Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2015

TỰ TRỌNG….



 cucvang832002




1. Mình thường ngồi ở một quán ốc đường Ven Hồ. Tối hôm chủ nhật, mình với mấy anh em trong nhà dắt nhau ra đó ngồi hóng gió và đánh chén luôn.

Đang ăn thì có một cậu bé dẫn người cha ngồi xe lăn đến để mời mua kẹo cao su. Nhưng khi thấy mình chỉ rút một ít tiền lẻ ra, bảo chị không mua đâu, chị chỉ… thì cậu bé đó đanh mặt lại: Em bán hàng chứ em không đi xin tiền.

Mình bảo, ừ, vậy thì thôi. Và tiếp tục ăn ốc! Nhưng trong lòng mình khó chịu, mình chỉ không muốn nói thẳng với thằng bé, với bố thằng bé, trước mặt những người đang ngồi ăn ốc lúc đó, rằng, nếu thực sự em tự trọng như sự thể hiện của em, vậy thì tại sao em lại bán kẹo cao su giả???

2. Về chữ tự trọng: Tự, nghĩa là chính mình. Trọng, theo nghĩa nôm na nhất, chính là “nặng”. Tự trọng, nghĩa là “xem nặng bản thân”, hiểu thoát ý hơn, chính là việc, coi trọng bản thân mình, ý thức những giá trị của mình, và để người khác cũng coi trọng mình như thế. Người “tự trọng” là người đặt ra những yêu cầu cao với bản thân mình, có những nguyên tắc hành xử của chính mình, dựa trên những nguyên tắc đó, những việc họ làm là sự nỗ lực để không gây thất vọng với người khác. Càng không gây thất vọng với bản thân mình.
Gần đây, có nhiều thứ, nhiều việc, nhiều con người làm mình nghĩ đến từ “tự trọng”.

Ai cũng biết trong cuộc sống, có những thứ rất khó phân biệt rạch ròi, nhất là khi mỗi người lại có một quan điểm, một tiêu chí trong cách hành xử. Nhưng, người tự trọng thì luôn biết việc của mình, mình phải làm. Sản phẩm của mình, mình chịu trách nhiệm. Công của mình, mình hưởng. Phạt của mình, mình chịu.

Tự trọng, không phải chỉ ở lời nói, mà nằm trong hệ thống những việc làm.
À, nhưng mình cũng từng đọc 1 câu rất thú vị là, lời nói đi với việc làm không phải bao giờ cũng tốt. Vì có nhiều thằng nói… rất ngu. Cơ mà thôi, đó lại là 1 phạm trù khác, sẽ nói vào một dịp khác!!!!

Quay lại về “tự trọng”, nếu nhìn “tự trọng” theo cái nghĩa nguyên bản của từ này, thì mới thấy, bây giờ, người ta xem chính bản thân mình nhẹ quá. Hay là, họ hiểu “tự trọng” theo cách khác, theo một nghĩa là dù cho chuyện gì đi nữa, lỗi cũng nhất định ở hoàn cảnh, ở xyz, tại cái nọ và tại cái kia, vì những thứ rất này và rất nọ, chứ không phải ở chính bản thân mình???

3. Từ ngày mình già cả, mình bắt đầu phát hiện ra, triết học rất hay!!! À, nói đúng hơn là, từ ngày mình phát hiện ra triết học rất hay, mình ý thức luôn một điều rằng mình đã già :D

Trong triết học phương đông, mình rất thích thuyết “Chính danh” của Khổng Tử.
Khổng Tử viết “danh bất chính tắc ngôn bất thuận, ngôn bất thuận tắc sự bất thành.” Mấy câu ấy nghĩa là: Danh không chính thì lời nói chẳng thuận, lời nói không thuận thì việc chẳng thành. Cho nên phải “Quân quân, thần thần, phụ phụ, tử tử”. Nghĩa là vua phải ra vua, bề tôi phải ra bề tôi, cha phải ra cha, con phải ra con. Tức là người nào ở vị trí nào thì phải ứng xử ở vị trí đó, không được lẫn lộn, không được tùy tiện!!!

Tìm đúng được vị trí của mình khó lắm sao (mình cứ tưởng mình là đứa ngu đường nhất rồi cơ mà nhỉ) mà các bạn lại cứ loạn xà ngầu lên như vậy???

4. Bạn Thỷ đang đau răng, lại còn nhiệt miệng. Ăn đau mà nói cũng đau. Khó ở trong người nên mấy hôm nay rất xấu tính.

Quyết định treo biển: Nhà có Thỷ dữ, đừng chọc.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét