Ottlik Géza
Ngày xửa ngày xưa có một hoàng tử bị phù phép, chàng lên đường chiến đấu, để giành giật lấy trái tim một nàng công chúa đẹp lộng lẫy chưa từng thấy. Nhưng chàng chỉ có thể lấy được công chúa, nếu trước tiên, chiến thắng một con rồng bảy đầu, sau đó phải xây nên một lâu đài cực kỳ diễm lệ, sau rốt, chàng phải đánh thức công chúa đang ngủ trong một căn phòng tường bị xây kín mít dậy, rồi phải làm cho nàng cười.
Thế là sau bao nhiêu gian khổ, bao nhiêu cuộc phiêu lưu, bao nhiêu hành động anh hùng, trả giá cho bao nhiêu cuộc ra đi và bao nhiêu công sức, hoàng tử đã giết được con rồng bảy đầu, xây được một lâu đài cực kỳ diễm lệ, và đánh thức dậy nàng công chúa đang ngủ say. Lập tức nàng mỉm cười nhìn chàng, và lập tức đám cưới được cử hành.
Sau đám cưới, hoàng tử và công chúa ngồi đối diện với nhau, tay trong tay, nhìn nhau mỉm cười.
Một ngày trôi qua, thêm một ngày nữa, rồi lại thêm một ngày nữa. Ngay ngày đầu tiên sao mà đã dài thế, vì gồm biết bao nhiêu tiếng đồng hồ, những tiếng đồng hồ lại có biết bao nhiêu là phút, những phút lại có biết bao nhiêu là giây.
- Thế bây giờ chúng mình làm gì nhỉ ? – hoàng tử hỏi.
- Bây giờ chúng mình đang hạnh phúc – công chúa trả lời.
- Đúng rồi – hoàng tử mừng rỡ.
Ba ngày sau đến lượt công chúa lên tiếng.
- Thế bây giờ chúng mình làm gì nhỉ ? – Nàng hỏi.
- Bây giờ chúng mình đang hạnh phúc – Phò mã trả lời.
- Ừ đúng rồi, suýt nữa thiếp quên mất.
Chàng và nàng nắm tay nhau, nhìn nhau mỉm cười thêm một ngày nữa, rồi cùng một lúc, cả hai cùng đứng dậy.
- Xem nào !
- Ta có một sáng kiến – Hoàng tử nói – bây giờ ta sẽ nhốt nàng vào phòng, xây kín tường lại, và cho nàng uống thuốc để ngủ lại.
- Đúng rồi !
- Sau đó ta sẽ phá cái lâu đài cực kỳ diễm lệ đi, ta sẽ khiến cho con rồng bảy đầu sống lại. Thế là ta lại có cái để xây, lại có kẻ thù để chiến thắng.
Chàng bắt tay vào làm ngay lập tức. Nhưng không hiểu tại sao, chẳng dễ dàng tẹo nào. Bao nhiêu gian khổ, bao nhiêu cuộc phiêu lưu, bao nhiêu hành động anh hùng, trả giá bao nhiêu cuộc ra đi và bao nhiêu công sức, chàng cũng không phá nổi cái lâu đài cực kỳ diễm lệ, vì nó cứ quay mặt đi với chàng, chàng cũng không lắp nổi bảy cái đầu bị chặt của con rồng vào đúng chỗ, cũng như sau khi nhốt công chúa vào phòng, xây kín tường lại, chàng cũng không làm sao khiến nàng ngủ lại được.
Thế là ngày lại ngày qua đi, làm thành tháng lại tháng qua đi, rồi thành năm kế năm trôi đi, chàng và nàng vẫn tiếp tục loay hoay.
Cả hai vẫn đang sống đến tận ngày hôm nay, nếu họ vẫn chưa chết.
Nguyễn Hồng Nhung dịch từ nguyên bản tiếng Hung