" Cả cuộc đời ba không có gì để lại cho các con ngoài số vốn kiến thức mà ba mẹ tảo tần nuôi các con ăn học.Mong các con trở thành những người hữu ích cho xã hội" ( trích từ TT "Vững Niềm Tin")
Thứ Bảy, 12 tháng 2, 2022
EM MUỐN CẮT(C) ANH
Thứ Sáu, 12 tháng 11, 2021
THẢ DUYÊN ( 100 BÀI)
10-BÁN CHÚT TÌNH TRONG
Lặng lẽ bao năm
nhìn em bên chồng
hạnh phúc bỏ không
sầu lên mênh mông
Đêm gieo trồng mộng
ân ái mặn nồng
ngày gánh hoài vọng
lừa dối gió đông
Bán chút tình trong
mua nắng sưởi lòng
em ở bên chồng
có ấm hay không...
11-MÙA ĐÔNG KHÔNG NẮNG
Trời mùa đông không có nắng
gió lang thang thả lạnh hồn hoang
phố vội vàng khâu xiêm vá áo
đợi cơn mưa trút tháng năm tàn
Xuân ngấp nghé trên cành mai lãng đãng
cánh hoa vàng ngơ ngác chiều hôm
chuột ra khỏi bình vênh váo ngắm
con trâu gầy ì ạch cánh đồng rơm
Ta vẫn mãi hình hài người ngợm
ngược dòng đời tình ỡm ờ ôm
mùa đông không nắng trăng thức sớm
tủi lòng soi bóng ốm gầy nhom
14-CON ĐƯỜNG EM ĐI
Em bước vào con đường cô độc
Đôi vai đầy gánh nặng ngày mai
Đêm thêm dài
Tiếng trẻ con thơ dại
Phấn son buồn nhàn nhạt môi khô
Tim chật chội nào đâu còn chỗ
Hơi thở người sưởi ấm đôi tay
Bước chân buồn hằn sâu khổ ải
Em đi mãi trên con đường không ai
Người lướt qua chưa lần dừng lại
Kiếm tìm chi bóng ngã về sau...
Tối cúp điện
trời mưa dầm
cái lạnh xâm lấn
trái tim câm
Co ro chiếu chăn
mặc tình muỗi đốt
mái tình ướt dột
hồn khô queo
Giấc mộng teo
trong tiếng Thạch sùng tặc lưỡi
tiếc than bạc vàng
vì quên dĩ vãng
Chừng như đá vỡ
rơi giọt sầu tang
muối lòng dang dở
nhạt bước tình lang
Bóng tối ngập tràn
lũ muỗi hung hãn
uống máu tràn lan
Mưa tạnh
trời chưa kịp sáng
ta ngủ vội vàng
trong miền đa mang...
26-
Đèo bồng nỗi nhớ em
Bước vào mùa đông hiu quạnh
Con đường quê hiền lành
Hàng cao su vươn cành vẽ tranh
Bầu trời nứt chân chim
Nắng đi tìm hơi ấm
Khói bếp chiều xa thẳm
Ta còn ai hỏi thăm
Hạt sương rơi ướt đẫm
Vết lăn trầm sỏi đá
Tình di trú lướt qua
Rớt hương đời lạ lẫm
Gió hất tung xác lá
Mang nỗi nhớ về nhà
Ta còn mỗi riêng ta
Khói bếp chiều xa quá...
Mùa đông của gã đàn ông độc thân
Chỉ là sự gây hấn
Của ánh nắng ban mai
Vắt lên hạt sương trong vắt
Khiến ngày hục hặc
Với nỗi buồn chán ngắt
Trong thời gian cô đặc
Trói chặt ngọn gió hoang đàng
Đêm lạng quạng
Bầy sao trời háo hức
Kéo tuột tấm màn ký ức
Diễn tuồng hậm hực
Trên chiếc giường bực tức
Thiếu hơi ấm thừa gối chăn
Mùa đông của gã đàn ông độc thân
Chỉ là sự đờ đẫn
Của nỗi nhớ cù lần
Một cái tên hiến dâng ...
32-BÓNG XUÂN
Xuân về cận kề bên má
tình ta nào có đươm hoa
em vẫn còn là người lạ
hương thầm da diết khoảng trời xa
Phố chong đèn đêm lạnh giá
Xá đợi mơ hơi thở mặn mà
ánh trăng tà soi kẽ lá
mảnh đời ta rệu rã phôi pha
Xuân ngọc ngà bóng yêu ma
đặt môi hôn lên tàn tạ
ta với ta hóa thành người lạ
phương trời xa ai hát khải hoàn ca...
Gió núi vào đông lạnh buốt da
cỏ cây khô khốc hong hốc ta
đêm thả buồn che bóng người qua
trăng cắc cớ soi mộ tình xa
Hừng đông sương kết vòng hoa
nắng lên phúng điếu sân ga cọc còi
cúi đầu tưởng niệm mặn mòi
tiếng chuông đổ muộn đua đòi nhớ thương
Mười phương trở dạ vấn vương
nhớ quên dắt díu một mùi hương
hoa loa kèn nở giữa lòng thương
trả vay chưa cạn vô thường thiện lương
Gió đông gạ gẫm chán chường
cô đơn dọa dẫm phố phường bình yên
mộng đời thèm dáng nàng tiên
đeo khăn tẫn liệm phận duyên kiếp người
Đêm bão động
Xé toang hồn khát vọng
Moi đáy lòng tìm giấc mộng trăm năm
Tôi bắt gặp vệt sầu hoá thạch
Mang hình hài chiếc lá thu phai
Gió đông xoá sạch dấu giày
Tình tôi cũng chết trong ngày trăng chia
Nửa tan vào bóng kơ-nia
nửa rơi chấp chới bên rìa vực sâu
Còn ai gom góp bể dâu
Đốt lên ngọn lửa đưa sầu ra khơi
42-GIẤC NGỦ ĐÔNG
Mùa đông rớt giọt sầu
nặng lòng lữ thứ biết về đâu
phố nâu màu mắt nhòa bóng đậu
chim câu nhạt ảnh lạc đường bay
Gió thiêm thiếp ngủ trời quên nắng
cỏ may run rẩy dưới tượng đài
còn ai gãy khúc bi ai
đánh thức ban mai vực dậy ngày
Dòng sông im ỉm neo con sóng
lạnh cóng con đò vắng tóc mây
em bỏ hồn xuân ở nơi nào?
tình tôi hứng đặng giấc ngủ đông
Mùa đông đỏng đảnh
Như gái chưa chồng
Ngày nóng đêm lạnh
Cô đơn hầu đồng
Lời hứa cầu vồng
Phán vào giấc mộng
Tình yêu di động
Đổ sầu mênh mông
Gió núi thổi phồng
Ngày thêm nóng bỏng
Đêm càng lạnh cóng
Sao em chưa chồng ?
Rượu nồng bầu bạn
Môi mềm chửa say
Đổi đêm làm ngày
Cánh đồng trống không
Cô đơn thèm hỏi
Cưới chồng mùa đông
Người trong giấc mộng
Có đỏng đảnh không ?
Sao em chưa lấy chồng
Để nghe đá vọng tiếng lòng phu thê
Ngày cơ cực nắng
đêm lạnh muối da
mùa đông quê ta
cánh đồng mênh mông ôm gió
vách núi vọng âm mê muội chất chồng
con sông bạc đầu vỗ sóng
ru người thả hẹn câu trăng móc thề
Mùa đông chảy xệ
đá nứt khô cằn
lời kinh tịnh độ rụng dần hư không
lục bình tím nhớ bão giông
xa xôi biển động người trông ngóng người
con sâu cuốn lá mồ côi
bạch mai hé nụ lưng trời tụ mây
Mùa đông phe phẩy
nắng gió đủ đầy
đắng cay chung rượu còn đây
ấm môi ta đợi bến này
đò về vớt bóng tàn phai tỏ tình
50-
Vai mòn gánh nước sông quê
chân trần bám đất bờ đê lở bồi
nắng lên rớt giọt mồ hôi
mưa về thả bóng trên đồi xanh xao
Hoàng hôn đậu ngọn cỏ lau
ngẩn ngơ mây xuống cành đào lẻ loi
trăng cười lọt cửa cọc còi
nửa khuya vá mảnh đơn côi phận người
Hơi xuân lén phén chân trời
hạt sương rơi vội vào đời bạc vôi
mất rồi hơi ấm chỗ ngồi
sầu thương gắn lưỡi móc mồi câu ta ?
Chủ Nhật, 3 tháng 10, 2021
NHẶT BÓNG VÔ THƯỜNG ( 100 bài)
Tối. Ly sâm .Lạnh vỉa hè
phố lên đèn quạnh quẽ
hạt bụi rơi cay sè
đôi mắt đời vàng hoe
Thắp nén nhang gửi mẹ
xin chút lòng bao dung
ánh trăng non vừa rụng
tiếng Tắc Kè cát hung
Gió vẫn chạy lung tung
trên mái tình dột nát
mơ giấc mơ già chát
dưới gốc Hòe. Nam Kha
Ta thương ngày của lá
chiu chắt từng đơn côi
trở về bên nguồn cội
lót ổ mùa sinh sôi
5-TRẢI BÓNG
Thả sợi dây trăng
ao em câu cá
áo ta đợi vá
duyên phận đường tà
Ao em không cá
dây trăng chẳng mồi
nên ta cứ ngồi
trông trời xuống coi
Trăng lặn mất rồi
ao buồn gợn sóng
ta moi tấm lòng
trải bóng cầu mong
Có ai thả cá về sông
cho ta gánh nắng đắp tròn lòng đêm...
Có gì trong mớ nhớ mong
Bến sông chờ đêm lẩy bẩy
Sóng vồ dập bờ khao khát
Thu vàng... rời rả trên cây
Mưa rung rung lá sầu đưa
Hương tình man man sám hối
Con đò ngày xưa xa vợi
Dáng em chèo bóng chênh chao
Ánh trắng khuyết nỗi niềm rơi
Đôi tay vắn dài ôm mộng
Bướm hoa vàng,cửa mở rộng
Em về...ấm áp mùa côi
Môi thơm tàn phai bỡ ngỡ
Sóng dâng đầy hạnh phúc đươm
Đò lâng lâng tìm hơi thở
Tình neo... đắm đuối dỗi hờn
Ngày xua đuổi nắng
đêm chăn lạnh
góc đời im ắng vắng bước chân
co ro giấc ngủ lòng trĩu nặng
nỗi nhớ em về khoét xác thân
Rượu côi cút đổ đầy cay đắng
hồn say choáng váng sầu chảy tràn
mộng đào mộ huyệt tìm hơi ấm
một trái tim yêu đã phụ phàng
Đông táng thu tàn ở động vàng
bướm hoa giữ cội lá nào tan...
38-GIỌT MẶN
40 em chưa lấy chồng
thật thà nào được bế bồng môi thơm
đường trơn hiu quạnh sớm hôm
tóc mai bối rối hoàng hôn buông gầy
Duyên còn đậu ở nơi đây
cớ sao phận lại thả bay lên trời
đồng tiền má lún nụ cười
chứa đầy hương sắc trầu vôi cay nồng
40 em chẳng lấy chồng
để cho bao kẻ phải lòng nhớ mong
đời người như thể dòng sông
không về biển rộng sóng đong đưa sầu
Khát khao phận ở trên cao
rơi chi giọt mặn thấm vào duyên tôi
48-ĐỌC CÁNH ĐỒNG BẤT TẬN
Tôi phiêu lưu vào thân phận của từng nhân vật
trong những câu chuyện của Nguyễn Ngọc Tư
mệt lữ
bởi nỗi buồn dồn ứ
Đôi lúc phải dừng nửa chừng
thở một hơi thật dài
(không thì sẽ nổ tung
như bị đánh bom khủng bố)
Gấp sách lại
thấy đời mình thật trống trải
bất hạnh bi ai
thèm nuốt vào lòng mọi đắng cay
Một thoáng nhẹ tâng ...như gió ...như mây
trôi trên cánh đồng bất tận...
Thời gian vôi hoá
Trầm tích nỗi đau
Cô đơn bảo bọc
Hun đúc sầu
Đợi mùa ngâu
Chờ duyên người tìm ngọc
Khơi dòng máu
Thắp lửa khát khao
Ta trở về với tình yêu thanh cao
Lấp lánh sắc màu độ lượng
Nơi pho tượng yêu thương
Gương mặt em đỏ lựng
Trời đất tương phùng
Tận cùng hạnh phúc...
Giữa dòng người nung núc
tuột từng phút yên bình
gom từng giây toan tính
quây quần với cát hung
Trên bầu trời tham vọng
mây tích tụ số không
đôi cánh chim mơ mộng
in lên đời mênh mông
Nắng ban mai khật khưỡng
sưởi cuộc tình náo nương
hai tay đầy vay mươn
rọi thời gian tai ương
Một hạt sương tỉnh thức
lấp lánh màu yêu thương
bước chân ta đuổi bắt
chiếc bóng gần lại xa
Ai cũng có một dòng sông để nhớ
ai cũng có một nỗi buồn vu vơ
và ai cũng có một tình yêu trong mơ
và ai cũng có một con đường đợi chờ
Mà sao tôi chỉ có một mặt hồ lặng tờ
mà sao tôi chỉ có một dại khờ bơ vơ
Có phải vì em là lòng biển động
có phải vì em là ngọn gió nổi giông
Con thuyền tôi nát trong giấc mộng
câu thơ tôi chìm dưới đáy lòng
Và tôi đã có một nỗi buồn vô vọng
và tôi đã có một trái tim nghịch đời
66-CHƠI VỚI THƠ...
Chơi với thơ là chơi với lửa
đốt xác thân chăm bón linh hồn
gieo vào lòng hạt hoa anh túc
đầu độc trái tim mê hoặc tình
Chơi với thơ là chơi với nước
vắt tủy xương tuôn chảy thành sông
đưa yêu thương vào miền biển động
ru con sóng mềm vỗ bờ đá rêu
Ta đặt cược tử sinh vào ảo mộng
em mở sòng không cho ta được thắng thua
nếu ta thắng chữ kia xin trao lại
bại trận rồi nghĩa này em hãy vùi sâu...
Góc phố nhỏ nhoi gác đời chật chội
nỗi nhớ hong khô gió bấc đong đầy...
Ngày đốt cháy tay trần báng bổ
đêm cầm sương lạnh nhả đơn côi
phố nhấp nhô vào mùa cưới hỏi
gốc gác đời cạn rượu tương tư
Tháng giáp hạt neo tình nông nổi
trinh nữ thẹn thùng vương vít cỏ may
hiu hiu ngọn gió ngắn dài
đi hay ở
còn ai giữ lại
Góc phố lay hoay đêm ngày nóng lạnh
em có kịp về để ấm nắng Xuân?
82-MƯA ĐẦU ĐÔNG
Mưa đầu đông cẳn nhẳn cằn nhằn
thời gian lạch bạch chay quanh
cô đơn bộc bạch ruột gan
nỉ non giai điệu lắng trầm đơn côi
Người đi đi đã đi rồi
gối còn thủ thỉ thầm thì với chăn
đêm dầm căng lạnh mưa râm
đâu da thịt ấm ôm chầm gió đông
90-NỖI NHỚ DÒNG SÔNG
Có điều gì dường như xa xôi
Mà sao chiều nay trống vắng
Góc khuất riêng mình bỗng hóa thênh thang...
Có điều gì dường như ngổn ngang
Hàng cây trơ cành bẽ bàng bóng mát
Ghế đá ngỡ ngàng ngó phố bơ vơ...
Có điều gì dường như lỡ cỡ
Mây dỗi hờn nhuộm tím chiều hoang
Đông về rồi em có còn niềm nở
Tay choàng vai siết chặt tàn phai
Có điều gì dường như vụng dại
Gió giật mình lăn lóc tương lai
Góc khuất tôi ngồi khoe khoang mãi
Những lọc lừa nỗi nhớ dòng sông
91-SỚM HÔM MỘT CÕI ĐI VỀ
Sáng
nghe chim hót ngắm hoa
phơi mình dưới nắng mặt trời hồn nhiên
Trưa
canh rau muống bát tiên
thắp nén nhang thơm nhớ mẹ hiền
Chiều
ngắm hoàng hôn buông buồn nhè nhẹ
uống ngụm cà phê vui thỏ thẻ lòng
Đêm
đọc sách thả hồn bay bổng
đợi giấc ngủ về vào mộng từ lang
Đời nhẹ nhàng trôi
sớm hôm một cõi đi vế
cô đơn hờn dỗi não nề điều chi?
Tình ta nào có là gì
thế nhân đen bạc sang hèn phụ nhau
94-NỤ CƯỜI ĐÃI BÔI
Bao nhiêu năm tôi vẫn một mình
mang cuộc tình lạc giữa miền yêu
nồng nàn mấy độ xẹo xiêu
bạc vôi cũng lắm kiệu kênh nỗi niềm
Giấc mơ giờ đã không tên
lênh đênh con sóng hớ hênh vỗ bờ
buồn lên rêu đá vật vờ
câu thơ chín đợi mười chờ rụng rơi
Cô đơn chấp vá phận người
trăm năm chỉ mỗi bóng ngồi lẻ loi
tình tan vào gió mây rồi
đành xin giữ lại nụ cười đãi bôi
Thứ Ba, 28 tháng 9, 2021
PHÒNG VÀ ĐIỀU TRỊ BỆNH DỊCH
Giai đoạn đầu: Miễn dịch thang
Phương thuốc này chủ yếu dùng để nâng cao khả năng miễn dịch. Miễn dịch thang do Hoàng kỳ, Phòng phong và Bạch truật tổ hợp thành, có thể dùng lúc bình thường để duy trì sức khỏe và tăng cường miễn dịch, để chính khí trong cơ thể được đầy đủ, không cho tà khí ngoại lai có thể xâm nhập vào cơ thể. Có thể được dùng khi xác định rằng xung quanh không có người bị nhiễm hoặc tiếp xúc gián tiếp với bệnh nhân.
Lưu ý: Nếu đã bị sốt không thích hợp dùng Miễn dịch thang để tránh các bệnh tà nhập lý (bệnh nhập sâu vào trong) gây khó chữa.
Giai đoạn hai: Kháng độc thang
Phương thuốc này được sử dụng để làm giảm số lượng virus, ngăn chặn virus ẩn náu trong cơ thể và loại bỏ các virus còn sót lại. Người nhiễm bệnh rất có thể đang ở xung quanh bạn, chẳng hạn như gặp qua trên xe buýt, hoặc tay vịn, ghế ở những nơi công cộng, v.v. Lúc này, có thể sử dụng Kháng độc thang gồm Kim ngân hoa, Bản lam căn, và Chích cam thảo để ngăn ngừa và điều trị virus lây qua đường hô hấp, giống như triệt để làm sạch và tiêu độc bên trong cơ thể.
Giai đoạn thứ ba: Thanh quán nhất hào
Thầy thuốc Trần nhấn mạnh Thanh quán nhất hào là phương thức dùng khi virus đã xâm nhập vào cơ thể, cơ thể mắc các bệnh về đường hô hấp gây ra tình trạng viêm nhiễm và sốt. Lúc này chỉ có thể uống Thanh quán nhất hào. Nếu virus chưa xâm nhập cơ thể, không thích hợp dùng Thanh quán nhất hào. Trong trường hợp này, sức đề kháng của chúng ta ngược lại sẽ giảm.
Ông cho biết, Thanh quán nhất hào có công dụng thanh lọc đường hô hấp và giải phong nhiệt ở phần thượng tiêu, có thể khai huyệt Định Suyễn, loại bỏ nhiệt đàm, nùng đàm do nhiễm trùng, giảm đau cơ và hạ sốt. Thanh thuốc này gồm mười loại dược liệu Đông y như sau:
Hoàng cầm: thanh thượng tiêu phong nhiệt, có thể kháng khuẩn và kháng virus;
Bản lam căn bắc: có thể kháng khuẩn, kháng virus, giảm số lượng virus;
Qua lâu thực: Có thể loại bỏ nhiệt đàm, thanh phế nhiệt và cải thiện tình trạng viêm phổi;
Kinh giới, Phòng phong: Có thể tán phong nhiệt, tiêu trừ đau nhức cơ bắp và hạ sốt;
Bạc hà: giảm ho, hóa đờm, giải phong nhiệt, giảm đau nhức cơ bắp;
Ngư tinh thảo (Diếp cá): chống vi khuẩn, chống virus, làm hết ho;
Hậu phác: có thể ôn trung, hạ khí, khai huyệt Định Suyễn
Chích cam thảo: kiện tỳ hòa vị, điều hòa tác dụng của các loại thuốc;
Tang diệp (Lá dâu tằm): Đi vào kinh phế và can, có tác dụng sơ phong thanh nhiệt .
Lâm Mộc & Xuân Hoàng biên dịch
Thứ Năm, 2 tháng 9, 2021
CON SỐ "9" NHIỆM MẦU
Không phải ngẫu nhiên mà người đời thường gọi: "Ba hồn chín vía, chín tầng Địa Ngục (18) hoặc chín tầng trời v.v...".
Con số "9" rất đặc biệt bởi vì nó có tầng số rung động cao nhất trong Vũ Trụ.
- Đường kính mặt trời = 864000 dặm, cộng lại sẽ bằng 9.
- Đường kính trái đất = 7920 dặm, cộng lại bằng 9.
- Đường kính mặt trăng = 2160 dặm, cộng lại bằng 9.
- Số giây trong 1 ngày = 86400 giây, cộng lại bằng 9.
- Số giây trong 1 tháng = 2592000 giây, cộng lại bằng 9.
- Số giây trong 1 năm = 31536000 giây, cộng lại bằng 9.
- Tốc độ ánh sáng = 186282 dặm/giây, cộng lại sẽ bằng 9.
- Tầng số rung động của Vũ Trụ = 432 Hz, cộng lại cũng bằng 9.
- Trong Vũ Trụ, vòng quay của các hành tinh và những vật thể trong tự nhiên đều theo hình tròn như hoa quả v.v. là 360 độ, đem cộng lại cũng bằng 9.
- Tổng các góc của hình học (dù là hình gì) khi cộng lại thì vẫn là 9.
Không có sự trùng hợp ngẫu nhiên nào mà tuyệt đối như vậy, đây có lẽ là định luật của Vũ Trụ đã có sự an bài, và nhà bác học Nikolas Tesla đã hiểu được điều này cho nên ông đã trở thành người vượt thời không để tìm ra từ trường trong luật hấp dẫn rồi phát minh ra điện cảm ứng, điện thoại không giây và dòng điện xoay chiều.
Trên đây là những chứng minh hoàn toàn khoa học có liên quan mật thiết với cảnh giới tâm linh mà tôi sẽ đề cập cùng các bạn ở những bài sau.
NHỮNG CON SỐ THẦN KỲ
Nếu bạn nào đã từng nghiên cứu "Luật Hấp Dẫn" của nhà bác học Nikolas Tesla thì sẽ hiểu được ý nghĩa vi diệu của các con số.
Ông đã nói rằng: "Nếu bạn hiểu được ý nghĩa của các con số 3,6,9 tức là bạn đã giữ được chìa khóa của Vũ Trụ".
Trong tự nhiên thì tế bào phát triển (phân tử) theo cấp số nhân 2, các loài vi khuẩn và Notron nguyên tử cũng vậy.
Chúng ta thử lập trình phép tính và cuối cùng cộng lại thành con số đơn vị .
* Con số của vật chất:
1 × 2 = 2
2 × 2 = 4
4 × 2 = 8
8 × 2 = 16 ( 1 + 6 = 7 )
16 × 2 = 32 ( 3 + 2 = 5 )
32 × 2 = 64 ( 6 + 4 = 10 ; 1 + 0 = 1 ) v.v...
Sẽ không bao giờ có số 3 , 6 , 9. Bởi vì các số 1 ; 2 ; 4 ; 5 ; 7 ; 8 thuộc về tầng vật chất, chúng sẽ không có được sự rung động của tầng số cao hơn.
* Con số của linh hồn:
3 × 2 = 6
6 × 2 = 12 (1 + 2 = 3)
12 × 2 = 24 (2 + 4 = 6)
24 × 2 = 48 (4 + 8 = 12 ; 1 + 2 = 3) v.v...
Tất cả chỉ là 3 và 6, sẽ không bao giờ có các con số của tầng vật chất và con số 9. Vậy thì con số 9 nó đang ở đâu ?
* Con số của Vũ Trụ:
9 × 2 = 18 (1 + 8 = 9)
18 × 2 = 36 (3 + 6 = 9)
36 × 2 = 72 (7 + 2 = 9)
72 × 2 = 144 (1 + 4 + 4 = 9) v.v...
Tất cả sẽ hoàn toàn là con số 9. Nó là tầng số rung động cao nhất trong Vũ Trụ tự nhiên và có mặt ở khắp mọi nơi.
Ngữ Lang
Thứ Năm, 26 tháng 8, 2021
THƠ DỊCH VẬT ( tập thơ 100 bài)
Anh nào bị nhiễm Corona
chỉ là bị dính virut tình ái
nên em đâu cần quan ngại
hôn anh dưới ánh mặt trời
Em đừng sợ bị viêm màng phổi
mà chỉ lo màng túi em thôi
lỡ mai duyên phận chia đôi
anh đây còn nợ em đòi cho vui...
Để giờ anh tới anh lui
khiến em phải rủa anh lì như trâu
anh nào có nhiễm bịnh đâu
chỉ là Virut đợi lâu phát rồ..
"Bánh mì không phải hàng thiết yếu
Thợ hồ không phải lao động tự do"
Hoan hô!
Nếu loài bò cũng không ăn cỏ
Dân quê mình cũng chẳng phải âu lo
Mặc đại dịch ta cứ ngủ khò khò
Thức giấc rồi cứ tìm cỏ mà xơi
Đáng hận thay có lũ bò chặn ngõ
Đành phải làm người bụng quặn đói no
Bởi nghèo hèn nên cứ phải xin cho
Lao động tự do, bánh mì, băng dính ...
Chỉ riêng quan tài là không cần tính
Đảng tặng kèm cả hũ đựng cốt tro
11-
12
Ta đây lãnh đạo tư tưởng
Cớ chi phải nhớ con số rườm rà
Hơn nữa ở chế độ ta
Con số báo cáo vốn là số ma
Tiền giang tử vong cao có chi là lạ
Bởi dân còn chưa thật sự hiểu ra
Dịch là giặc vốn ở trong nhà
Lơ là phòng bị mới ra sự này
Ta thường quán triệt đó đây
Phải chống dịch bằng tư tưởng Hồ Chí Minh vĩ đại
Lấy triết học Mác -Lênin làm pháo đài
Con virus đến ngày cũng phải chạy
Ngài làm Thủ tướng hỏi sao hỏi dại
Con số thì biến đổi mỗi ngày
Phải kiên định lập trường vững chãi
Chiến thắng virus là ở tầm tay !
Tử vong cao sẽ làm dân sợ hãi
Mà chấp hành nghị quyết đảng ban
Thông từ ngõ ngách xóm làng
Chiến thắng đôi đàng mới thật vinh quang!
Xem virut là giặc
nhưng giặc ở đâu ?
ở trong người bị nhiễm
để trở thành kẻ nguy hiểm
phải thông cáo truy tìm
chẳng khác nào tội phạm đào vong.
Bắt giữ - cách ly- chửa trị
như cái thời hoài nghi địch gián điệp cài
thà " giết lầm hơn bỏ sót"
rập khuôn Tào Tháo gian hùng.
Bởi vì hai chữ VÌ DÂN THAO TÚNG
nghĩ giùm-làm giùm- diệt giùm
từ cái bảng số phản quang, đến cái nón bảo hiểm...
và con virut
bảo vệ TẬN CÙNG sinh mệnh-sức khoẻ-cả trẻ chưa sinh!
Thay trời cho Voi cỏ
buộc đất cho Lúa nước
thành những chỉ tiêu làm lấy được
HÀNH ĐẠO TẾ THIÊN !
Giặc vẫn hồn nhiên tá túc
trong tư tưởng ngục tù
CHÂN LÝ VỊ KỶ
PHÁP TRỊ VÔ MINH
Từ thuở khai sinh
Dân chỉ cần CÔNG BÌNH- BÁC ÁI
SỐNG-CHẾT TỰ TẠI
ĐÓI -NO chỉ ở nụ cười AN NHIÊN
Ôi! Dân tôi chỉ là những SÚC SINH
Nên đâu biết chống "GIẶC"
DỊCH HOẠ- THIÊN TAI
Định danh DÂN TỘC hôm nay!
Mưa
sụt sùi
thời gian tới lui
lá ngậm ngùi
Thu
lủi thủi
vầng trăng hất hủi
gió lui cui
dọn xác ngược xuôi
Tôi
ngủ vùi
chôn lấp niềm vui
tiêm mũi
vaccine Tàu cùi
Em
có còn vá túi
ngày ngọt bùi
đêm dưỡng nuôi
mặn mòi
Đất trời hờn dỗi
loài người tiếc nuối
phán xét ...tôi
Có ông chú phỉnh cuồng ngông
độc quyền độc đoán khơi dòng tham si
một lòng xây dựng thành trì
cột xương tường cốt kém chi Trường Thành (*)
Rừng vàng biển bạc giàu sang
đồng tâm qui tụ sánh ngang đất trời
bão giông hạn hán cạn lời
dân đen lại được thảnh thơi cày bừa
Khen ông chú phỉnh tài thừa
thiên tai dịch họa lại chừa mình ông
(*) Vạn Lý Trường Thành
19-
20-
22-
25-TEST NỮA ĐI CÔ....
Test nữa đi cô
Test đến bao giờ tôi dương tính
Trở thành F0 phát bịnh
Thời may trị khỏi tôi được tấm thẻ xanh
Test nữa đi cô
Test cho vượt chỉ tiêu ngành
Cô được vinh danh
Như cái thời chiến tranh đánh Mỹ
Đất nước mình có lắm chiến sĩ diệt xe tăng
Test nữa đi cô
Test đến bao giờ tôi phát bịnh
Chúng mình trở thành chiến binh
Trong cuộc tình u minh
Test nữa đi cô
Test đến bao giờ quyền lực âm tính
Tự do sẽ được tự tình
Ngắm nụ cười lung linh trên phố
Test nữa đi cô...
Mùa thu nhếch nhách
Lòng người tan tác
Đường về quê sao bạc
Cửa cách ly đón chờ !
Đã quen rồi vật vờ
Sài gòn ngày dịch bệnh
Khiến quê quên tuổi tên
Cũng đành lây lất đợi
Mười bốn ngày vời vợi
Trên đất mẹ chôn nhao
Dòng sông sóng cuộn trào
Xói lở bờ đến đau
Uy quyền ở trên cao
Xót chi đời cầu thực
Lá trên cành cơ cực
rớt vào lòng tha nhân
Cơn mưa buồn khổ hạnh
Đường lạc bóng người qua
Câu ca dao rệu rã
Ao nhà chẳng phải ao ta...
30-COVI NÓI VỚI CỘT ĐÈN
Cụ tổng già ngày càng lú lẫn
Nhìn giấc mơ cứ tưởng hôm nay
Non sông một dãy nối dài
Về quê cũng phải trả tiền cách ly
Cây cột đèn ở bên nước Mỹ
Hẳn bây giờ nó đã mọc chân
Chẳng chịu đi mà đứng hoài toả sáng
Cho những con đường tuổi trẻ tung tăng
Cây cột đèn xứ lừa chân chưa kịp mọc
Đã gãy ngang vì gió phẩy tay
Ả covi hoang đàng chế nhạo
Mày sinh non nên mới té nhào
Chưa bao giờ mày ở đỉnh cao
Chỉ lọc lừa thứ ánh sáng giả tạo
Nên lũ đầy tớ càng thêm kiêu ngạo
Đất nước này là của chúng tao!
Bao thằng ngu đã tử vì đạo
Cây cột đèn mày cũng chẳng khôn
Cụ tổng già ngồi nhìn lổ rốn
Vẫn mơ màng chim bướm covi
32-KHÓC MIMOSA
( Tặng ngài Mimosa)
Cơn địa chấn rồi sẽ đến
Mimosa ơi sao em lại hoá Corona
Để anh phải làm thơ sỉ vả
Cái ghế anh ngồi phải lung lay
Mimosa ơi sao em lại theo trai
Chung chạ chi với bầy Vũ Hán
Đồi thông hai mộ còn đâu chỗ táng
Để anh buồn dựng cơ nghiệp tận Hà Lan
Trời Tây dẫu lạnh em nằm tạm
Anh vẫn còn gom góp bạc vàng
Cơn địa chấn lây lan vô phương cản
Chỉ đành hy vọng vào phong toả cách ly
Đời anh sợ đến sợ đi
Nên thương cái nhu mì Mimosa thủ thỉ
Cớ chi em phải làm đĩ
Để trở thành con quỷ Corona
Hại anh chưa đủ em hại cả dân ta
Không còn sợ hãi để hét la
Âm thanh vang dội khắp sơn hà
Hất anh ra bãi tha ma
Mimosa ơi !
Corona ơi !
Hết rồi những cuộc chơi NHẤT VƯƠNG ĐẾ DẠ
Đành thôi từ tạ xứ sở của ngàn hoa
34-MÙA THU HÉO HẮT
Mùa thu héo hắt
Những linh hồn quay quắt vượt đêm
Lặng lẽ kiếm tìm
Đường về quê hương
Họ bước ra từ phố phường
Nơi phong toả dịch
Mang trên mình chiến tích
Ngọn lửa thiêu thân
Tần ngần ngồi giữa mênh mông
Nghĩa địa sống dần thưa đi bia mộ
Họ lướt qua ta - người cùng khổ
Đốt cháy lương tri khô khốc tình...
Anh là ai? Là ai?
Cho tôi chắp tay vái anh một lạy
Điên mà còn chơi dại
Đổ xăng đốt mình trời đất nào hay!
Có phải vì bệnh viện không còn chỗ
Người điên như anh quản có ích gì
Trách thay tình thương vô tội vạ
Cho anh tiền để rước hoạ vào thân !
Tổ cha cái thằng bán xăng
Mày chỉ biết bán ra khi xăng tăng giá
Mà chẳng chịu nhìn rõ mặt người ta
Trong cơn hoạn nạn điên hay tỉnh?
Không một chút tình để cứu chúng sinh?
Thích Quãng Đức trái tim ngài sống lại
Xin độ giùm người chết tự thiêu!
Tôi đi trên con đường
quen
thuộc
mà
không cần định hướng
Con đường
quen
thuộc
mang tên : sống và làm việc theo pháp luật
pháp luật của kẻ độc tài
Tôi đi trên con đường
quen
thuộc
không cần định hướng
thị trường
Thời sinh viên em đi làm đĩ
em sẽ dạy chi khi đứng lớp hôm nay
em sẽ làm gì với lũ học trò mất dạy
hay vén váy kể chuyện em bị bắt ba lần
Thời sinh viên em đi làm đĩ
em biết gói kỹ nên chỉ bị bắt ba lần
giờ đi làm em thăng tiến rất nhanh
bởi biết cách giúp quan anh khoái lạc
Rồi có ngày em lên bộ trưởng
em sẽ nâng qui định lên tầm
cho sinh viên ân huệ bán dâm
bị bắt bốn lần chũng chỉ lưu bang
Trời hỡi, trời ơi thật là khốn nạn !
cô giáo cháu tôi làm đĩ ba lần
48-LUẬT BÒ
Bò lên ngôi vua
um bo úm bò
ai không ăn cỏ
là loài xấu xa
là loại ranh ma
cần phải phạt vạ
cho mau khôn ra
Ai chê bò ta
ăn cỏ mập lùn
lông tơ lún phún
cu mềm như bún
vú xấu như giun
làm mất tôn nghiêm
vua bò quí hiếm
Um bo úm bò
bố cáo thiên hạ
1 tháng 7 này
chớ có chê bai
Um bo úm bò
từ nay từ nay
bà con đổi thay
khen khôn như bò
là không cần lo
Củ chi đất thép thành đồng
Nở ra ông Tấn một lòng vì dân
Thuở nhỏ nghèo khó đến đần
Cũng nhờ cách mạng ông dần thăng quan
Sài gòn dịch bệnh lỡ làng
Đưa ông vào cảnh màng màng mơ mơ
Rằng dân thiếu đói giả vờ
Có ai khốn khó vật vờ như ông
Thương binh -xã hội cất công
Tiền ngân sách rót chia đồng cho dân
Đời ông nguyện phải hiến dâng
Con đường cách mạng lâng lâng say vàng
51-DỊCH...
Nhìn cảnh sát giao thông cũng thấy...dịch
lên phường chứng giấy cũng thấy ...dịch
họp phụ huynh cho con cũng thấy ...dịch
đưa vợ đi khám thai cũng thấy...dịch
Nhìn xuống đất cũng thấy...dịch
trông qua sông cũng thấy... dịch
đến cơ quan ngó cái cột cờ cũng thấy...dịch
ra công viên ngắm tượng đài cũng thấy...dịch
Ôi, con virut Corona
thật là thái quá
khiến dân chết ở trong nhà
mà ai dám có nửa lời kêu ca !
52-
Lòng dân đã động
Đồng Tâm dậy sóng
BOT nổi giông
mùa đông lạnh cóng
Sâu mọt hí lộng
" giằng co gãy xương"
trên mọi nẻo đường
bẹp dí kỷ cương
Chính khách lật lọng
Nghị gật a tòng
khởi tố dân Đồng
đạo đức chổng mông
Tham nhũng chất chồng
cổ ngỗng thắt vòng
tự do nói ngọng
dân đen vào tròng
Bụt còn mơ mộng
con sãi ở chùa
độc tài là vua
độc quyền là chúa
Nước dâng thừa mứa
đất úng bốc mùi
lọc lừa tới lui
dập vùi con Cúi
Lòng dân đã động
Đồng Tâm dậy sóng
BOT nổi giông
mùa đông lạnh cóng
Cuộc chơi thơ chỉ là giải trí
mua vui mấy lượt giải sầu mấy khi
hai chữ nhà thơ như thể nhà thờ
mà sao lắm kẻ đua đòi lên ngôi
Thơ đăng báo đủ tiền ăn cháo
vẫn thích trưng màu áo mão cao sang
ông giáo sư bịnh nặng cơ hàn
bán thơ năm ngàn nào dám khoe khoang
Dăm ba con chữ bẻ dọc xé ngang
giấu gan lộn ruột lên hàng cách tân
ngày xưa có bác nông dân
nói câu sáu tám nên vần thơ tiên
Dân tôi lời mở ưu phiền
chửi nhau cũng lắm biến thiên bỗng trầm
nghe như giai điệu tư do
cũng là thơ phú trời cho thôi mà
Thằng tôi từ nẻ sinh ra
ê a đòi bú cũng là nhà thơ!
Chính sự hỗn mang
đạo suy tàn
Chùa Ba Vàng
cô hồn cát đản
tung hoành dọc ngang
Phật ngồi ngao ngán
nhân thế lầm than
Dân hèn oán thán
quốc hội lắm quan
dối gian tham tàn
trời đất kêu oan
Em đâu phụ phàng
chỉ thích giàu sang
ta đành cơ hàn
bến vắng đò hoang
Mặc cho ông đầu tư lý luận
Làm quan anh cứ nựng thư ký chân dài
Chân lý hão huyền không thể sai
Lý qua luận lại trao tay tiền quyền
Cơ chế dân chủ như tiên
Xã hội thiên đường chẳng phiền thằng quan
Mấy thần thẩm phán đàng hoàng
Phán dân có tội bởi hiên ngang cãi toà
Lý luận còn ở trong kho
Cho con mọt nước ăn no mấy đời
Dân bu nào kiện được trời
Ngọc hoàng vốn bận ăn chơi vườn đào
Nửa đêm trăng tròn nỗi nhớ
Tiếng cười con trẻ ngủ mơ
Bánh trung thu lồng đèn thỏ ngọc
Hằng nga chú cuội xuống phát quà
Bao mùa thay lá bước qua ta
Lấy cả ngây thơ lẫn thật thà
Ngày tháng tì bà em bỏ lại
Già nua cô độc mỗi hình hài
Tùng dinh dinh cắc cắc tùng dinh dinh
Tùng dinh dinh cắc cắc tùng dính dính
Tiếng còi cấp cứu hú ỏi inh
Trung thu covid thoi thóp tình
Vầng trăng sợ hãi khép bóng mình
Sương rơi giọt mặn gió điêu linh
Lạnh vỡ trời mây đêm hấp hối
Sao hôm bối rối gọi bình minh...
Nhà Thổ rắc muối đút Tô
Thịt bò dát vàng miếng to miếng nhỏ
Ô hô, các động buồn so
Ăn no rồi cũng về phò phu nhân
Mặc mẹ cái đám dân lành
Có thèm nhỏ dãi cũng đành làm thinh
Có bao mõm chó hữu tình
Sủa vang mấy tiếng cầu xin xương bò
Tiếc là chẳng có xương cho
Mồm Tô há rộng nhổ cho cục đờm
Thịt bò vàng dát còn thơm
Đi qua mấy lượt lỗ trôn vẫn tròn
65
Tây ninh vào hạn Bà Chằng
nắng há miệng ăn lưng trần tay trắng
bờ cỏ xác xơ đồng hiu quạnh
em nhỏ mồ hôi nuôi đất nẩy mầm
Mái nhà tranh quằn mình trong bóng lửa
gió vập vồ vết bỏng vai anh
núi đá xanh buồn chi thinh lặng
mắt mẹ già u ẩn đợi cơn mưa
Con sâu cuốn lá tìm chỗ dựa
trẻ nhà ai tựa cửa ngóng tin cha
làng phong toả rồi còn đâu nữa
chỉ mỗi có bà sớm tối vào ra
Xe cứu thương hú còi tất tả
những hoả lò nuốt chửng người ta
tháng bảy cô hồn về đói lả
miệng bà Chằng phun lửa Corona
Cũng nhờ thánh rắc muối
Đẻ ra tô dát vàng
Giang hồ đều phải ngán
Trói tay đến qui hàng
Từ đó dân bình an
Sống trong cảnh cơ hàn
Thêm trang sử sáng lạng
Cùng họ tô dát vàng
Giống nòi mới vinh quang
Loài bò đỏ dát vàng
Bò bảy món tụt hạng
Tương lai ế ẩm hàng
Đất nước công nghiệp hóa
45 năm quá đã
nông dân trồng lúa xạ
trên diện tích vài ha
Nhà máy nhiều quá xá
nhưng mà của người ta
nhất là của "nước lạ"
đào khoáng sản ông cha
Đất nước công nghiệp hóa
rất nhiều Robot ma
đi khắp nơi truyền bá
lập trình của Đảng ta
Hơn trăm ả đàn bà
virus Corona
chẳng làm nên thành quả
30.000 đâu nha !
Chỉ là công nghiệp hóa
trên đà phát triển ra
nhân dân nào thán ca
lời dối trá thật thà...
Rượu nghĩa tình
chữa say đã bị phạt
thì thôi
ngáo đá cho qua ngày
Mặt đất này đang trong hiện tại
độc tài ảo thị, ảo thanh
sợ hãi tranh giành
hoang tưởng tương lai
Trong cái chết ngày ta ngây dại
giết tượng đài, chém gió, chặt mây
lột da đức tài
phanh thây tội ác
Đêm trừng phạt
cơn say rượu mộng nghĩa tình
ta bước qua nhục vinh
về với yên bình... ngáo đá hôm qua
Chỉ là tiếng nói thôi
mà sao cứ thập thò
trung thực ngày thêm khó
lừa dối càng giàu to
Công bằng đâu cần cho
lời thật bảo vệ mình
Nhân ái nào phải xin
để lòng vương âu lo
Tiếng nói còn thập thò
làm sao có Tự do
Công bằng chia méo mó
Lương tri phải ngủ khò
Loài chó nhìn mặt chủ
sủa tiếng nhỏ tiếng to
người nói đợi xin cho
nên sự thật mãi thập thò
74-THẮC THỎM
Thắc thỏm nói
thắc thỏm cười
nỗi buồn thắc thỏm rơi
trên đôi vai gánh đời trĩu nặng
một chút hồn nhiên thôi chẳng đặng
ước mơ nào có được an lành
Quan bất chánh
dân bất hạnh
đất nước canh cánh
quốc gia tan tành
Người thắc thỏm sống
người thắc thỏm hy vọng
người thắc thỏm đợi chờ
( mà đợi chờ gì không ai tỏ rõ)
Câu thơ tôi thắc thỏm tự do
thắc thỏm bò
thắc thỏm tròn vo
thắc thỏm nghĩa đen lẫn nghĩa bóng
thắc thỏm yêu em bằng giấc mộng
thắc thỏm đèo bồng
tuyệt vọng nhớ mong...
Sinh mạng con người như cái móng tay (*)
Tương lai dân tộc chỉ là những tượng đài
Vacxin quá hạn đem ra chích
"Sốc phản vệ" bởi dân quen ăn mày !
Cái chết thơ dại tạo ra từ sợ hãi
Lũ quỷ ma hung ác độc tài
Sống hay là tồn tại?
Hỏi làm chi để buông tiếng thở dài!
Sinh mạng con người như cái móng tay
Tội ác này vốn chẳng của riêng ai
Ta muốn đổi CHẾT CÒN trong ngục tối
Hơn ngậm ngùi SỐNG MẤT ở hôm nay!
(*) Thơ Trần Thị Lam
Đêm Sài gòn mênh mông quá
Mùa vu lan báo hiếu mẹ chẳng tròn
Hộp cơm đi xin chứa đầy nước mắt
Ánh đèn khuya vàng vọt nỗi đau
Chút tình người chia sẻ có nhau
Trong cơn hoạn nạn tuôn trào máu
Quyền uy ơi! Đến bao giờ thôi cao ngạo
Trả lại bình minh đất rộng trời cao
Đêm Sài gòn mùa Vu lan
Virus giam cầm lòng người phong toả...
Hoan hô Đảng ta
Lãnh đạo bóng đá
thành công mỹ mãn
đoạt Huy chương vàng!
Hoan hô Đảng ta
biết dùng Tư bản
huấn luyện viên Hàn
thành công mỹ mãn!
Hoan hô Đảng ta
Lãnh đạo bóng đá
đoạt Huy chương vàng
bởi các chàng trai Vô Sản!
Hoan hô Đảng ta
không kết nạp đảng
huấn luyện viên Hàn
và các chàng trai lãng mạn!
Hoan hô Đảng ta!
Thành phố không có tiếng chim
ban mai ngủ gà ngủ gật
những chiếc loa phường rậm ra rậm rật
cưỡng bức ngày đưa giả dối vào tai
Âm thanh quằn quại
cành tự do răng rắc gãy
bầy bọ xít báo đài đè nhau ân ái
thụ thai ma quái
sinh nở cân đai
Tư tưởng bẹp dí dưới chân tượng đài
triết lý vĩ đại
bao trùm hiện tại
đang chói lòa ở tương lai
Tôi không nhìn thấy nắng ban mai
đôi tai điếc ngày
những chiếc loa phường vẫn tác oai tác quái
áp đặt thời gian
Thành phố không có tiếng chim
và tôi mãi đi tìm...
nắng há miệng ăn lưng trần tay trắng
bờ cỏ xác xơ đồng hiu quạnh
em nhỏ mồ hôi nuôi đất nẩy mầm
Mái nhà tranh quằn mình trong bóng lửa
gió vập vồ vết bỏng vai anh
núi đá xanh buồn chi thinh lặng
mắt mẹ già u ẩn đợi cơn mưa
Con sâu cuốn lá tìm chỗ dựa
trẻ nhà ai tựa cửa ngóng tin cha
làng phong toả rồi còn đâu nữa
chỉ mỗi có bà sớm tối vào ra
Xe cứu thương hú còi tất tả
những hoả lò nuốt chửng người ta
tháng bảy cô hồn về đói lả
miệng bà Chằng phun lửa Corona
85-QUÊ ANH CÓ GÌ ĐỂ THƯƠNG ĐỂ NHỚ
Em hỏi quê anh có điều gì kỳ vĩ
anh sẽ trả lời có Tỉnh ủy đó em
trước giải phóng vốn dĩ là sở Mỹ
nhưng bây giờ sang trọng uy nghi
tôn nghiêm nhất mực những khi
thấy anh Cảnh sát trước nơi cổng vào
đứng trên bục gỗ cao cao
như pho tượng đá tự hào quyền uy
Em hỏi quê anh có điều gì diệu kỳ
anh trả lời có Thánh mẫu linh sơn
hiển linh trên núi xanh rờn
dân gian tứ hướng cầu xin độ trì
dân quê anh cũng đã khắc ghi
đừng đi kiện tụng cứ đi cúng bà
cúng bà chẳng phải bán nhà
còn hơn kiện mãi thành ma oán hờn
Bực mình em hỏi quê anh
có gì để nhớ để thương không về
anh bảo là có thẻo đất nuôi dê
có con chim hót có hoa ngắm nhìn
đó là thẻo đất cô tinh
nơi anh đang ở đợi tình em trao...