Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016

GỬI CÔ NHÂN TÌNH BÉ NHỎ


Nồng Nàn Phố


GỬI CÔ NHÂN TÌNH BÉ NHỎ

Người tình của anh!
Về với chồng đi em... kệ anh ở đây với những điều sốc nổi
Về hàn gắn những vết thương cho lành, cho lên sẹo, cho bình thường trở lại
Anh đốt thuốc nhìn đời ngang trái
Nhìn mình vô dụng không che chở nổi cho em


Về làm dâu thảo và vợ hiền
Chồng em đó... vẫn là người cưới em, đeo nhẫn cho em, hôn em, đứng bên cạnh em trong tấm hình cưới
Con em đó... vẫn là cục máu đỏ em rặn ra, em nuôi bằng sữa ấm
Còn anh... chỉ là thằng đàn ông cả đời rong ruổi
Thử ướm chân mình lên dấu chân cũ người ta
Để khi nào đó mọi thứ đi qua
Anh mới nhận ra mình đang chết mòn vì thương nhớ!

Về đi người tình của anh... đừng sợ
Mọi đớn đau, nhục nhã, đớn hèn anh đã giấu kín hết rồi
Anh thẳng bàn tay lên chỉ trời
...quá phũ!
Trời nhắm tịt mắt ngủ để hai đứa mình khổ thế này
Để anh chỉ là một thằng đàn ông... biết người mình yêu sắp rơi vào tâm bão mà giả vờ say
Giả vờ bình thường như một thằng không óc
Đừng khóc em! Về thôi

Về đi em ơi
Kệ anh mang tiếng cướp vợ, cướp mẹ, cướp bình yên nhà người khác
Kệ anh mang tiếng ác
Vô tâm...

Về đi... xin lỗi em vì ngay bây giờ anh phải điếc, phải câm
Không ngăn em lại như ngày đầu ôm em và hứa với em những điều ong mật
Không chạy tới nghiêng vai cho em dựa, cho em tủi hoàn trút vạn điều được mất
Anh đớn hèn quá phải không?

Người tình ơi... về ôm con và thương chồng
Lo bữa cơm ngon cho người gọi em là vợ
Dành cho con em nụ cười và hơi thở
...nhưng chỉ có duy nhất một điều anh xin...đừng quên anh!

Riêng anh sẽ thề với trời xanh
Đời này đã quá nhiều sai trái
Chỉ duy nhất một điều anh tin là lẽ phải
Gặp và yêu em như thể máu thịt mình
Hãy tin....đó là điều đúng duy nhất, gia tài duy nhất anh có được
Nhưng anh chỉ là thằng tập xỏ chân vào dấu chân người đi trước
.... Không vừa vặn chân mình nên anh tự chết trong lặng câm

Về đi em yêu của anh! Mai trời mưa lâm thâm
Em dựa vai chồng để biết anh đang buồn hơn mưa đó
Anh đốt điếu thuốc rực đỏ
Thiêu lòng mình thành tro...
Đời anh như con đò...
Em ngồi lên rồi ra đi để chòng chành toàn sóng dữ

Về đi cho anh nhắm mắt ngủ
Giả vờ!

P/s: Những điều lãng mạn, những câu thề sâu đậm... Tất cả đều đúng và thật lòng... Nhưng có lẽ đó là thật lòng và đúng vào một khoảng khắc nào đó... Mà cuộc đời thì dài, cần chăng những khoảng khắc thoáng qua để làm đau lòng mình và người khác...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét