Thứ Bảy, 2 tháng 5, 2015

Tôi chán ngấy và mệt mỏi về cái gọi là "lòng yêu nước".



William Blum
Ngày 04 tháng 7, năm 2010


Những người phi công Nhật ném bom Trân Châu Cảng là những người yêu nước. Những người Đức ủng hộ Hitler và cuộc chinh phục của hắn là những người yêu nước, họ đã chiến đấu vì Tổ quốc. Tất cả các nhà độc tài quân sự Mỹ gốc Latinh lật đổ chính phủ dân chủ-do dân bầu lên và thường xuyên tra tấn người dân, cũng là những người yêu nước - họ cứu đất nước yêu quý của họ khỏi "chủ nghiã cộng sản".

Tướng Augusto Pinochet của Chile, kẻ giết người hàng loạt và áp dụng tra tấn tuyên bố: "Tôi muốn được nhớ đến như một người dân phục vụ đất nước của mình." 1

PW Botha, cựu Tổng thống của nhà nước phân biệt chủng tộc Nam Phi tuyên bố: "Tôi không ân hận gì. Tôi không yêu cầu đặc ân gì. Những gì tôi đã làm, tôi làm cho đất nước tôi." 2

Pol Pot, kẻ giết người hàng loạt của Campuchia từng tuyên bố: "Tôi muốn bạn biết rằng, tất cả mọi thứ tôi đã làm, tôi làm cho đất nước tôi." 3

Tony Blair, cựu thủ tướng Anh, bảo vệ vai trò của hắn trong vụ giết hại hàng trăm ngàn người Irắc cũng tuyên bố: "Tôi đã làm những gì tôi nghĩ là đúng cho đất nước chúng tôi." 4

Vào cuối thời điểm của Ðệ II thế chiến, nước Mỹ đã đưa ra những lời giảng dạy rất đạo đức cho các tù nhân người Đức của họ và cho người dân Đức về lời ngụy biện không thể chấp nhận được rằng, việc họ tham gia trong những vụ thiêu sống chỉ là vì sự tuân lệnh chính phủ hợp pháp của họ. Để chứng minh cho họ cái giá phải trả về mặt pháp lý và về mặt đạo đức cho những lý cớ bào chữa ngụy biện không thể chấp nhận được này, các nước đồng minh của Ðệ II thế chiến đã treo cổ các tấm gương hàng đầu của lòng trung thành yêu nước như vậy.

Đã một lần tôi được hỏi sau một cuộc nói chuyện rằng: "Ông có yêu nước Mỹ không?" Tôi đã trả lời: "Không". Sau khi dừng lại vài giây, để cho phép câu trả lời chìm trong một vài tiếng cười ái ngại khúc khích trong đám khán giả, tôi nói tiếp: "Tôi không yêu bất kỳ một quốc gia nào, tôi là một công dân của thế giới.. Tôi yêu các nguyên tắc nhất định, như là nhân quyền, tự do dân sự, dân chủ, và một nền kinh tế mà trong đó đặt người dân lên trên lợi nhuận. "

Tôi không có phân biệt giữa lòng yêu nước và chủ nghiã quốc gia dân tộc. Một số người đánh đồng lòng yêu nước là lòng trung thành với đất nước và nhà nước của mình, hoặc là các nguyên lý cao cả mà họ tôn thờ, trong khi định nghĩa chủ nghĩa quốc gia dân tộc là cảm tính của sự thượng đẳng dân tộc-tổ quốc. Dù định nghĩa thế nào đi nữa, trong thực tế các biểu hiện tâm lý và hành vi của chủ nghĩa dân tộc và lòng yêu nước không dễ dàng phân biệt được, vì thực sự hai cái này bổ sung cho nhau.

Howard Zinn gọi chủ nghĩa quốc gia dân tộc là "một tập hợp các niềm tin đã dạy cho từng thế hệ, trong đó Ðất mẹ hoặc Quê cha là một đối tượng dể sùng kính và trở thành một nguyên nhân nung náu mà vì đó một người sẽ sẵn sàng giết hại những con người của các Ðất mẹ hoặc Quê cha khác. ... Lòng yêu nước được sử dụng để tạo ra ảo giác về một lợi ích chung mà tất cả mọi con người trong đất nước đó đều có. " 5

Những cảm xúc mạnh mẽ của lòng yêu nước nó thể hiện rõ ra ngoài trong đa số người Mỹ. Nhưng nó được chôn sâu hơn trong cái vỏ bọc "tự do cởi mở" và sự "tinh tế", nhưng gần như nó luôn luôn có thể khơi dậy ngay, và bắt cháy liền bất cứ lúc nào.

Alexis de Tocqueville, sử gia Pháp vào giữa thế kỷ 19, nhận xét về việc ông nán ở lại lâu dài tại Mỹ: "Thật không thể nào nghĩ đến được một lòng yêu nước nào phiền phức hơn hoặc ồn ào rườm lời hơn, nó khiến ngay cả những người đang có khuynh hướng tôn trọng nó cũng mệt mỏi." 6

George Bush bố, khi ân xá cho cựu Bộ trưởng Quốc phòng Caspar Weinberger và năm người khác liên hệ đến sự kiện nhục nhã Iran-Contra vũ khí-đổi-con tin, đã tuyên bố: "Trước tiên, mẫu số chung cho các động lực của họ - cho dù hành vi của họ đúng hay sai - là lòng yêu nước. " 7

Thật là một điều bán khai thấp kém ở một xã hội duy lý này. Nước Mỹ là nước có lòng ái quốc cao nhất, cũng như có niềm sùng tín tôn giáo nhiều nhất trong các quốc gia được gọi là phát triển trên thế giới. Toàn bộ lòng yêu nước của người Mỹ có thể hiểu rõ rằng, nó là trường hợp cuồng loạn to lớn nhất của quần chúng trong lịch sử, ở đó, cái đám đông si mê quyền lực của riêng mình, họ xem họ như một đoàn kỵ binh của một siêu cường quốc duy nhất trên thế giới, để bù đắp cho sự thiếu quyền lực trong phần cuộc sống còn lại của họ. Lòng yêu nước, giống như tôn giáo, đáp ứng nhu cầu của nhân dân cho một cái gì đó to lớn hơn mà cuộc sống cá nhân của họ có thể đặt nền tảng vào.

Thế nên, vào ngày 04 tháng 7 sắp đến này, những đồng bào Mỹ yêu quý của tôi, một số bạn sẽ giơ cao nắm tay của bạn và gào thét: "U! S! A! ... U S!A!". Và các bạn sẽ diễn hành với lá cờ của mình và biểu tượng Nữ thần tự do của bạn. Nhưng các bạn có biết không, nhà điêu khắc đó đã sao chép gương mặt của mẹ mình cho bức tượng này, một phụ nữ độc đoán và cố chấp, một con người đã cấm đoán một đứa con khác của mình không được kết hôn với một Người Do Thái?

"Lòng yêu nước," một câu nói nổi tiếng của bác sĩ Samuel Johnson rằng, "nó là nơi ẩn náu cuối cùng của đứa gian manh." Văn hào Mỹ Ambrose Bierce khẳng định ngược lại rằng - theo ông, đó là nơi ẩn náu đầu tiên.

"Lòng yêu nước là sự khẳng định tin tưởng là đất nước này thượng đẳng hơn với mọi đất nước khác chỉ bởi vì bạn được sinh ra trong nó." George Bernard Shaw.

"Các hành động được định là tốt hay xấu, không phải trên giá trị riêng của chúng, nhưng dựa theo ai là người thực hiện chúng, và hầu như không có phần vi phạm nào hết khi - tra tấn, việc sử dụng các con tin, cưỡng bức lao động, trục xuất hàng loạt, phạt tù mà không xét xử, giả mạo, ám sát, đánh bom giết thường dân - chúng không thay đổi màu sắc đạo đức của chúng khi chúng được ủy thác từ 'phe' của chúng ta. ...

"Người chủ nghĩa dân tộc không những không bất bình về sự tàn bạo của phe mình, mà hắn còn có một khả năng đáng kể là thậm chí không hề muốn nghe nói đến tội ác đó "- George Orwell 8

"Lời tuyên thệ trung thành là nhãn hiệu của các quốc gia độc tài toàn trị, phi dân chủ", lời nói của David Kertzer, một nhà nhân chủng học của đại học Brown, chuyên về nghi thức chính trị. "Tôi không thể nghĩ ra một nền dân chủ nào mà có một lời cam kết trung thành, ngoại trừ duy nhất của nước Mỹ ." 9 Hoặc, ông nhấn mạnh thêm rằng các chính trị gia thể hiện lòng yêu nước của họ bằng cách cài một chốt hiệu lá cờ trên áo. Hitler chỉ trích người Ðức gốc Do Thái và người Cộng sản Đức về chủ nghĩa quốc tế của họ và họ thiếu tinh thần yêu nước quốc gia, Hitler đòi hỏi rằng người "yêu nước thật sự" là người công khai cam kết và thể hiện lòng trung thành của mình đến quê cha đất tổ. Ðể phản ứng hành động này của Hitler, sau cuộc chiến tranh, Đức đã ý thức mạnh mẽ để thực hiện một nỗ lực giảm thiểu sự phô bày lòng yêu nước ở những nơi công cộng.

Lạ lùng thay, lời tuyên thệ cam kết trung thành với tổ quốc của người Mỹ đã được soạn bởi Francis Bellamy, một thành viên sáng lập của Hội Thiên chúa giáo Xã hội vào năm 1889, một nhóm gồm các giáo sĩ người Tin Lành khẳng định rằng "những lời dạy của Chúa Giê Su trực tiếp dẫn dắt đến hình thức hoặc một số hình thức về chủ nghĩa xã hội. " Hãy thử nói điều này cho các thành viên Teaparty độc quyền ngu dốt đã giận dữ cáo buộc Tổng thống Obama là đang trở thành một tên "chủ nghĩa xã hội".

Sau cuộc xâm lược vào A Phú Hãn của Liên Xô vào năm 1979, chúng ta có thể đọc mà nhận ra "hiện nay lòng yêu nước của Liên Xô ở một mức độ cao, bởi vì Mạc Tư Khoa đã hành động xâm lược A Phú Hãn mà chẳng bị hình phạt nào, và do đó nó nhấn mạnh rằng quốc gia nào là quốc gia thực sự có quyền lực trong khu vực đó của thế giới." 10

"Trong suốt thế kỷ XIX, và đặc biệt là trọn nửa cuối của nó, đã có những hoạt động làm lớn mạnh chủ nghĩa dân tộc trên thế giới. ... Chủ nghĩa dân tộc được dạy trong trường học, nhấn mạnh trong báo chí, thuyết giảng, chế giễu và ru vào lòng đấng nam giới. Nó đã trở thành một sai lệch khổng lồ làm u tối tất cả các vấn đề của con người. Đấng nam giới đã được đưa đến cảm giác rằng họ không được đúng đắn, thích đáng khi không có một tính chất dân tộc, họ như trần truồng giữa một hội trường đông đúc. Các dân tộc phương Đông, những con người đã không bao giờ nghe nói về tính chất dân tộc trước đây, họ đã dùng nó như là họ dùng thuốc lá và mũ qủa dưa của phương Tây "-. HG Wells, nhà văn người Anh 11

"Ngay chính sự Hiện hữu của Nhà Nước Quốc gia nó đòi hỏi có một lớp người hưởng đặc quyền sống chết duy trì nó, giúp nó tồn tại. Và chính nhóm người đặc quyền có lợi này được gọi là lòng yêu nước.." - Mikhail Bakunin, nhà chủ trương phi chính phủ người Nga 12

"Với tôi, (chủ nghĩa yêu nước quốc gia dân tộc) nó có vẻ là một sự sỉ nhục khủng khiếp để cho linh hồn của mình bị khống chế bởi yếu tố địa lý." - George Santayana, nhà giáo dục, và triết gia người Mỹ.

Đông Sơn phóng dịch

Ghi chú:

1. Sunday Telegraph (London), July 18, 1999
2. The Independent (London), November 22, 1995
3. Far Eastern Economic Review (Hong Kong), October 30, 1997, article by Nate Thayer, pages 15 and 20
4. Washington Post, May 11, 2007, p.14
5. "Passionate Declarations" (2003), p.40; ... Z Magazine, May 2006, interview by David Barsamian
6. "Democracy in America" (1840), chapter 16
7. New York Times, December 25, 1992
8. "Notes on Nationalism", p.83, 84, in "Such, Such Were the Joys" (1945)
9. Alan Colmes, "Red, White and Liberal" (2003), p.30
10. San Francisco Examiner, January 20, 1980, quoting a "top Soviet diplomat"
11. "The Outline of History" (1920), vol. II, chapter XXXVII, p.782
12. "Letters on Patriotism", 1869

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét