Thứ Năm, 2 tháng 10, 2014

Thơ Đàm Huy Đông



ĐÀM HUY ĐÔNG




Sinh ngày 26/10/1976
Quê quán: Tân Tiến, Văn Giang, Hưng Yên
Nghề nghiệp: Giáo viên
Tác phẩm đã xuất bản: Thời hoa đỏ (tập truyện), Hội thi tài mùa hạ (tập truyện thiếu nhi),Miền không có gió (tập thơ).
Giải thưởng báo Sinh viên Việt Nam – Hoa học trò, Giải Khuyến khích cuộc thi viết truyện lịch sử do Nxb Giáo dục và Hội Sử học Việt Nam tổ chức, Giải Khuyến khích của Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam năm 2011, Giải thưởng Phố Hiến năm 2005.


Hòn vọng phu

Người đàn bà mất chồng
Trong một cơn bão biển
Vái lạy vào mênh mông
Chân hư­ơng run, đỏ lịm


Nắng và Gió và Cát
Và gai góc xương rồng
Mảnh lưới nghìn nút thắt
Vạn mắt buồn rỗng không


Trước mặt là biển sóng
Đằng sau lưng - biển người
Hòn vọng phu xương thịt
Hai tay gầy buông xuôi.



Trốn

Tôi về trốn trong căn bếp tro than của mẹ
Những nỗi buồn bồ hóng bám đen
Nghẹn ngào những que cời cháy dở
Cái ang sứt đựng hồn biển cả
Trong bao diêm
lửa đợi tay người

Tôi trốn trong thùng trấu tối thui
Lặng nghe
Tiếng lép bép bỏng rơm thơm trong bếp
Lục bục nồi cám lợn đang sôi
Tiếng siêu nước thở dài
cay mờ khói


Tôi về trốn trong móm mém xa xưa câu chuyện cổ của bà
Sau bức vách loang cốt trầu nồng ấm
Có ghét, có yêu, có đen, có trắng
Có đúng, có sai, ân báo, oán đền
Níu vào thơ dại niềm tin
Mà chỉ còn mây trắng
Dáng còng in vệt nắng chiều nghiêng


Tôi chạy về trốn trong cánh đồng của cha
Lúa ngô hiền lành, sá cày thẳng thắn
Gã bù nhìn bị bỏ quên không trách ai phụ bạc
Hát với cỏ xanh và áo đỏ cào cào


Tôi chạy về trốn phía dòng sông
Vạt hoa cải hoang mang vàng chiều năm cũ
Ai quăng chài bắt niềm tin đã vỡ
Sông cong gầy như vệt mi em.



Hạnh phúc

Chiều hôm nay tôi nhìn thấy hạnh phúc ngời lên trong mắt cô bé
hàng xóm
Cô bé tật nguyền ngồi trên xe lăn
Nhưng con sẻ gãy chân cô nuôi thì nhảy lại được rồi. Những
bước nhảy lách chách liu riu trên
mảnh sân xi măng con con đầy nắng
Nó mổ những hạt cỏ trong kẽ nứt của buổi chiều
Những bước nhảy gợi niềm mơ ước
Vũ điệu hạnh phúc

Tôi nhìn thấy hạnh phúc về với người mẹ già
Hạnh phúc dẫn về cho bà đứa con trai từ trường cai nghiện
Trong chiếc áo choàng lúc ấy của hạnh phúc
Vẫn còn những vết sẹo dài và những vết kim
Hạnh phúc hình giọt lệ
Giọt lệ hình trái tim


Tôi nhìn thấy hạnh phúc ngời trong đôi mắt em
Ngày váy áo theo chồng mênh mang gió
Hạnh phúc
Giản đơn nghĩa là còn được thở
Và biết thế nào là hạnh phúc, thế thôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét