Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2015

Huyền thoai một chiều mưa


2 nhận xét:

  1. Mình đang nghe bản nhạc này...
    Vì bên blogspot không có cài đặt chương trình thông báo 'reply' (như bên blog Tiếng Việt hay Facebook...), nên mình chép trả lời của mình sang đây nhé:

    Ui, được 'học giả' Phạm Đình Trúc Thu ghé nhà quả thật là vui và... tự hào, hihi... Mình có đọc các bài phân tích của bạn nói về Khổng thuyết, v..v..., quả thật là sâu sắc!
    "hãy hiểu theo cách của mình, hãy tự tin và tự nhiên nghiên cứu thế giới tự nhiên, mà khi ai đó đã hiểu tận gốc rễ của (một) vấn đề ở hiện thực thì tự nhiên sẽ có tất tần tật Triết, Thiền, Phật, Chúa… ở trong đó': Câu hay nhất trong bài nhưng để hiểu "tận gốc rễ" của một vấn đề hiện thực thì ai dám bảo mình đã hiểu chứ?
    Mình có nói với con mình là 'cái gì cũng có thể nghĩ ra, Phật đã nghĩ ra bản chất của cuộc đời (từ một cái xác chết đã bị phân hủy), Trương Tam Phong đã nghĩ ra Thái cực quyền (từ một tấm vải), Newton đã nghĩ ra định luật vạn vật hấp dẫn (từ một quả táo), Einstein đã nghĩ ra thuyết tương đối (từ một cái lò sưởi và một người đẹp!)..., tại sao ta lại không nghĩ ra! (cười).
    Cám ơn bạn, chúc chiều vui.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hi hi... đó là con đường sáng tạo nhưng nghĩ ra và hiểu ra lại khác nhau. Thế giới phương tây họ nghĩ ra nhiều nhưng hiểu ra thì ít bởi thế nên hỗn loạn. Cần hiểu tự nhiên chứ không phải nghĩ ra tự nhiên bạn à. Hiểu được tự nhiên ( bao gồm bên ngoài và bên trong con người) chính là sự giác ngộ đắc đạo thành Phật rồi. Trương Tam Phong nghĩ ra Thái cực quyền nhưng nhờ hiểu được vạn vật nhu cương biến hóa(cái này vốn có sẳn trong tự nhiên).
      Vũ khí hạt nhân vốn không có trong tự nhiên nhưng năng lương hạt nhân thì vốn tồn tại trong tự nhiên rồi.

      Xóa