" Cả cuộc đời ba không có gì để lại cho các con ngoài số vốn kiến thức mà ba mẹ tảo tần nuôi các con ăn học.Mong các con trở thành những người hữu ích cho xã hội" ( trích từ TT "Vững Niềm Tin")
Thứ Sáu, 15 tháng 7, 2016
BÀI THƠ TRƯỚC LÚC CHIA TAY
Tạm biệt em
Tôi về miền trung những ngày giáp tết
Tháng giêng ơi lạnh buổi đông tàn
Qua Bến Cát
Tình em trả lại
Phố phường nào? Nỡ đánh mất em tôi
Rồi những chiều những tháng dần trôi
Em còn nhớ mặt hồ trăng vỡ
Công viên buồn…
Tàn phai một nửa
Em chờ anh tượng đá không lời
Gió mặt hồ đùa nhẹ tóc mai
Từng sợi tóc rong rêu màu tóc bạc
Tôi đau đớn nhìn em già trước tuổi
Một ngày kia mộng mị…hóa xuân thì
Đêm nhung nhớ
Gọi tình trong tiếng nấc
Trời lập đông, lạnh lắm nghe em
Đừng dậy sớm kẻo sương rơi trên tóc
Mắt môi mềm thắm lạnh lúc xa anh
Bên ghế đá công viên
“Những hố hầm” qua lại
Hết đêm nay…
Tôi đã mất em rồi
Em có nghĩ suy những gì tôi nói
Hay bỏ trôi đi theo đám lục bình
Em có vứt, có chôn cũng tìm nơi kín đáo
Đừng để tôi… tủi phận tình người
Nếu lỡ thương một viên đá trọ
Trao cho nhau tình mọn cuối ngày
Đồi trinh nữ một lần khép mặt
Khách si tình nắng quái một chiều hôm
Xin hãy để cho tôi
Đi tìm dĩ vãng
Dệt lại trăm năm
Hạnh ngộ một lần
Một ý thơ mà em đã viết
Hai chữ “phong tình” sao quá chua cay
Con tim khát ..mơ về dòng sông mát
Nhưng ngờ đâu
Em
Khuấy đục mất rồi
Người dưng ơi
Hãy chia dùm tôi trái đắng
Ai mua tôi bán phứt đi rồi
Chỉ giữ lại một bài thơ vừa đủ
Đốt trong tim
Soi bóng một nguòi
Có lời thơ làm em không thích
Khi ngôn từ chối bỏ ngoài tai
Em cố quên
Nào em quên được
Tình dở dang
Theo sắc tím chân cầu
Khi chia tay muôn trùng thương nhớ
Phút giây nào
Ngồi lại bên nhau
Một nụ hôn tôi vay người tình cũ
Khổ đau dột nát trắng mái đầu
Kỷ niệm nào nhớ mãi về nhau
Một tiếng nói lời thương không có
Giọt nước mắt tan theo chiều quá độ
Bước thấp cao chưa kịp đợi chờ
Anh về miền trung
Bốn mùa sóng gió
Lạnh ngoài trời
Lạnh cả trong tim
Nhìn sân trước một cành mai đã úa
Sau nhà thân chuối đổ từ hôm
Em ở thành đô đông người qua lại
Giấc ngủ không yên cứ mãi chập chờn
Khi bệnh cũ lúc nào tái phát
Gọi cho anh một tiếng không nào?
Em hãy ăn nhiều hơn một tí
Ngủ mềm, mơ giấc ngủ thần tiên
Căn phòng trôi theo triền ký ức
Xem như anh
Đang ..đối diện bên này
Mắt của em mỗi ngày một kém
Khi qua đường phải cẩn thận trước sau
Trong đêm …ai dìu em bước
Hãy giúp tôi giữ vững chân nàng
Em đau đầu
Xác thân gục ngã
Nhà vắng người
Người đó có không em
Người đàn bà “que diêm” của tôi ơi
Sao vẫn hanh khô cả ngày cả tháng
Đừng giận
Hờn khi tôi lầm lỡ
Đừng dửng dưng khi ánh mắt tôi buồn
Tôi đi tìm lời yêu từng giây từng phút
Mà em khóa kỹ mất rồi
Tôi muốn mà… em không nói
Cứ lặng im… em …cứ lặng im
Anh muốn hôn lên môi em
Bằng tình yêu chiếc lá
Anh muốn ôm em
Bằng bàn tay xám xịt… mười năm
Khi bàn tay không còn hơi ấm
Khi con tim cũng đã rụi tàn…
Em đã tặng cho ai ngày ấy
Để bây giờ bông bóng vỡ tan
Rót ly rượu mừng em một tuổi
Nghe đắng cay năm tới vọng về
Ly thứ hai anh giận anh tệ lắm
Sao không còn da diết nhớ thương em.
LÊ VĂN HẢO
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét