Thứ Hai, 3 tháng 8, 2015

Hãy ngừng tranh đấu, nhưng hãy sống các điều mình tranh đấu.

joseptuat

Tôi đã viết tự do không phải là một chứng chỉ, một điều lệ nào đó trong hiến pháp, hay trong tín ngưỡng, để rồi dựa vào đó mà chúng ta xác định mình là một người tự do hay nô lệ. Việc tranh đấu cho tự do mà chúng ta đang thấy, chỉ là đấu tranh xoá bỏ những hình thái xã hội bắt người ta sống như nô lệ, một xã hội mà ở đó những người tự do luôn bị bắt bở, bị khủng bố, chứ thực ra nó không thể cướp đi tự do của chúng ta. Bởi tự do đi liền với sự sống, một người sống thì còn tự do, một người chết thì không bàn đến tự do làm gì. Vậy phải chăng không cần tranh đấu để được tự do?

Đúng, không cần phải tranh đấu để được tự do, vì tự do như tôi đã nói không phải là một cái được trao tặng từ bên ngoài, mà là ở bên trong chúng ta, ở ngay chúng ta. Chúng ta sinh ra đã có nó, và nó đi với ta khi nào ta về với cát bụi. Nếu có đấu tranh, thì đó là cuộc tranh đấu của riêng bản thân chúng ta, đấu tranh có dám sống như một người tự do hay không? Điều quan trong lúc này không phải là tranh đấu để có tự do, mà là sống như một người tự do.

Để sống như một người tự do, trước tiên bạn phải hiểu rõ mình có đầy đủ các giá trị tự do, như tự do ngôn luận, tự do hội họp, tự do tín ngưỡng, tự do đi lại... tất cả những tự do trên chúng ta gọi là "quyền con người". Phải hiểu rằng không một ai, một thể chế chính trị, tôn giáo nào có thể cướp đi, lấy đi tự do đó nơi bạn. Điều bạn cần là chận nhận ra mình có tự do, và sống tự do đó ra ngoài.

Như tôi đã nói, việc tranh đấu ngày hôm nay mà chúng ta đang thấy không phải là đấu tranh để có tự do, mà chỉ là tranh đấu xoá bỏ những hình thái xã hội bắt người ta sống như nô lệ. Mục đích của tranh đấu này không phải cho tự do, mà là cho những con người tự do được đối xử bình đẳng, được đảm bảo an toàn về tính mạng, tiền tài khi họ sống các giá trị tự do.

Tôi kêu gọi không cần tranh đấu để có tự do, và mời gọi sống như những con người có tự do, điều này còn khó hơn là việc bạn đang tranh đấu. Việc bạn sống như một người tự do, đồng nghĩa bạn thách thức và lên án một cách mạnh mẽ các thế chế độc tài. Lúc này bạn không còn phải vừa sống như kẻ nô lệ, tuân thủ các điều luật vô lý, bất công do giới cầm quyền đặt ra, vừa phải đi xin họ chấp nhận tự do của bạn, trả lại tự do cho bạn. Cái điều mà tôi đang đề cập tới, nó là một hình thức "bất tuân dân sự", nhưng không chỉ là bất tuân dân sự một cách yếu ớt, một khoảng thời gian nào đó, mà là nó xảy ra từng ngày, từng giờ, liên tục, không ngừng nghỉ.

Đến lúc này bạn có nghĩ rằng, việc kêu gọi bỏ tranh đấu để có tự do, và mời gọi bạn sống như một con người tự do của tôi có nguy hiểm, đáng sợ hơn việc làm bấy lâu nay của bạn không?

Nguy hiểm hơn rất nhiều, và đáng sợ hơn rất nhiều. Khi bạn sống như một người tự do, nguy hiểm cho tính mạng của bạn sẽ cao hơn là khi bạn tranh đấu như những gì đang diễn ra. Nhưng ngược lại, nó lại đáng sợ hơn rất nhiều đối với các thể chế độc tài. Bởi nếu có nhiều người dám sống công khai như những con người tự do, dám phát biểu, dám hồi họp, lập hội, dám nói, dám làm thì sức ảnh hưởng đến cộng đồng sẽ cao hơn nhiều so với những phán đối yếu ớt mà chúng ta thấy lâu nay.

Và hãy tưởng tượng xem, khi cả một cồng đồng sống như những con người tự do, thì cái thể chế đó sẽ như thế nào? Không ai tuân phục họ, không ai còn sợ họ, không ai cúi đầu nữa, không ai ủng hộ họ, không ai tiếp tế tiền bạc cho họ, thì bọn họ sẽ tự chết, tự tan rã. Và chúng ta sẽ có ngay một xã hội tôn trọng quyền con người. Một cuộc cách mạng bất bạo động sẽ xảy ra nếu mỗi người chúng ta sống như những con người tự do.

Tôi nghĩ ý tưởng này không mới, nó chỉ là rất điên rồ, và không dễ chấp nhận. Có nhiều người vẫn muốn tự do, nhưng lại muốn được an toàn. Tức là lên tiếng chống đối kẻ độc tài, nhưng lại muốn họ bảo vệ cho mình. Nên nhớ, chế độ độc tài như những tên cai tù dã man, giam giữ bạn lại, giúp bạn được an toàn chỉ vì bạn còn có khả năng lợi dụng, bạn còn có cái gì đó để làm lợi cho nó.

Bởi thế, nhiều người gọi người dân trong tuân phục chế độ độc tài là những con lừa, những con cừu là như vậy. Nhưng khi bạn sống tự do, yêu các giá trị tự do thì bạn đã đụng chạm đến quyền lợi của nó, trước sau gì nó cũng sẽ tìm cách thịt bạn. Với lại cái cách vừa đấm, vừa xoa của bạn chỉ làm lợi cho chính quyền, chỉ giúp nó lan truyền nỗi sợ hãi đến nhiều người khác hơn nữa? Đã có tự do mà sợ không dám sống tự do, thì bạn không đáng để có tự do.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét