Thứ Tư, 17 tháng 12, 2014

TÂM LÝ CHỐNG CỘNG


Nguyễn Viết Đắc



Hiện nay vẫn tồn tại tâm lý chống nhà nước cộng sản VN dù sau năm nhà nước này đã lãnh đạo đất nước khá thành công. Ta có thể điểm qua vài tâm lý chống cộng như thế để đánh giá vấn đề và lý giải nhiều hiện tượng xảy ra một cách khó hiểu gần đây. Những đối tượng đưa ra câu trả lời trong đây có thể đang sống ở nước ngoài đã lâu, mới sang định cư, hoặc vẫn còn ở trong nước.
A. Tâm lý chống cộng B. Tâm lý không chống cộng

1. Hỏi: Xin cho biết tại sao ông/bà có tâm lý chống cộng ạ?



Đáp: Tôi là sĩ quan của quân lực VN cộng hòa, sau khi miền Nam bại trận, tôi bị bắt đi học tập cải tạo suốt 7 năm cực khổ vô cùng. Sau đó tôi sang Mỹ theo chương trình HO. Sự nhục nhã của việc chiến bại là nỗi đau khó quên của một người lính, nhất là sĩ quan cấp tá như tôi. Thêm nữa là sự đày ải lúc học tập cải tạo làm thành sự thù hận khó quên. Vì vậy tôi phải chống cộng và bảo các con cháu tôi phải chống cộng như là sự khẳng định giá trị của mình. Nếu không chống cộng thì tôi không còn là sĩ quan cấp tá ngày xưa nữa.



1. B phản hồi lại:. Thưa ông, lúc mà ông cực khổ thiếu thốn ở trong trại cải tạo thì ở bên ngoài nhiều người còn cực khổ hơn ông vì cả nước vừa đi qua cuộc chiến hoang tàn, kinh tế chưa khôi phục, Mỹ bao vây cấm vận triệt để. Từ một nước trong chiến tranh sống nhờ viện trợ Mỹ nên phồn vinh giả tạo, đến khi hòa bình tạo lập cuộc sống của mình với đôi bàn tay trắng thì làm sao tránh khỏi sự thiếu thốn cơ cực ban đầu.

Hơn nữa Nhà nước cộng sản đã không giết ông như nhiều trường hợp thắng trận trong lịch sử loài người, mà chỉ giam giữ để bảo đảm các ông không nổi loạn chống phá chế độ, đó cũng là sự độ lượng hiếm có. Nhờ vậy mà ông còn có ngày qua Mỹ để chống cộng như thế này.

Tâm lý thông thường thì kẻ thắng trận sẽ kiêu mạn, kẻ bại trận sẽ hận thù. Ông cũng có tâm lý rất bình thường như thế chứ không vượt lên được. Kẻ thắng trận đã độ lượng, đã kêu gọi hòa hợp, chỉ có những kẻ bại trận vẫn hận thù. Các ông lại tiếp tục thua trong mặt trận đạo đức nữa rồi.

Nếu xét về mặt chính nghĩa hay phi nghĩa thì chính quyền miền Nam do Thực dân Pháp để lại, do Mỹ chỉ đạo nuôi dưỡng, còn chính quyền miền Bắc thì là lực lượng giành độc lập cho VN, ghi một trang sử chói ngời cho dân tộc. Chế độ cộng sản của Hồ Chí Minh cũng chẳng phải là cộng sản của Nga hay Tàu, mà mang đậm tính dân tộc với đạo lý truyền thống Nho và Phật, rất đậm đà bản sắc dân tộc Á đông.

Ông chống cộng để được mọi người xem là sĩ quan cấp tá ngày xưa, để thỏa mãn những tự ái của cá nhân, chứ không phải vì lợi ích của VN. Động cơ chống cộng như vậy không chính đáng, rất ích kỷ. Xin ông hãy nghĩ lại, hãy vượt qua tự ái cá nhân để nghĩ đến hạnh phúc của 80 triệu dân Việt đang phấn đấu vươn lên từng ngày sánh vai với thế giới. Chúc ông khỏe mạnh, hạnh phúc.


2. Hỏi: Tại sao ông/bà có tâm lý chống cộng ạ?

Đáp: Tôi là người theo Thiên Chúa giáo, tin vào Chúa là Đấng toàn năng nhân từ. Đạo của chúng tôi có hệ thống lớn lao từ Roma tỏa ra khắp thế giới, thế mà cộng sản vô thần, không tin Chúa, xem thường linh mục, hạn chế quyền lợi của đạo giáo. Vì thế chúng tôi phải chống cộng.



2. B phản hồi lại:: Ông bà có nhớ là trước khi chiếm VN, Pháp phải truyền đạo để có được tín đồ Ki tô làm tay sai cho cuộc xâm lược của họ không? Nhiều anh hùng của dân tộc kháng chiến chống Pháp bị giáo dân chỉ điểm cho Pháp vào bắt tận chiến khu rồi bị hành hình thê thảm. Sự nô lệ của VN trong gần trăm năm là có sự tiếp tay của giáo dân Ki tô đấy.

Từ khi theo Ki tô, tín đồ không còn lòng yêu nước nữa mà chỉ yêu kính Chúa của người Do thái, chỉ vâng lời giáo hoàng ở Roma. Tín đồ cũng không còn nhớ sử Việt với nguồn gốc Rồng Tiên, mà chỉ nhớ nguồn gốc dân Do thái. Tín đồ không còn hướng về phụng sự tổ quốc nữa, mà chỉ lo phụng sự cho tập đoàn Ki tô toàn cầu. Đây là sự nhục nhã tột độ của dân tộc VN.

Ngoại bang truyền niềm tin thiên chúa cho mình không phải vì thương mình, mà thật ra chỉ là thực hiện tham vọng mở rộng đế quốc Ki tô ra khắp thế giới. Ki tô và chính trị Mỹ cũng là một. Ki tô mở rộng đến đâu là quyền lực của Mỹ mở rộng đến đó. Tín đồ Ki tô thật ra đang là lính của Mỹ mà thôi. Chúa Jesus vẫn u buồn cúi mặt trên thập giá, chỉ có Roma và Washington là đem Jesus ra lợi dụng cho tham vọng bá quyền của mình.

Bên Mỹ có một Đảng bí mật điều khiển cả 2 đảng Cộng Hòa và Dân chủ. Khẩu hiệu của Đảng này là: Đảng trước, Chúa sau (Party first, God second). Họ vô thần còn hơn cả Marx và Lenine nữa. Nhưng tín đồ của Kitô thì không biết gì, vẫn thờ Chúa, vâng lời cha, theo Mỹ, và chống cộng.

Hiện nay tại các nước Phương Tây, tín đồ Kitô bỏ đạo hàng loạt, nhà thờ vắng tanh, linh mục thất nghiệp, nhưng ngược lại tại VN thì tín đồ vẫn ngoan đạo chăm chỉ, và đang bị lôi kéo vào tâm lý chống cộng, chống lại một nhà nước bao năm qua đã hết sức mình dựng xây bảo vệ quê hương.

Những giáo điều trong thánh kinh bible có nhiều điểm cực kỳ vô lý, không thể chấp nhận được trong thế giới văn minh ngày nay, nhưng điều rất lạ là vẫn còn nhiều người tin theo mù quáng.

Khi Kitô cai trị VN dưới thời Ngô Đình DIệm thì chèn ép Phật giáo nghẹt thở đến nổi hòa thượng Thích Quảng Đức phải tự thiêu để phản đối. Bây giờ khi bị hạn chế sự tung hoành thì Ki tô đòi phải tự do tín ngưỡng nhân quyền. Các khẩu hiệu chính trị chỉ là phương tiện chứ không phải là lý tưởng gì đâu ạ.

3. Hỏi: Tại sao ông/bà có tâm lý chống cộng ạ?

Đáp: Tôi là lớp trẻ lớn lên từ Mỹ, không biết gì về cộng sản. Tôi thích mạo hiểm và được CIA tuyển dụng, đào tạo. Nhiệm vụ của tôi là phải về VN để kích động tâm lý chống cộng, tôi xâm nhập vào mọi tầng lớp quần chúng để điều nghiên, và xúi giục chống nhà nước sộng sản. Dĩ nhiên tôi phải trả tiền cho những người bản địa giúp việc cho tôi trong việc lôi kéo người chống cộng. Nếu có thời cơ thì chúng tôi tổ chức biểu tình để cho báo chí quốc tế lên dư luận. Nếu thành công trong mission này thì tôi sẽ được thăng chức, thưởng tiền, du lịch…



3. B phản hồi lại:: Vì anh là nhân viên tình báo nên anh phải vâng lệnh cấp trên, nhưng có khi nào anh cảm thương cho một dân tộc suốt bao nhiêu năm qua đã chiến đấu ngoan cường cho độc lập của tổ quốc, bây giờ phải cố gắng xây dựng đời sống văn minh no ấm, rồi cũng không được yên thân, phải chống trả lại các âm mưu chống phá bằng tình báo chính trị của các anh rất vất vả.

Người VN hiền lành không muốn gây sự với ai, nhưng cứ bị các lực lượng tình báo biệt kích của các anh thả người xuống đánh phá hết nơi này đến nơi khác. Tuần nào các canh cũng thả biệt kích xuống vùng biên giới để tấn công doanh trại, làng mạc, dân cư, và bộ đội phải lùng sục chống trả cực khổ. Hòa bình của VN vẫn còn phải trả giá bằng xương máu của chiến sĩ hằng ngày.

Rồi lực lượng tình báo chính trị của các anh cứ xâm nhập luồn vào các cộng đồng dân cư, doanh nghiệp, sinh viên, công nhân, nông dân… để xúi giục chống phá chế độ. Các anh làm cho VN không có ngày nào được yên ổn. Để giữ cho đất nước bình yên thế này là sự cực khổ mồ hôi nước mắt của biết nao con người. Mà chẳng riêng gì VN, các anh thả người đi khắp thế giới để khuấy phá sự bình yên của các quốc gia, muốn lật đổ chính quyền của người ta, muốn dựng lên một chính quyền tay sai của Mỹ. Quả báo mà các anh sẽ phải chịu là nước Mỹ sẽ bị căm ghét khắp thế giới, rồi sẽ bị tấn công ngay trong lòng nước Mỹ.

Nếu các anh yêu thương nước Mỹ của anh thì các anh hãy tạo phúc cho nước Mỹ bằng cách là giúp cho các nước khác ổn định bình yên, đừng chống phá nữa.

Hơn nữa, dòng máu của anh vẫn là dòng máu VN, dù bây giờ anh mang quốc tịch Mỹ. Vì thế, hãy yêu thương đất nước này, hãy tự hào anh có tổ tiên anh hùng đã từng đánh bại nhiều kẻ xâm lăng hung hãn nhất thế giới, hãy nhớ mình là con của Rồng, cháu của Tiên. Và hãy làm gì đó để giúp đỡ đất nước mình tiến lên cùng thế giới.


4. Hỏi: Tại sao ông/bà có tâm lý chống cộng ạ?
Đáp: Tại tui thấy mấy ông cán bộ hống hách, tham nhũng, ăn tiền của dân, nên tui ghét chế độ.

4. B phản hồi lại:: Đúng vậy, mỗi một cán bộ là đại diện cho cả một chế độ mà đi tham nhũng, hối lộ, hống hách sẽ khiến cho dân bất mãn vô cùng. Điều mà cán bộ không bao giờ ngờ được là mỗi cá nhân của họ khi đứng trước dân lại là đại diện cho cả một chế độ. Họ không ngờ như vậy nên đã cư xử tùy tiện theo cảm tính của mình mà không thấy trách nhiệm nặng nề của mình với tổ quốc.

Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, nước nào cũng nhức đầu vì nạn tham nhũng hoành hành chẳng khác gì VN. Lương nhà nước cấp thì hiếm khi nào đủ sống, nhu cầu lo cho vợ con thì rất nhiều, cộng thêm với đời sống bên ngoài tăng cao kích thích con người phải tìm kiếm tiện nghi để không thua kém ai. Đến khi có cơ hội ai đó đưa ra "Lời đề nghị khiếm nhã" hối lộ một số tiền lớn thì ít có cán bộ nào cầm lòng được. Mà kẻ xấu chủ trương dùng tiền để phá vỡ pháp luật là nhiều nhan nhản, nên lúc nào cũng có kẻ sẵn sàng hối lộ.

Đạo đức con người có giá trị giới hạn. Có người 50 triệu không mua được, nhưng sẽ gục ngã trước 60 triệu; có người 900 triệu không mua được, nhưng sẽ gục ngã trước 1 tỉ; có người 10 tỉ không mua được, nhưng sẽ gục ngã trước 11 tỉ… Một tên tư bản tình báo đã nói rằng cái gì không mua được bằng tiền thì sẽ mua được bằng rất nhiều tiền. Chủ trương dùng tiền để hối lộ rồi đục thủng hệ thống chính trị quốc gia là một đe dọa lên chế độ từng ngày. Mỗi cán bộ nhận một đồng hối lộ là đập một búa vào sự tồn tại của chế độ.

Đó là phần của cán bộ, bây giờ tới phần của dân. Cái cảm giác khi ta thấy một cán bộ làm sai rồi ta oán trách cả chế độ là rất quá đáng, rất thiếu công bằng. Cả đất nước tiến lên từng ngày, bao nhiêu gia đình thoát dần nghèo đói, các đường dây điện len lỏi vào nhiều làng quê hẻo lánh, bao nhiêu đường sá bò dần tới những thôn xóm xa xôi, đời sống ai cũng khá lên hơn trước… tất cả điều đó nói lên sự cố gắng phi thường của Nhà nước VN trong bao nhiêu năm qua. Chưa bao giờ VN có diện mạo và sức sống như thế này trong suốt lịch sử của dân tộc. Vì vậy, hãy bỏ xuống lòng oán trách của mình để hợp tác với Nhà nước trong việc xây dựng và bảo vệ quê hương.

Còn những cán bộ nào phạm sai lầm thì ta tố cáo riêng cán bộ đó. Nếu cấp trên không xử thì ta lại tố lên cấp cao hơn nữa. Sự giám sát của nhân dân cũng là phương pháp giúp cán bộ đứng vững trước cám dỗ. Phần Lan được khen tặng là nước ít tham nhũng nhất cũng bởi vì họ lập ra cơ chế toàn dân giám sát công chức rất hiệu quả. Con người hiếm khi tự giữ mình cho tốt trong bóng tối được, vì vậy, sự giám sát minh bạch là phương pháp rất tốt để giúp con người tránh được lỗi lầm.

5. Hỏi: Tại sao ông/bà có tâm lý chống cộng ạ?

Đáp: Bởi vì cộng sản chủ trương một đảng, rất độc tài. Tôi muốn xã hội phải đa đảng đa nguyên để có sự cạnh tranh tự do hơn, giống như nhiều nước tiến bộ văn minh trên thế giới.

5. B phản hồi lại:: Chúng ta vừa nhầm lẫn giữa mục đích và phương tiện. Mục đích của quốc gia là làm sao cho dân giàu nước mạnh, đời sống ấm no hạnh phúc về vật chất, thăng tiến về tinh thần, không xảy ra chiến tranh, an ninh xã hội được đảm bảo, người dân có cơ hội được học hành, và được đóng góp vào sự nghiệp xây dựng đất nước…

Mục đích là như thế, nhưng phương tiện để đạt đến mục đích đó thì có thể khác nhau. Ngày xưa nơi chế độ quân chủ độc quyền, nhà vua nắm hết quyền hành và tài sản quốc gia, nhưng cũng có nhiều triều đại đem lại hạnh phúc cường thịnh cho đất nước, và cũng có những triều đại gây đau khổ cho dân chúng. Vì để đối phó với nạn độc tài của vua chúa nên nhân loại chuyển sang chế độ dân chủ đa đảng. Ta nên nhắc lại, dân chủ đa đảng là dùng để đối phó với sự độc tài của vua chúa, chứ không phải là chế độ ưu việt khi đất nước bị ngoại xâm phá hoại.

Khi đất nước bị ngoại xâm đe dọa, hoặc bằng quân sự, hoặc bằng tình báo, thì chế độ đa đảng bộc lộ vô số nhược điểm. Đa đảng cho ta cảm giác tự do, nhưng quyền lực của quốc gia bị phân tán và không đủ sức chống đỡ khi ngoại bang dùng thủ đoạn chống phá, nhất là ngày nay tình báo của đế quốc len lỏi vào các cấp cao nhất để thao túng chính quyền, phá hoại sự độc lập chính trị của đất nước. Trong chế độ đa đảng, các đảng lo cạnh tranh lá phiếu, giành nhau quyền lực, nên hệ thống an ninh quốc gia bị bỏ sót rất nhiều, và thế là tình báo giặc thoải mái luồn người vào nắm dần dần. Thái lan là một ví dụ sống động, các đảng lo giành nhau quyền lực, Hồi giáo cứ từ từ mua chuộc từng quan chức, mua chuộc các sư trụ trì các chùa, cho đến ngày công khai ra mặt chiếm giữ chính quyền, tạo điều kiện cho Hồi giáo miền Nam khủng bố đuổi dân Phật giáo đi.

Còn các nước đa đảng mà vẫn phát triển ổn định vì bí mật đằng sau đều có một đảng thống trị tuyệt đối. Các đảng phái khác cứ giả vờ tranh nhau ứng cử, nhưng thật sự là đằng sau có một quyền lực ngầm đạo diễn tất cả, nên đất nước rất ổn định. Đó là nguyên tắc, là quy luật, chỉ có quyền lực tập trung thì quốc gia mới ổn định. Nếu quyền lực quốc gia bị phân tán thì đất nước sẽ suy yếu ngay lập tức. Nhiều quốc gia đa đảng đều lộn xộn rối loạn mất ổn định chỉ vì họ chưa có một đảng bí mật thống trị hết tất cả các đảng kia.

Một đảng thống trị tuyệt đối thì cũng dễ xuất hiện sự thiên vị, lạm quyền, bè phái, bao che… Vì vậy, chế độ một đảng rất cần một lãnh tụ anh minh, sáng suốt, yêu nước, tổ chức sự giám sát của nhân dân lên hành vi của từng cán bộ.

Việt Nam ta chưa có một ngày được bình yên thật sự, các thế lực thù địch vẫn tổ chức đánh phá từng ngày. Chỉ cần ta lơi lõng một giây thì nền an ninh chủ quyền quốc gia bị đe dọa liền. Bây giờ mà ta chuyển sang đa đảng thì vài tháng sau là tất cả tan tành, đất nước sẽ bị băm nhỏ, chia để trị, và không còn cơ hội để xây dựng một nước VN hùng cường trên thế giới nữa.

Ngoại bang đưa những tôn giáo phi dân tộc truyền bá ồ ạt là dấu hiệu chúng chuẩn bị cho một cuộc xâm lăng lần nữa, giống như thực dân Pháp phải truyền Kitô trước khi đưa quân đội tới đánh ta là như thế. Chính Đảng CSVN này đã từng giành độc lập thống nhất cho VN, cũng chính Đảng này đang xây dựng đất nước tiến lên từng ngày, cũng chính Đảng này đang bảo vệ an ninh tổ quốc rất hiệu quả khiến cho nhiều nước phải ca ngợi VN có nền an ninh ổn định nhất khu vực. Thì ta không còn lựa chọn sai lầm nào khác nữa, chỉ còn phải ủng hộ Đảng này để cùng đưa đất nước tiến lên mà thôi.

6. Hỏi: Tại sao ông/bà có tâm lý chống cộng ạ?

Đáp: Bởi vì tôi đã từng sống nghèo khổ trong chế độ cộng sản, phải đi vượt biên, và trong chuyến đi vượt biên đó, con gái tôi bị hải tặc hãm hiếp, con trai tôi bị chúng vứt xuống biển. Gia đình tôi đau khổ tan nát. Tất cả bởi vì cộng sản mà ra nông nổi này, nên tôi căm thù cộng sản.

6. B phản hồi lại:: Lúc đất nước khó khăn nghèo khổ mà ông bà có vàng để chung cho chuyến vượt biên như thế là ông bà còn khá hơn nhiều người. Nhiều người lúc đó không có được một chỉ vàng lận lưng. Nhiều người đã rất nghèo khổ mà vẫn không đi vượt biên, vẫn ở lại phấn đấu và ngày nay được hưởng không khí vui vẻ phát triển này. Ông bà bây giờ định cư ở nước ngoài, đời sống cũng tạm ổn, hãy suy nghĩ độ lượng hơn là cứ trách móc chuyện cũ mãi như thế.

Việc đi vượt biên là do ông bà tự quyết định. Nỗi đau khổ của ông bà là do hải tặc gây ra. Hải tặc thì không thấy ở đâu nữa để ông bà nguyền rủa, cuối cùng ông bà dồn hết nỗi căm tức cho cộng sản. Ông bà có cảm thấy như vậy là không công bằng không ạ?

Trước khi đi vượt biên, ông bà cũng đã nghe kể rất nhiều về sự ác độc của hải tặc, nhưng ông bà vẫn quyết tâm ra đi, vẫn ép con mình phải đi cùng. Điều đó nghĩa là ông bà đã ngầm chấp nhận thảm kịch hải tặc rồi. Nhưng khi thảm kịch hải tặc xảy ra thì ông bà đổ tội cho cộng sản. Đúng ra ông bà mới là người đáng bị kết tội trước nhất. Nhưng thôi thì ta thông cảm cho nhau, trên đời này chẳng ai chịu kết tội mình cả, phải tìm một ai đó để kết tội, và ông bà đã chọn cộng sản chịu tội giùm ông bà. Thôi cũng được.

Tuy nhiên, luật Nhân quả sẽ khiến chúng ta đau khổ mãi khi chúng ta cứ kết tội người khác thiếu công bằng như thế. Ngày nào ta buông bỏ được ý niệm hận thù thì ta mới có thể sống thanh thản và chết nhẹ nhàng được. Chúc ông bà tìm ra được triết lý sống tốt đẹp hơn. Mong ông bà về thăm quê hương để nhìn thấy lại quê hương mình, cái gì vẫn như xưa, và cái gì khác xưa.

7. Hỏi: Tại sao ông/bà có tâm lý chống cộng ạ?

Đáp: Tôi chống cộng bởi vì người ta nói cộng sản không có nhân quyền dân chủ. Thế giới ngày nay phải cho con người dân chủ nhân quyền mới đúng là chế độ văn minh tiến bộ chứ. Phong trào đấu tranh cho dân chủ nhân quyền do Mỹ kêu gọi đang lan tràn khắp thế giới, nên tôi muốn góp sức mình vào công cuộc cao đẹp này.

7. B phản hồi lại:: Thế ông bà có biết là tại Mỹ, luật pháp ràng buộc con người chặt chẽ hơn bất cứ nơi nào khác trên thế giới không? Mỹ cho tự do những cái mà luân lý Á đông chống lại, ví dụ như cho sự dễ dãi giao tiếp nam nữ, cho phép con cái ngang tàng với cha mẹ, cho phép phổ biến các xuất phẩm kích dục… Còn ngoài ra mà đụng đến quyền lực của chính phủ thì không còn đường chạy. Mỹ dùng chiêu bài đấu tranh cho dân chủ nhân quyền để lôi kéo nhiều người tham gia lực lượng chính trị của Mỹ, nhằm chống lại nhà nước nào không chịu lệ thuộc Mỹ. Còn nếu vâng lời Mỹ rồi thì độc tài cỡ nào cũng OK. Trong lịch sử đã chứng tỏ nhiều nhà độc tài trên thế giới có ô dù của Mỹ nên lộng hành suốt nhiều năm làm cho dân chúng lầm than khổ sở mà chẳng bao giờ Mỹ phản đối một lời.

Còn những nước không chịu lệ thuộc Mỹ thì trước sau gì Mỹ cũng tìm cách lật đổ, bằng chiêu bài lôi kéo người đấu tranh cho dân chủ nhân quyền kiểu Mỹ. Nhiều chính khách của Mỹ đã tuyên bố công khai rằng quyền lợi của Mỹ là trên hết. Vậy mà nhiều người vẫn mê muội phục vụ cho Mỹ ngấm ngầm. Họ nhận sự chỉ đạo của tình báo Mỹ, nhưng vẫn nói là yêu nước. Họ phải hiểu là tất cả những việc họ làm đều là phục vụ cho quyền lợi của nước Mỹ mà thôi. Nếu đấu tranh xong rồi là dâng hai tay đất nước của mình cho Mỹ mà thôi.

Ta không cần dân chủ nhân quyền kiểu Mỹ. Ta có trí tuệ của ta, bản lĩnh của ta, truyền thống văn hóa của ta, và lợi ích của dân tộc ta. Ta có niềm tự hào của đất nước ta, có lịch sử oai hùng của cha ông ta, và không cần Mỹ dạy cho ta bài học chính trị kiểu Mỹ như thế. Biết đâu sau này thế giới lại ủng hộ mô hình chính trị của VN vì trong đó có sự chặt chẽ nề nếp, nhưng có tình tự dân tộc, có truyền thống Á Đông hợp lý.

Hơn nữa dân chủ là gì, không lẽ là ai cũng có quyền quyết định vận mệnh đất nước à? Trăm người nghìn ý thì ý của ai là đúng để lấy ra điều hành đất nước? Buộc phải có một quyền lực lãnh đạo tối cao để điều phối mọi ý kiến, đối chiếu, tổng hợp, so sánh mọi ý kiến và quyết định cuối cùng. Dân chủ chỉ là khái niệm tương đối mà thôi, không bao giờ là thực tế. Vẫn phải luôn luôn có quyền lực lãnh đạo tối cao nào đó để dẫn dắt đất nước.

Nhân quyền cũng vậy. Đâu phải ai muốn làm gì thì làm. Chỉ có người đạo đức mới không làm hại người khác. Chỉ có người trí tuệ mới không làm điều sai lầm. Người vi phạm đạo đức bị giam giữ thì không có quyền nhiều; người tâm thần thiểu trí thì cũng không có quyền nhiều.

Nếu ai hiểu nhân quyền là muốn làm gì thì làm thì thật là ít thực tế, kém trí tuệ. Ta phải hiểu quyền của một con người lệ thuộc vào đạo đức và trí tuệ của người đó, không phải là tự nhiên có sẵn đồng đều nơi tất cả mọi người.

Con người có quyền được sống, OK, nhưng có khi phải bị xử tử vì phạm tội nặng quá; con người có quyền được mưu cầu hạnh phúc, OK, nhưng có khi phải bị giữ lại ở bệnh viện tâm thần vì không mưu cầu hạnh phúc cho đúng, lại làm hại người khác; con người có quyền tự do ngôn luận, OK, nhưng đừng truyền bá điều tội lỗi, đừng nghe ai bí mật xúi giục rồi phát biểu bậy bạ làm hại cho sự ổn định của đất nước…

Những hạn chế về quyền con người tùy theo cá nhân phẩm chất của người đó, tùy theo hoàn cảnh của đất nước, tùy theo giai đoạn phát triển của xã hội, không phải giống hệt mọi nơi như nhau. Ta thấy kinh tế Mỹ giàu rồi tưởng Mỹ nói gì cũng đúng, đâu biết rằng những bất ổn trong đất nước Mỹ còn đầy dẫy ra đấy.


Còn rất nhiều tâm lý chống cộng mà chúng ta không nêu ra hết được, nhưng mỗi người nên tự tìm cho mình lời giải đáp hợp lý nhất để sống mà không hỗ thẹn với lương tâm, không nhục nhã với non sông đất nước.
Nguyễn Viết Đắc







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét