Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2015

Bài ca mẹ ru

Một chiều tháng bảy, nhìn qua khung cửa sổ những giọt mưa thu lất phất nhẹ nhàng bay trên nền trời xám nhạt, tôi bỗng nhớ những lời Mẹ hát ru tôi da diết.
" Ngoài hiên
giọt mưa Thu
thánh thót rơi
Đường vắng
u sầu
mây hắt hiu ngừng trôi..."
Và lại nhớ bài ru của mẹ
" Hai mươi tháng bảy ngày nay
Hồn anh nát dưới cỏ cây núi rừng
Bước đi lòng vẫn ngập ngừng
Thương em nước mắt rưng rưng hai hàng
Trời ơi ai thấu nỗi oan
Của người chiến sĩ trung cang môt lòng
Không a dua cũng chẳng a tòng
Thấy sao nói vậy mích lòng mặc ai..."
Bài hát ru này chị em tôi đều thuộc. Lớn lên mẹ kể, đó là bài thơ Ba viết cho mẹ tôi khi ông quyết định tự vẫn để giữ vẹn khí tiết. Năm 1949, Ba tôi là chánh văn phòng Ty công an Tây ninh và ông đã bị vu oan làm gián điệp cho Pháp. Ba bị chính những người đồng đội của mình bắt giam , tra tấn cực hình. Căn bệnh Suyễn triền miên của ba đã có từ đó. Cũng may, Ba tự vẫn không thành. Xứ ủy Nam kỳ đã kịp thời ngăn chặn " hành quyết thanh trừng". Ba may mắn trong số 13 cán bộ còn lại và được giải oan.
" Không a dua cũng chẳng a tòng
Thấy sao nói vậy mích lòng mặc ai "
Hai câu thơ ấy đã đi vào giấc ngủ trẻ thơ của anh em chúng tôi và chừng như góp phần tạo nên tính cách của anh em tôi.
Buổi chiều đó, tôi đã viết bài thơ này
" Gió mùa Thu
Mẹ ru con ngủ
Thời gian nào có đủ
Cho giấc ngủ Mẹ ru
Chiều nay nghe giọt mưa Thu
Con gió à ơi...mẹ ru con ngủ
Con ơi...con ngủ cho ngoan
Ngày mai theo mẹ vào tù thăm ba...
Hai mươi tháng bảy ngày xưa
Lá thư ba viết còn chưa phai màu
" Trời ơi ai thấu nỗi oan
Của người chiến sĩ trung cang môt lòng
Không a dua cũng chẳng a tòng
Tấy sao nói vậy mích lòng mặc ai..."
Chiều nay nghe giọt mưa Thu
Nhớ sao cho nhớ lời ru mẹ hiền
Mẹ tôi năm tháng triền miên
Chắt chiu hạt gạo đồng tiền nuôi con
Cả đời quên cả phấn son
Nắng mưa tô điểm má hồng mẹ yêu.
Chiều nay ngọn gió liêu xiêu
\Giọt mưa Thu đến lắm điều xót xa
Nhớ sao nhớ một bài ca
Mẹ ru con ngủ đợi Ba con về...
Và tôi phổ nhạc, định có dịp sẽ hát cho mẹ tôi nghe. Nhưng rồi, vào một ngày đầu Xuân mẹ đã ra đi...Tôi đã không còn có thể hát cho mẹ tôi nghe.





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét