Cho đến nay, những ai quan tâm tìm hiểu và tham khảo về thời cuộc, về sinh hoạt xã hội chính trị của thế giới khó có thể tránh khỏi kết luận về "nền văn học chính sử" của nhân loại hầu như chỉ là những "câu truyện" được xếp đặt như những truyện cổ tích có hậu giữa "phe thiện" và "ác". Vấn đề hay câu hỏi cần đặt ra là AI thật sự là "tác giả" của những "tập truyện" này?
Hệ quả này hẳn nhiên không chỉ khởi đi từ chù nghĩa quyền chính quốc gia dân tộc bày đàn của từng nhóm dân với những "huyển sử dân tộc", khi mà bọn quyền chính cần một "bản sắc tự hào giống nòi" để bó nhỏ đầu quần chúng cho mục tiêu "đoàn kết" để cai trị, mà tệ hại hơn ở thời cận đại, khi một thiểu số với tài sản cực giầu có quyền thế bao phủ gần như toàn xã hội do những gian manh cấu kết lừa đảo trong hệ thống quyền lực (như Lã Bất Vi thời xa xưa). Từ đó phát sinh cuồng vọng khống trị toàn cầu. Họ đã thành công trong việc xếp đặt cả một hệ thống NIỀM TIN trong thông tin giáo dục.
Nhận định như thế hẳn cũng không thể tránh được làm đại đa số ngỡ ngàng... bởi nó vượt tầm kiến thức chính qui qui ước nền tảng "trí tuệ" của họ.
Như thế, muốn tìm hiểu xã hội trước mặt, thật mỉa mai, nó lại đòi hỏi một người phải đi ngược truyền thống chính qui, bước ra khỏi ma trận đã được thiết lập để lý giải như các nhóm nghiên cúu và độc lập đang thực hiện. Mỉa mai nhưng thực tế hơn nữa, là muốn hiểu sự thật của lịch sử, sử gia đúng đắn cũng bị buộc phải phá bỏ "truyền thống chính qui", một loại phương pháp được đặt ra để không ai có thể "viết sử" khác những gì đã được "đặt để" mà tưởng như là "chứng sử khoa học"!
Hai nhà đại khoa bảng Anh Mỹ đã buộc phải phá rào để làm chính công việc truy tìm sự thật quá khứ, sự thật mà nếu không thấy nó, biết nó, thì không thể lý giải hợp lý những diễn biến kinh hoàng của nhân loại từ hơn trăm năm qua cho đến hiện nay.
Giáo sư sử học Professor Carroll Quigley của George Town và Antony Suttoncủa viện Hoover, cả hai đều là "đại khoa bảng chính qui" nhưng đã nhận ra được những "trở ngại qui chính" đã tiến hành những nghiên cúu vượt truyền thống chính qui để mở toang những kẽ nứt của chính sử, và giúp những ai thật sự muốn tìm hiểu những diễn biến chính trị hiện tại của nhân loại có những dữ kiện lấp vào khoảng trống "bí ẩn".
Không có những khai mở phi truyền thống này, người ta vẫn cứ chỉ lẩn quẩn lý giải trong vòng "biên giới" của quốc gia với những mẩu kiến thức lặt vặt đã được định sẵn, và chẳng thể hiểu được những tai họa của họ, của hàng tỉ con người trong hàng trăm "quốc gia" hầu như đều là hệ quả toan tính của một nhóm người "vô danh tính" ở ngoài vòng "thông tin" của chính sử.
Thật sự cũng chỉ đơn giản nếu một người biết chất vấn. Lấy thí dụ là tai họa "thực dân" của một "dân tộc" có phải đi từ quyết định của một vài cá nhân quyền chính có "óc thực dân"? Cái gọi là thảm họa nội chiến Việt Nam kéo dài hơn 20 năm với hàng triệu nhân mạng, và kéo dài cho đến hôm nay đây, có phải đi từ quyết định "chính sách bang giao" của một nhóm người Âu Mỹ? Thảm họa của Phi Châu do ai tác tạo? Hay gần nhất, những biến chuyển và những cái gọi là "chính sách quốc gia" hiện nay của Việt, Hoa, Trung Đông v.v là do tác động từ đâu"? Có phải là từ những "lãnh đạo chính trị" những kẻ cầm quyền cũng chỉ có một giai đoạn?
Quan trọng nhất, vẫn là nếu không hiểu về lịch sử quyền chính cũng như cấu trúc của nó ngay trong hiện tại, một người cũng không thể hiểu được một nguyên lý tự nhiên đơn giản của phi quyền chính. Bởi quyền lực không phải đi từ "nòng súng" như Mao từng ngu xuẩn tuyên bố. Quyền lực là kiểm soát nguồn tài nguyên nhu cầu. Một nhóm nhỏ không thể kiềm soát hay khống trị được nguồn tài nguyên nhu cầu của đại đa số nếu không có sự đồng thuận dù gián tiếp của đa số. Sự gián tiếp đồng thuận này đi từ tín lý, niềm tin. Nghe thật "lạ tai" phải không? Có lạ tai không khi hàng tỉ nhân loại tuân phục một cá nhân giáo chủ? Và từng tin sắt đá rằng địa cầu vuông phẳng? Có lạ tai không khi hàng tỉ nhân loại từng tin vào "quyền con trời" (thiên tử) hay từ "Thiên Chúa" (divinity) và tính "chính đáng" chỉ có từ "chính thống" một "giòng họ"?
Có ai còn nghi vấn những tai họa "kinh tế tài chính" hầu như của toàn nhân loại phải chịu đựng được "dấy động" từ một nhóm người Âu Mỹ mà phố Wall chỉ là "mặt tiền trái hiên" của họ?
Khi không hiểu được một nguyên lý hiển nhiên và nhỏ bé như thế của quyền lực ngay tại xã hội mình và từ chính bản thân mình như thế, làm sao một người hiểu và thấy được rằng những tai họa và biến chuyển của cả thế giới hôm nay, sinh mạng của hàng tỉ con người, đều được cắt đặt và tác động chỉ từ một nhóm người ẩn nấp?
Nói ngắn gọn lại, quyền lực đi từ khống trị được niềm tin. Niềm tin được kết đặt và củng cố bằng hệ thống "giáo dục" miên tục. Nghĩa là nhồi nhét huân tập. Nếu hiểu được như vậy với những chứng cớ rành mạch, chúng ta, những ai còn tình thức sẽ biết cách thoát nó như thế nào rồi. Thoát hay không, vẫn là quyết định từ tầm nhận thức của mỗi cá nhân.
Những tác phẩm nghiên cứu đúc kết của Sutton và Quigley bổ túc lẫn cho nhau về mặt chứng sử cũng như cho chúng ta những bằng chứng băng hoại tàn độc và bạo ngược của một hệ thống quyền lực, về cấu trúc và vận hành của nó thật "đơn giản" như thế nào nhưng đã cho phép chỉ một nhóm người có thể thao túng sinh hoạt hạnh phúc khổ đau của hàng tỉ con người khác trên thế giới, những cuộc CHIẾN TRANH CHỦNG TỘC, THỰC DÂN, ĐẾ QUỐC, TÔN GIÁO, HAI CUỘC ĐẠI CHIẾN, KHỦNG HOẢNG KINH TẾ , CÁCH MẠNG, THỰC PHẨM CẢI DI TÍNH, LŨNG ĐOẠN MÔI SINH v.v trong đó có bản thân chính chúng ta. Những khám phá của hai giáo sư chính qui này là những viên đá nền tảng không thể không bước qua nếu muốn hiểu về thế giới chính trị kinh tế của chính chúng ta hôm nay. Và càng không thể thiếu nó trước khi tìm hiểu về nguyên lý đơn giản Phi Quyền Chính. Đơn giản, chẳng ai luu tâm nỗ lực tìm kiếm và tìm hiểu về một căn nhà mới khi vẫn chưa thấy được những khuyết tật, tai hại nguy hiểm của căn nhà hiện tại, vẫn hài lòng vui vẻ với căn nhà mình đang cư ngụ!
Nhân Chủ
29-4-2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét