" Cả cuộc đời ba không có gì để lại cho các con ngoài số vốn kiến thức mà ba mẹ tảo tần nuôi các con ăn học.Mong các con trở thành những người hữu ích cho xã hội" ( trích từ TT "Vững Niềm Tin")
Thứ Tư, 24 tháng 6, 2015
Ngô Đình Diệm Là Nguyên Nhân Của Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam
Duyên Sinh
Trích tập sách: "Người Quốc Gia Cuội" http://www.duyensinh.com/files/pdf/NGUOI_QUOC_GIA_CUOI.pdf
Cuộc di dân một triệu người Ca-tô Rô-ma giáo vào Nam đã làm Hồ Chí Minh choáng váng. Chẳng những Hồ Chí Minh choáng váng, mà Ngô Đình Diệm cũng choáng váng! Tuy nhiên đây không phải là do công lao tuyên truyền của Diệm, mà do sự hoạt động bí mật của Đại Tá Edward Lansdale. Lansdale cho CIA tung ra tiếng đồn là mỗi gia đình Ca-tô Rô-ma giáo di cư vào Nam sẽ được cấp 5 acres (mẫu) đất và một con trâu.
Edward Geary Lansdale
Sau khi đã vào Nam, người Ca-tô Rô-ma giáo đi tới đâu cũng hỏi về 5 mẫu đất và một con trâu, mà hầu như không có ai hỏi han gì tới chuyện “Đức Mẹ Đồng Trinh” đã vào Nam.
Mùa Xuân năm 1955, sau khi lên làm thủ tướng, đe dọa mạnh nhất đối với Diệm trong những ngày tháng đầu, là vấn đề khủng hoảng tôn giáo (sects crisis). Sự thật về khủng hoảng tôn giáo đã xảy ra trước khi Diệm lên làm thủ tướng, mà Pháp không thể giải quyết.
Cao Đài có 2 triệu tín đồ và 20 ngàn quân, căn cứ đặt tại đồng bằng sông Cữu Long, có nhiệm vụ kiểm soát chính trị địa phương.
Hòa Hảo có 1 triệu tín đồ và 15 ngàn quân, căn cứ cũng đặt tại vùng đồng bằng Sông Cửu Long, cũng có nhiệm vụ kiểm soát chính trị địa phương giống như Cao Đài.
Bình Xuyên là một tổ chức giống như Mafia, có một đội quân lớn hơn Cao Đài và Hòa Hảo cộng lại, 40 ngàn quân. Họ là công an cảnh sát Sài Gòn Chợ Lớn, nhưng nguồn lợi tức của họ thâu hoạch từ các nhà “chứa đĩ”, các sòng “cờ bạc”, và các phòng hút “á phiện”. Bình Xuyên chẳng những buôn bán á phiện cho họ, mà còn phải lo lót cho Bảo Đại 1,25 triệu đô la Mỹ.
Người Pháp bất lực. Họ không thể điều khiển nổi ba thành phần Cao Đài, Hòa Hảo, và Bình Xuyên, vì thế cho nên Pháp phải để cho họ được “tự trị”. Khi Ngô Đình Diệm lên làm thủ tướng, ba thành phần này tiếp tục từ chối đặt dưới quyền kiểm soát và chỉ huy của Diệm.
Nhiều tháng trước cuộc chiến, Ngô Đình Diệm và Lê Văn Viễn (thủ lãnh Bình Xuyên) - 1954
Vì muốn được sự yểm trợ của Cao Đài và Hòa Hảo, Diệm nhượng bộ “một cái”, và đòi hỏi Cao Đài và Hòa Hảo phải nhượng bộ “một cái”. Cái mà Diệm nhượng bộ là cho Cao Đài và Hòa Hảo được đóng quân tại địa phương như cũ. Cái mà Diệm muốn Cao Đài và Hòa Hảo nhượng bộ là Cao Đài và Hòa Hảo phải đặt dưới quyền chỉ huy của Diệm, vì Diệm là thủ tướng.
Tuy nhiên cả hai, Cao Đài và Hòa Hảo vẫn không chịu! Họ cảm thấy họ vẫn bị lỗ lã, vì khi không khi khổng họ bị Diệm lấy mất đi “một cái”, họ chỉ còn lại “một cái”. Cao Đài và Hòa Hảo muốn hết luôn cả hai cái!... Tức là họ muốn hoàn toàn tự trị!...
Một buổi sáng mùa Xuân năm 1955, cả ba đội quân Cao Đài, Hòa Hảo, và Bình Xuyên sẵn sàng tác chiến, với áo giáp, súng, đạn… Họ đã chuẩn bị rất chu đáo và đã chiếm giữ các địa điểm quan trọng và hiểm yếu, hướng về dinh độc lập từ bên trong thành phố.
Quân đội của Bình Xuyên nằm dọc các cây cầu ở Sài gòn trong trận đánh (với lính nhảy dù của Pháp võ trang cho Bảo Đại) 1955
Về phía Diệm, thì Diệm được hỗ trợ của lính Lê Dương, Lính Khố Đỏ, Lính Khố Xanh của Pháp. Họ cũng rất sẵn sàng, và cũng chông súng về phía các giáo phái và chờ lệnh.
Khi có tiếng “tấn công” và tiếng pháo kích bắt đầu nổ ầm lên, cả hai chỉ huy Cao Đài và Hòa Hảo đều đột nhiên phóng loa tuyên bố xin “đầu hàng” trong khi lính của họ chưa bắn phát súng nào! Trong dinh độc lập, mặt của Ngô Đình Diệm và Ngô Đình Nhu vừa mới tái mét, rồi đổi qua tái xanh, rồi lại hết xanh, chỉ trong vài chục giây đồng hồ!... Đại tá Edward Lansdale thì luôn miệng hô to: “Prime Minister Diem, a miracle man!...”, “Prime Minister Diem, a miracle man!...” (Thủ tướng Diệm, một người kỳ diệu …”, “Thủ tướng Diệm có phép lạ!...).
Ngay sau trận đánh, Mỹ khen thủ tướng Ngô Đình Diệm đáo để!.. Nào là thủ tướng Diệm được quân đội trung thành và ủng hộ; Diệm đánh trận giỏi hơn cả Pháp; và “Diệm có phép lạ…”, có dư sức chống Cộng… Mỹ sẽ “cúp” viện trợ Pháp, và viện trợ thẳng cho VNCH, v.v…
Diệm nở cái lỗ mũi không được bao nhiêu ngày, thì lại phát giác ra chính cái thằng cha đại tá “mắc dịch” Edward Lansdale đã làm chuyện bí mật.
Số là trước khi Diệm và các giáo phái dàn quân đánh nhau, đại tá Edward Lansdale đã truất quỹ CIA của ông một số tiền mặt khổng lồ 3 triệu đô la. Lansdale mang 3 triệu đô la tới lo lót cho cấp chỉ huy Cao Đài và Hòa Hảo, và yêu cầu họ đầu hàng trước khi đánh. Khi không mà có 3 triệu đô la, hai chỉ huy Cao Đài và Hòa Hảo mừng húm, dại gì mà không nhận?
Cuộc chiến rốt cuộc chỉ diễn ra giữa Bảy Viễn và Diệm. Vì cô thế, Bảy Viễn bị Lính Khố Đỏ uy hiếp quá, phải bỏ chạy… Bảy Viễn được Pháp giải cứu và chở về Pháp để tị nạn.
Và bắt đầu từ đó, Ngô Đình Diệm được các giới chính trị Mỹ gọi là “The Miracle Man”.
Kết quả cuộc xung đột, có khoảng: 500 dân chết; 20 ngàn người không nhà cửa. Bảo Đại bị Diệm đảo chánh trong lúc vắng mặt. Ngô Đình Diệm tổ chức “Trưng Cầu Dân Ý Cuội” bằng bầu cử gian lận, rồi tự xưng làm tổng thống VNCH với sự hỗ trợ của Mỹ.
Vietnam a History viết:
[Gần hai ngàn người, bao gồm cấp chỉ huy và binh lính Bình Xuyên, Cao Đài, và Hòa Hảo tiếp tục lẫn trốn quanh quẩn trong vùng đồng bằng sông Cửu Long. Những người này, cùng với một số người Cộng Sản khác, đã lập ra Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam][59].
Tới đây thì bạn đọc hiểu ngay Ngô Đình Diệm là nguyên nhân của sự thành hình Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam (MTDTGPMN). MTDTGPMN đã cho Diệm nếm hương vị “Quốc Gia” lần đầu trong trận Ấp Bắc. MTDTGPMN là những người Quốc Gia bị Ngô Đình Diệm, là bọn tay sai của thực dân Pháp và thực dân Vatican, “đẩy” qua phe của Cộng Sản.
Sau năm 1975, có một người trong MTDTGPMN định kiện Bắc Việt ra tòa án quốc tế vì Bắc Việt đã vi phạm Hiệp Định Paris, tấn chiếm Miền Nam năm 1975. Họ nói họ là người Quốc Gia Miền Nam. Họ không chấp nhận Cộng Sản, khống chấp nhận “bù nhìn” của Mỹ, và cũng không chấp nhận làm “con chiên” của Vatican. Nhưng tiếc thay, chiến tranh đã gây ra không biết bao nhiêu nhầm lẫn, biết chừng nào mối hận nầy mới được nguôi!...
Dân Bắc Kỳ một thời đã gọi lá cờ này là cờ “Ba Que Đỏ” hoặc cờ “Ba Que Sốt Huyết” [49].
NGUỒN: http://en.wikipedia.org/wiki/French_colonial_flags
Khi lên ngôi tổng thống, Ngô Đình Diệm cũng “chôm” Quốc Kỳ và Quốc Ca giống y như Bảo Đại. vẫn tiếp tục bản nhạc “Tiếng Gọi Sinh Viên”[48] của Việt Cộng Lưu Hữu Phước; tiếp tục cờ ba que đỏ Tiểu Bang Tonkin của nước Đông Dương Thuộc Pháp.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
DIỆM VẪN CHỈ LÀ DIỆM MÀ THÔI.
Trả lờiXóaCó những kẻ đang cố biến Diệm thành nhà ái quốc!
Xóa