Thứ Ba, 16 tháng 12, 2014

Độ Hán giang của Lý Tần





THU TỨ





Người ở xa về thấy người quê không dám hỏi, mà người quê nếu có nhận ra người ở xa về có khi cũng không dám vẫy, chào. Chào, rồi nhỡ bị hỏi, rồi mình phải kể tin xấu cho người ta nghe, thôi, ngại lắm. Ai bao năm mới về “Lĩnh nội”, qua “Hán giang” xong cứ cắm cúi thẳng cửa nhà nhé, khắc biết.

Nguyên văn

Độ Hán giang

Lĩnh ngoại âm thư tuyệt
Kinh đông phục lập xuân
Cận hương tình cánh khiếp
Bất cảm vấn lai nhân.

Dịch nghĩa

Qua sông Hán

Ở đất ngoài Ngũ Lĩnh xa xôi, không nhận được tin nhà
Đông qua, xuân lại đến
Về gần tới quê, lòng rất sợ hãi
Không dám hỏi thăm người qua lại (vì e tin chẳng lành).

Dịch ra thơ Đường luật

Trần Trọng Kim:

Lĩnh ngoại thư từ vắng,
Qua đông lại lập xuân.
Gần làng lòng sợ hãi,
Không dám hỏi lai nhân.

Lê Nguyễn Lưu:

Ngũ Lĩnh tin nhà vắng,
Đông tàn lại đến xuân.
Gần quê lòng những ngại,
Không dám hỏi người thân.

Dịch ra thơ lục bát

Thu Tứ:

Xuân nay mới được trở về,
Xa non cách núi tin quê biết gì.
Gần làng bay cả hồn đi,
Người qua muốn hỏi, ngại nghi những điều...





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét