“Tâm trạng chiếc ly rỗng” là một quyển sách mấy năm gần đây tôi càng ngày càng muốn viết.
Ý tưởng viết cuốn sách này nảy ra từ khi tôi trải qua một chuyện khó quên trong khi giảng bài trên lớp ở Đại học Thanh Hoa.
Hôm ấy, tôi giảng về “Tu luyện tâm linh của một nhà quản lý thiền tông học và doanh nhân”, khi giảng đến phần “Hiểu rõ, bỏ xuống, thanh thản”, một nữ tổng giám đốc đứng lên kể câu chuyện của mình.
Vào một ngày, cô ấy đang nấu ăn trong bếp, đột nhiên nghe thấy tiếng kêu hoảng hốt của thằng con trai bốn tuổi từ phòng khách vọng đến: “Mẹ ơi! Mẹ lại đây nhanh lên!”.
Vừa thoáng nghe, không biết có chuyện gì, cô ấy liền vội vã chạy ra thì thấy tay thằng con trai bị mắc kẹt trong chiếc bình hoa, không rút ra ngoài được. Nó rên rỉ kêu đau.
Cô muốn giúp con trai rút tay ra khỏi chiếc bình, nhưng cố hết sức mà không được. Nước mắt thằng bé chảy đầm đìa trên mặt. Cô rất lo lắng nên tìm một cái búa, thận trọng đập vỡ chiếc bình hoa.
Cuối cùng thì tay của thằng bé cũng rút được ra ngoài. Lúc ấy, cô thấy bàn tay nhỏ bé của nó vẫn nắm chặt, bảo thế nào cũng không mở ra.
Cô vô cùng sợ hãi nghĩ rằng bàn tay của đứa trẻ ở trong chiếc bình quá lâu nên đã bị biến dạng chăng?
Cô đợi một lúc thấy nắm tay cậu bé cũng từ từ xòe ra. Hóa ra cũng thật đơn giản: trong lòng bàn tay bé nhỏ của nó có một đồng năm xu.
Thấy vậy, cô dở khóc dở cười, bởi vì cái bình vừa bị cô vừa phá là một bình hoa cổ trị giá ba vạn nhân dân tệ.
Nguyên do là cậu bé nghịch ngợm, vô ý đánh rơi đồng xu vào chiếc binh. Nó thò tay vào cố lấy đồng xu ra. Do nắm tay của nó to hơn miệng bình thì làm sao mà rút tay ra được.
Cô nói với cậu con trai:
- “Sao con không thả tay bỏ đồng xu ra? Con phải thả tay như vậy thì mới có thể rút ra ngoài được, mà mẹ cũng sẽ không phải đập vỡ chiếc bình hoa!”
Cậu con trai trả lời:
- “Mẹ ơi, chiếc bình sâu lắm, con sợ bỏ tay ra, đồng xu lại rơi vào mất!”
Vì một đồng năm xu, đập vỡ bình cái bình trị giá ba vạn nhân dân tệ, chuyện này nghe ra thấy thật tức cười.
Nhưng sau khi cười xong rồi, mọi người đều nhận xét rằng: Mặc dù câu chuyện này diễn ra với một đứa trẻ 4 tuổi, nhưng trên thực tế hiện tượng này ở người lớn cũng gặp rất phổ biến.
Có rất nhiều người, nhất là những người có chức danh, thường nắm cái gì đó trong tay quá chặt, cuối cùng dẫn đến chuyện “tham bong bóng bỏ bọng trâu”, thậm chí còn dẫn đến những bi kịch.
Đương nhiên, trong tay họ nắm chặt lấy “đồng tiền”, không phải là 5 xu, mà là điều vô cùng quan trọng theo quan điểm của họ, chẳng hạn như: thành tựu, quyền lực, lợi ích, thể diện, học thức ...
Sở dĩ họ nắm chặt “đồng tiền” không chịu bỏ tay ra là bởi hai lý do chính:
Thứ nhất, đã có những thứ được coi là của riêng mình rồi, thì dù phải chết cũng nắm thật chặt..
Thứ hai, chỉ sợ bỏ tay ra, những điều này sẽ không còn nữa, do đó càng hoảng sợ.
Chúng ta thấy một đứa trẻ nắm chặt đồng năm xu, và cuối cùng chiếc bình 3 vạn tệ bị đập vỡ rất buồn cười, thấy rất đáng tiếc, nhưng chúng ta cũng suy nghĩ: Trong một vài thời điểm, mình không bỏ đi một cái gì đó hoặc là một vài đồng xu bố thí cũng không chịu bỏ, kết quả là mất đi cơ hội và phát triển lớn hơn, thậm chí có thể tạo thành bi kịch không đáng có?
Câu chuyên “5 xu và chiếc bình hoa 3 vạn tệ” này, không phải là một câu chuyện có thực, chỉ là câu chuyện ngụ ngôn trong cuộc sống mà thôi, chẳng lẽ nó không có giá trị để mỗi người nhìn lại chính mình?.
Phạm Thanh Cải dịch
Từ nguyên bản tiếng Hoa trên internet
Nguồn: lz.book.sohu.com
Phạm Thanh Cải
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét