Anh như hoa sứ khô rồi
mà vườn hương vẫn sáng ngời sao Khuê
Theo đường hương hoa sứ
Tôi tìm đến thăm anh
Bụi khói từ đô thành
Bỏ sau yên xe đạp
Bạn già lâu mới gặp
Tưởng lòng còn đang xuân
Chuyện làng báo, làng văn
Kể hoài thành ký ức
Trong lòng giặc trui rèn bút thép
Chữ thay gươm vạch tội kẻ thù
Trong xà lim vẫn mỡ chiến khu
Gối bản thảo nằm gai nếm mật
Cùng giấu mặt mỗi lần đối mặt
Trong bạn bè , ngoài giã người dưng
Cùng tìm nhau trong nghiệp văn chương
Cùng đau xót hay tin tù tội.
Ngày tôi " đi ăn mày"
Anh viết bài tường thuật
Giặc như lá lìa cây
Bút mình gây bão nổi
Sao Khuê ngời bông bưởi
Lòng ta như sao, hoa
Thế rồi ngày lại ngày qua
Biết ai còn nhớ hay là vội quên!
Đỗ máu không cần công hạn mã
Miễn trời mây lấp lánh cầu vồng
Từ anh trở lại ngôi nhà cũ
Giọt nước chảy về mạch nước trong.
Hương sứ lồng thảo bạc
Trà nhạt vẫn đậm tình
Vì đất nước hòa mình
Lòng thơ trùm vũ trụ.
Ngày tôi rời Tây ninh
Anh tặng chùm khế ngọt
Hẹn câu chuyện nghĩa tình
Lần sau cùng kể tiếp.
Tiễn tôi ra cửa ngoài
Lên xe nhìn ngoái lại
Anh nhặt hoa sứ rơi
Phơi đầy sân nắng mới.
Năm sau về thăm vườn sứ
Mới hay khuất bóng người xưa
Nương mây cởi hạc vào mơ tuyệt mù
Vườn hương hiu quạnh âm u
Khói trầm vờn khói tương tư chập chờn
Nâng niu từng cánh hoa khô
Tưởng anh ngồi trước áng thơ ngày nào
Tuần hương thay tiếng ly tao
Chúc anh yên giấc chiêm bao tuyệt vời
Tây ninh, đêm 14 sáng 15/7/86
Kiên Giang- Hà Huy Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét