" Cả cuộc đời ba không có gì để lại cho các con ngoài số vốn kiến thức mà ba mẹ tảo tần nuôi các con ăn học.Mong các con trở thành những người hữu ích cho xã hội" ( trích từ TT "Vững Niềm Tin")
Thứ Sáu, 14 tháng 8, 2015
Phản đề
HỒNG NHU
1.
Rồi ra tất cả chỉ là phù phiếm
là vô duyên
vớ vẩn
buồn cười
tất cả chỉ là mông muội trò chơi
dại khờ, ngu xuẩn
rách việc, cũ mèm
tôi tự phán xét mình
và bản án chỉ một mình tôi biết...
Ôi tình yêu
sự nô lệ dịu dàng
sự vuốt ve khủng khiếp
con người nào trong tôi đã chết
con người nào trong tôi nẩy sinh
tháng chạp dầm dề
nước mưa và nước mắt ngang nhau
như niềm hối hận.
Rồi ra có thể là sự thực
là đẹp sang
giòn tan
nóng hổi
tất cả đã như mặt trăng chiếu rọi
lóng lánh, ngời ngời
tròn đầy, tuyệt đích
tôi tự chiêm ngưỡng mình
huân chương trên ngực tôi dày khít
và tôi hào phóng tùy nghi phân phát...
Ôi tình yêu
sự chung thủy bọt bèo
lòng vị tha tàn ác
tôi tan ra như bánh thánh mỏng teo
và nổ xịt như pháo đùng ngòi ẩm
tháng tư giao mùa
gió bấc và gió lào song song
như hai chuyện trạng.
2.
Đi trên dây là nghệ sĩ xiếc trứ danh
(có ngã xuống cũng là nghệ sĩ
đã có lưới hứng rồi!)
đêm ngột ngạt vào tuần hạ chí
sân khấu òa thu phân
đi trên dây cũng là tôi
(nhưng không có gì để hứng)
tay dang rộng và niềm tin dựng đứng
mùa xuân rùng mình
hoa hồng nhắm mắt
tôi ngã xuống thì tôi cạp đất
thời gian đi như những chiếc gai nhọn hành quân
tìm về bí ẩn...
Ôi tình yêu
những ánh mắt vô cùng
những chuỗi hôn chóng mặt
tháng tám sương mù
sương đốt cháy áo người đi biển
người đi biển không mang theo bao la
ngoài nỗi đau trên bờ đọng lại
3.
... tôi xin em đừng nói gì
hãy rót dùm tôi một ly nước đá
và đừng nhìn tôi
để tôi nhìn em lửa lập lòe qua đầu thuốc lá...
1987
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét