi - Khát vọng trong thơ Hoàng Vũ Thuật-VNTP HCM)

Về bài thơ Mùi, TS Trần Hoài Anh đã viết " ...Và đây chính là mùi hiện sinh, một cảm thức chủ đạo tan chảy trong thơ Hoàng Vũ Thuật, cái mùi mà bằng sự cảm nhận tinh tế của một thi nhân luôn khắc khoải trước số phận con người, anh đã nhìn thấy sự “lây nhiễm” của nó đối với nhân tính, khi con người ngày càng tha hóa khủng khiếp trước quyền lực, dục vọng, tiền tài...

Mùi...
có thể viêm nhiễm sau cuộc giải phẫu
có thể mới ra đời đã biến mất
có thể từ trời cao đổ xuống từ dưới đất trồi lên
....
mùi mưa mùi nắng mùi gió mùi cáu bẩn
mùi nguyên trinh
mùi kiệt quệ mùi phục sinh mùi mùa
mùi của mùi.
(Mùi)
( Mùi hiện sinh trong thơ Hoàng Vũ Thuật- VNTP HCM)

Thế nhưng với sự bộc trực vốn có , Đỗ Hoàng đã thẳng thắn chỉ trích bài thơ " Mùi", cho đây là một bài thơ "Vô Lối" và ông đã " dịch" bài thơ đặt cho nó cái tựa thực với chính nó " Mùi Lồn".

Hẳn nhiên có người đồng tình với Đỗ Hoàng cũng có người không. " Cái mùi đàn bà" đã tạo ra biết bao biết bao thi phẩm tuyệt đẹp nhưng giờ cái " Mùi hương " ấy chỉ toát ra từ một nơi rất "tế nhị" .

MÙI

thơ Hoàng Vũ Thuật

ở đâu đó rất xa vừa nhìn thấy vừa không nhìn thấy
nghe được sờ được

dòng thác nóng ran hai bờ đêm

nguyên bản cuộc sống vốn thế
cơn sốt bất thần run bần bật

có thể viêm nhiễm sau cuộc phẫu có thể mới ra đời đã biến mất
có thể từ trời cao đổ xuống từ dưới đất trồi lên

mằn mặn nhàn nhạt hương một loài
hoa không tên gọi

mùi mưa mùi nắng mùi gió mùi cáu bẩn mùi nguyên trinh
mùi kiệt quệ mùi phục sinh mùi mùa

mùi của mùi

29/12/2010

Đỗ Hoàng dịch ra thơ Việt

MÙI LỒN!

ở nơi nào đó rất xa,
vừa nhìn thấy bóng ta bà vừa không.
nghe sờ được một dòng thác nóng
hai bờ đêm cháy bỏng râm ran.
nguyên sơ cuộc sống trần gian
bất thần cơn sốt lan tràn bật run.
sau phẫu thuật nhiễm trùng có thể
cái mới ra nhỏ bé đi tong.
từ trời đổ xuống khoảng không
từ đất nảy nở một dòng trồi lên
hương loài hoa chẳng có tên
mằn mặn nhạt nhạt mắm nêm quê nhà.
muì mưa nắng, mùi bùn sa
mùi trinh bạch, mùi thối tha…
mùi mùi!

Vỹ thanh:
Cuối cùng còn lai mùi tui (*)
Cái mùi vô lối mần đui mũi người!
(*) Tôi – tiếng Quảng Bình
Hà Nội ngày 4 – 1- 2016
Đ - H

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét