Thứ Tư, 1 tháng 7, 2015

Chỉ là Sớm hay Muộn: Chẳng ai cưỡng được đà nhận thức chung của Nhân Loại



Hậu bán thế kỷ 20, đa số các xã hội tiến bộ người dân đã nhận thức buộc những não trạng "giá trị gia đình" phải từ bỏ "thẩm quyền bạo lực" (violent authority) và một số xã hội đi xa hơn buộc ngay chính bọn nhà nước chính phủ phải giới hạn quyền lực, như xóa bỏ án tử hình, nghiêm cấm tra tấn khảo cung, và tuyệt đối không dùng hình phạt bạo lực thân thể hay nặng lời mạt sát học sinh trong bất cứ tình huống nào-. dù chưa thành công ở mức mong đợi - họ cũng đã đi xa và cao hơn các xã hội phương Đông còn bán khai bầy đàn một bước nhận thức nhân phẩm quá xa. Ngay cả hiện nay ở đầu thế kỷ 21 này , nơi Âu Mỹ bọn bảo thủ quyền lực đang dùng mọi thủ đoạn củng cố bạo lực và kéo ngược đà tiến của nhân loại...nhưng chúng ta cũng đang thấy người dân âu Mỹ luôn đối kháng để bảo vệ và phát huy thành quả nhân phẩm của con người. Nói ngắn gọn là họ đã tự tạo được một tính năng động thật cao trong tư duy, tính năng động (dynamic) có khả năng chuyển hóa nhanh gọn bất kỳ một vấn nạn nào. Vì nó có năng lực chất vấn thách đố không ngưng nghỉ bất cứ một lãnh vực, khía cạnh nào của đời sống con người. Nó tiến nhờ tính năng động này, chứ không phải xã hội Âu Mỹ toàn thiện không có vấn nạn!

Tại Viêt Nam, với nền "văn hóa bản sắc", câu huấn lệnh văn hóa kim chỉ nam diễn giải quyền "cấp trên" từ trong gia đình đến xã hội, nhà nước: "thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi"... (mỉa mai một điều- họ tự nhận là có bản sắc TAM GIÁO ĐỒNG NGUYÊN, mà "giáo nào" cũng lên án "bạo lực và quyền lực" - Phật thì hẳn đã quá rõ chê bạo lực quyền hạn trên dưới, Lão cũng lắc đầu với bạo lực cưỡng cầu; giềng mối lễ nghĩa Khổng thì "bất đắc dĩ dụng quyền" phải lấy Nhân và Thứ làm nền. Mà ngay có nhiễm Ky Tô giáo thì đúng ra cũng chê "bạo động quyền hành".

Thế là từ trong gia đình, không chỉ chồng đuọc quyền "thương" vợ bằng cùi chỏ bàn chân, mà bố mẹ được quyền "thương" bạo hành, phi lý, giận giữ với con cái như cái kiểu man rợ "Tống nho" phụ xử tử vong, tử bất vong bất hiếu. Rồi đến ngay thằng anh, con chị, chỉ vì được đẻ ra trước, chứ không hẳn khôn ngoan hiều biết hay "đạo đức" hơn, cũng có cái "quyền thương" đàn áp chấn lột ngôn luận của những đứa em sinh sau! Giá trị bản sắc lập giềng mối xã hội gia đình: Lớp trên đè lớp dưới!


Bạo lực, thật ra chính là bản năng thú vật, là nền tảng của bản năng bạo lực hoang dã còn sót lại nơi những ai chưa có nhận thức thành Người mà thôi. Chính vì vậy mà chẳng có đại hiền triết nào dùng bạo lực quyền hành hết. Chẳng có triết gia nhân quyền nào hô hào tôn tri quyền lực hết. Chỉ rặt bọn băng hoại tâm thần quyền chính là tìm đủ mọi hướng, ngôn ngữ biện minh cho quyền hạn bạo lực mà thôi.

Cứ nhìn Nhật Bản và Nam Hàn hiện nay cũng chỉ nặng nhọc trằn trọc vươn lên sau hơn ba bốn thập niên cũng chỉ hơn một nửa và "bọn tiền bối cha anh" đang tìm cách lôi con cháu "trèo xuống". Nhưng lịch sử đã cho thấy KHÔNG AI CÓ THỂ TRÌ KÉO, TRẤN ÁP SỰ THAY ĐỔI TỪ NHẬN THỨC của CON NGƯỜI... Vấn đề là nhanh hay chậm, trì kéo chỉ làm phí thời gian năng lực mà thôi, rồi cũng phải đến điểm nhận thức chung của nhân loại (collective consciousness) . Bảo thủ "Ky tô giáo Mỹ "rồi cũng phải hoàn toàn chấp nhận "đồng tính luyến ái hôn nhân". "Giải tội" cho cần sa. Giáo hội La Mã cũng không còn cưỡng nổi cái đà nhận thức này cũng từ từ "chấp nhận".. Ít ai như Đa Lai Đạt Ma cũng tuyên bố "không có vấn đề gì với hôn nhân đồng tính-mà đó là vấn đề chủ quyền cá nhân"- và độc đáo hơn nữa tự ý thức hủy bỏ cái định chế "Lạt Ma" mật tông phù phiếm vớ vẩn của mình để dân Tây Tạng có cơ hội vươn lên với nhận thức và mô thức dân chủ tự chủ tự quyết với khả năng có một Đa Lai Lạt Ma "mái"!!! Kể về mức đại trí, đại bi, và đại dũng trong cương vị "lãnh đạo tinh thần" như Đa Lai Lạt Ma, quả thật hiếm.

Bài Học Đa Lai Lạt Ma





Ai cưỡng lại đà nhận thức của nhân loại, chỉ tự làm hại chính mình, làm chậm lụt chính xã hội mình. Lịch sử rõ ràng minh chứng liên tục từng ngày trôi qua trước mặt mọi người.

Thật ra những kẻ bảo thủ có nhiều thành phần. Quần chúng đa số do huân tập và sợ hãi đổi thay- phần lớn là do thủ đoạn răn đe thưởng phạt của cơ chế quyền lực. Bọn quyền lực và những kẻ đang hưởng lộc từ nhóm quyền lực đặc quyền dĩ nhiên phải tìm cách biện minh và củng cố cho quyền lợi hiện tại..nhưng bản thân nhóm này lại đang hưởng lợi từ những đổi thay hơn ai hết.. y như dám "cha mẹ di dân" hưởng thụ đòi hỏi không thiếu giá trị mới nào từ "bảng giá trị tự do, ngôn luận, tư duy, tín ngưỡng, tự lập, tự chủ, bình đẳng v.v" mà "bản xứ" phải dành cho họ.... nhưng CHÍNH HỌ lại luôn từ chối ứng dựng những giá trị này cho thế hệ con cái của họ! Từ đó cái "triết lý sinh tồn trong sợ hãi" này nó không chỉ nuôi dưỡng mà củng cố tính ích kỷ, chính đáng hóa tính lưu manh vặt và hành xử luồn cúi... miễn có lợi cho mình .. được gọi là "khôn chết, dại chết, biết sống". Nói cách khác là sống như sinh vật không nguyên lý giá trị. (life without principles)

Nhận thức nhân bản là bản chất đối kháng thường trực mọi áp bức, áp chế. nảy sinh ở cường độ và cao độ khác nhau mà thôi. Bình đẳng tương quan tự chủ xây dựng nhân phẩm con người xã hội: hòn dười chống hòn trên! Không bao giờ dâp tất được. Bao nhiêu cuộc cách mạng về nhân phẩm con người đã xảy ra, tất cả đều thành công dù gián đoạn.

Bạo lực chặt chẽ như Hồi giáo rồi cũng đang buộc phải thay đổi. Trung Quốc bạo ngược chặt chẽ rồi đang cũng buộc phải nới dần để tồn tại. Chỉ vì quyền lợi nhỏ hay nỗi sợ hãi nhỏ trước mặt, cưỡng lại đà nhận thức nhân bản thì chỉ tự hại và tự kềm hãm hướng tốt của chính xã hội và nhân phẩm của người dân mình, kéo dài sự lạc hậu kém cỏi thua kém cho chính mình, chính xã hội mình mà thôi.

Ở tầm mức cá nhân, thì rõ ràng đang tự hại mình và hại ngay tương lai con cái mình mà tưởng rằng làm tốt cho hạnh phúc của chúng! Thời gian không dừng lại ở bất cứ thời điểm nào của thế hệ nào, hay của riêng "chân lý" nào hết. Tấ cả sẽ đổi thay và chẳng ai có thể "bảo thủ, bảo tồn" cái gì hết, nhất là những thứ tác hại nhận thức ao ước nhân bản của con người xã hội hiện đại.

Nhân Chủ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét