Thứ Năm, 12 tháng 5, 2016

Bàn về “Biên Giới Thù Hận” giữa người Quốc gia và người Quốc gia






Phỏng thể năm 1975, miền Nam chiến thắng được miền Bắc thì người Quốc gia có đối xử với người miền Bắc như người Cộng sản đã đối xử với người miền Nam hay không? Đặc biệt là có bắt “nguỵ quân, nguỵ quyền” đi cải tạo hay không?

Theo tôi thì người Quốc gia hẳn đã trả thù người Cộng sản và người miền Bắc cũng mãnh liệt, tàn ác, khủng bố, đâu có thua gì người Cộng sản. Tôi nói vậy vì suốt 30 năm chiến tranh giữa người Quốc gia với nhau, giữa người cùng một chiến tuyến mà còn đàn áp, khủng bố, bốc lột lẫn nhau, còn những trại giam như trại Chín Hầm, trại giam P42 ở Sở Thú, còn trói người yêu nước ném xuống sông Nhà Bè, còn độc quyền buôn gạo, buôn gỗ, buôn phân, buôn quế, buôn cát, buôn yến sào, buôn thuốc Tây, buôn thuốc phiện. Còn hàng ngàn trại giam khắp cả nước mà rất đông kẻ bị giam suốt mấy năm trời không được đưa ra toà án xét xử, (tr.141) nhiều kẻ bị thủ tiêu như cuốn Đảng Cần Lao của Chu Bằng Lĩnh mô tả, v.v...Do đó, chắc chắn nếu(tôi nhấn mạnh, nếu) miền Nam chiến thắng miền Bắc, người Quốc gia sẽ trả thù, sẽ gây ra biết bao tội ác cho người Cộng sản, cho dân chúng miền Bắc.



Nhân đọc bài: “Những chén trà uống cho con người” của ông Phạm Gia Hòa từng là sĩ quan trong quân đội VNCH, trong tạp chí Người Dân Thầm Lặng (số 50, tháng 10/1994) bàn về “Biên giới thù hận”, hai trường hợp đã làm cho tôi chú ý.



Trường hợp thứ nhất là vụ một viên hạ sĩ quan kế toán biết chia phần số “tiền người chết” cho đến việc chia phần “ngủ với vợ” người chết để hoàn thành thủ tục giấy tờ sớm cho một quả phụ khốn nạn của một quân nhân.

Trường hợp thứ hai là việc các sĩ quan cao cấp của miền Nam đã lợi dụng chức vụ, thế lực để ép hay dụ vợ của sĩ quan thuộc cấp phải “hủ hoá” với mình.

Sau đó ông Phạm Gia Hòa kết luận:

“Giữa những nạn nhân và kẻ bốc lột, đàn áp họ chắc hẳn phải có một biến giới nào đó. Và cái biên giới này có dẫn đến thù hận thì cũng chẳng phải là điều khó hiểu”

Giữa người cùng một hàng ngũ quân đội VNCH mà còn có biên giới thù hận như thế huống chi giữa người VNCH với người Cộng sản, giữa người miền Nam và miền Bắc.

Trước hết tôi xin khen ông Phạm Gia Hòa đã có can đảm vì trước một không khí chống Cộng“bằng mồm” rất ồn ào mà ông dám nêu lên những sự thực, nhưng tôi thấy ông Hòa chỉ mới nói được một phần nhỏ sự thực mà thôi. Nếu ông Hòa biết như dân Huế đã rõ việc Ngô Đình Cẩn (tr.142) em ruột Tổng Thống Diệm bắt giam hàng trăm người nhà giầu, một số bị giết để làm tiền rồi bắt vợ họ đến tư dinh để hú hoá. Nếu ông Hòa còn nhớ vụ một ông tướng Tư lệnh Sư đoàn cho binh lính đi bắt con gái nhà lành của dân về hãm hiếp và cũng chính ông tướng này đã bị tai tiếng về cái chết của ông tướng Tư lệnh Phó của ông ta, mà người ta cho rằng, ông ta là thủ phạm để phi tang vụ ông ta tham nhũng v.v...Nếu ông Hòa còn nhớ vụ đạo quân của Tướng Đỗ Cao Trí qua Cao Miên giúp nước bạn chống Cộng, nhưng đã không giúp đỡ được gì mà binh lính chỉ lo đi phá chùa, cướp tượng vàng, chỉ lo cho thiết giáp đi vây bắt hàng ngàn con bò và cướp của dân chúng hàng trăm chiếc xe Mercedes đem về Tây Ninh chia chác nhau, đến độ một tờ báo Mỹ đã gọi lính Việt Nam Cộng Hòa là... “cọp đói”. Và nếu ông Hòa còn nhớ đội quân Cao nguyên triệt thoái từ Pleiku về khi ngang qua các thành phố Tuy Hòa, Nha Trang, Phan Rang, Phan Thiết cướp bóc đốt phá nhà dân chúng cho đến khi Đại tá Nghĩa, Tỉnh Trưởng Bình Thuận (hiện ở Hoa Kỳ), cho xe tăng và phái binh chận lại, tước khí giới mới thôi, thì ông Hòa sẽ thấy biên giới thù hận giữa người Quốc gia và người Quốc gia còn chất ngất như núi cao. Thử hỏi đối với người cùng một chiến tuyến mà lính Việt Nam Cộng Hòa còn gây ra biết bao trò như thế, thử hỏi đánh chiếm được miền Bắc, người Quốc gia còn đối xử ra sao với người Cộng sản và dân chúng miền Bắc.



Trich TÂM THƯ ĐỖ MẬU “Ta Về Ta Tắm Ao Ta”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét