Cái loa, dù "nói" những lời thông thái vẫn chỉ là cái loa. Phát mãi, quên mất mình là loa. Nghe mãi, nhiều người tưởng loa là người. Thế là tiếp tục nói lại những gì loa đã phát.
Cứ thế, đến một lúc không thể phân biệt được loa và người, cả hai đều chỉ biết nghe và phát. Chẳng còn có sự “đối thoại” nào cả.
Ai có thể đối thoại với (những) cái loa?
Nguyễn Thị hậu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét