Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2012

DẤU ƠI LÀ DẤU !




             

    Khi bắt đầu bập bẹ, mẹ nghe bé ngọng nghịu hỏi : “ cái gì?”, mẹ vui mừng khen bé ngoan. Nói rành một chút, khách đến nhà nghe bé luôn miệng hỏi đã khen : thằng nhỏ sau này thông minh học giỏi lắm đây. Rồi bắt đầu biết con chữ, biết cái dấu hỏi và tin dấu hỏi làm mẹ vui, làm mọi người thích..Đến lúc có thể long nhong theo ông anh lớn hơn vài tuổi ra đường miệng cứ luôn hỏi. Ban đầu còn được trả lời. Vừa nghe xong lai hỏi và lại hỏi làm ông anh nổi cọc nạt : “ mày hỏi gì mà hỏi hoài. Có im hay không. Mai mốt tao không dẫn mày theo nữa.”. U hu, sao dấu hỏi làm làm phiền người? Cái dấu hỏi lần đầu nhảy ngược  vào trong.

   Đi học, thấy đám con gái túm tụm , to nhỏ lại hỏi bị ngay con nhỏ chanh chua chửi luôn : “ chuyện gi kệ người ta, mắc mớ gi mà hỏi. Đồ nhiều chuyện”. Trời đất, dấu hỏi dễ nhớ vậy sao mà khó xài?

   Rồi thời gian trôi đi, mỗi năm thêm một tí tuổi, dấu hỏi sinh ra nhảy ra ngoài ngày càng ít dần, lại chui tọt vào trong  ngày càng đầy khiến thấy  đầu óc mụ mẫm, cũng may còn chưa quay ngược lại thành cái móc câu sốc vào cổ họng.Thôi thì dần quên cái dấu hỏi để được xem là trưởng thành. Dấu hỏi trong đầu dần vỡ vụn như những ước mơ vụn vỡ mà làm quen với cái dấu phẩy.Để rồi, một ngày nhìn thấy những trái gòn khô treo lững lơ, trơ trọi trên cành trông như cái dấu chấm than.

Nhìn cái dấu chấm than mà cảm thán nghĩ đến cái dấu chấm hết. Bất chợt, cái dấu chấm than gòn kia nổ tung, bông gòn theo gió bay lượn lờ, cái dấu hỏi lại nhảy ra to đùng. Bông gòn ơi, bay về đâu vậy? Mũi lòng, thấy mình sao lại phụ bạc cái dấu hỏi, quên luôn lời Ba dạy : “ Ta đã sống thế nào?”.

  Muộn rồi khi cái dấu chấm hết mỗi ngày càng to đùng khiến con mắt già nhìn càng ngày càng rõ. Dấu hỏi –thằng bạn trẻ thơ-lại xuất hiện tra vấn : “ chết rồi ai khóc thương?”. Đương nhiên là vợ con, người thân rồi chứ ai?. “ Còn ai nữa không?”. Ừ hé, ông Vũ thành An đâu có vô cớ mà viết: “ triệu người quen có mấy người thân, khi lìa trần có mấy người đưa?”. Lại cái dấu hỏi. Mà chết rồi thì biết chi nữa. Hỏi chi hỏi ác. Mệt.


  Thằng con bây giờ bập bẹ biết nói, dấu hỏi sắp bay ra. Có khen nó thông minh hay không ?Ái cha, tóc  bạc lẽ nào lòng lại bạc theo? Sao lại hỏi nữa vậy kìa? Lại đây coi dấu phẩy,  còn muốn sống lâu kia mà? Lại dấu hỏi. Con mẹ nó!

Cái dấu hỏi còn có dấu chấm bên dưới kìa ? Đâu  như dấu chấm.Thôi thì có chết cũng được giống như dấu hỏi cho ấm cúng một chút chứ như dấu chấm thì trụi lủi quá...

2 nhận xét:

  1. "triệu người quen có mấy người thân, khi lìa trần có mấy người đưa?”.
    ---
    Nếu có tình có nghĩa thì cũng nhiều người đưa đấy,họ không đến được thì họ cũng bâng khuâng tiếc thương...còn thân với họ hay không cũng do mình bạn ạ.

    Trả lờiXóa
  2. cám ơn bạn ghé thăm và để lại lời com chân tình

    Trả lờiXóa