Thứ Hai, 17 tháng 11, 2014

Thơ Hà Thủy Nguyên





Hà Thủy Nguyên



SN: 1986
Cư trú: Hà Nội
Nhà văn/Biên kịch/ Admin tại Bookhunterclub.com

Tác phẩm:

Tiểu thuyết "Điệu nhạc trần gian" NXB Phụ Nữ 2004
Tiểu thuyết "Cầm thư quán" NXB Phụ Nữ 2008
Tiểu thuyết "Thiên mã" NXB Kim Đồng 2010
Tập truyện ngắn "Bên kia cánh cửa" NXB Lao Động 2013

Phim truyền hình:
"Vòng nguyệt quế" VTV1- 2008
"Blog nàng dâu" VTV3 - 2009
"Nếp nhà" VTV1- 2010




CỨT ĐÁI

Iả..
Đái…
Thiền định…
Sáng tác
Thay đổi thế giới
Same shit different ways…

Sáng lại sáng lại sáng
Thoát khỏi cơn mơ không có thật
(Hoặc thật theo những cách khác nhau)

Tôi đã móc họng
Nôn mửa ngày hôm qua
Nhầy nhụa
Bốc mùi
Chua loét
Lẫn vài vệt máu của một kẻ tự cào xước chính mình
Không đủ

Cố rặn những cục cứt quá khứ
Não tôi sẽ toàn cứt nếu táo bón
Sáng hôm nay sẽ chỉ là đống cứt của hôm qua.

Thế giới nhiều kẻ táo bón
Chạy trốn vào các cơn điên
Lúc này ở Hồng Kông, người dân đang cần đi ỉa
Biểu tình cũng là một cuộc đi ỉa tập thể mà thôi…

Hơi cay của cảnh sát
Cú đánh rắm bức bối của những kẻ không thể ỉa được
Thế giới nơi tôi đang sống
Cuộc chiến của những kẻ ỉa chảy và những kẻ táo bón
Họ không thể ỉa theo bản năng của mình
Họ nhịn ỉa đã quá lâu

Thế giới nơi tôi đang sống
Họ chạy trốn vào Thiền định
Okay, bạn không thích từ ỉa
Hãy nhớ về cảm giác đi đái
Xè xè tuôn chảy

Mọi vận động đều dừng lại
Các bậc chứng ngộ gọi đó là dòng sông tự tuôn chảy trong mình

Thế giới nơi tôi đang sống
Nhịn ỉa là đạo đức
Nhịn ỉa là tư tưởng
Nhịn ỉa là nền văn minh
Người ta ném cứt vào mặt nhau
Rồi gọi đó là ý tưởng
(Giống như điều tôi đang làm đây)

Tôi cũng đang ném những đống cứt vào mặt các bạn và mong muốn rằng các bạn thích nó

Các bạn không khác những con ruồi
Những con ruồi cũng phải ỉa
Cứt của tôi trở thành cứt trong bạn trở thành cứt của một ai đó cứt của thế giới miên viễn cứt

Mọi người đều cần đái trong lúc ỉa
Thiền định ra đời
Iả trở nên trơn tru hơn….

Hãy ỉa theo cách của mình
Hãy đái theo cách của mình
Hãy đánh rắm theo cách của mình
Mặc kệ mùi hôi thối

Thế giới nơi tôi sống
Được tạo nên bởi xú uế
Xú uế sẽ trở về cùng xú uế
Cứt của tôi và cứt của bạn thì có khác quái gì nhau?

Ôi đống cứt này
Độc ác thay
Tôi không thể từ bỏ
Khi ngửi đống cứt của ai đó
Tôi thấy mùi của mình
Mùi của những ngày tháng nặng nhọc kéo lê chờ đợi ngày tận thế
Mùi của khát khao những cái ôm
Mùi của một cảm giác đánh mất bản thân mình
Mùi của tham vọng hủy diệt thế giới bởi quá yêu thế giới
Mùi của tôi
Hoặc đống cứt của ai đó đã vứt sang tôi

Aha!
Sung sướng thay!
Tôi ỉa ra linh hồn
Linh hồn chỉ là đống cứt vĩ đại tự khoác lên mình vỏ bọc thần thánh rồi thôi miên đám ruồi nhặng

Iả mãi sẽ đau đít
Cũng không nhiều cứt đái đến vậy
Thôi đành giật nước xả trôi
Ngày này qua ngày khác rồi lại ngày

Thế giới nơi tôi đang sống
Bao giờ hết ỉa đái
Bao giờ các vị giật nước và xả trôi sự điên rồ?
Này thì giật nước!



MẤT NGỦ





“When you have insomnia, you're never really asleep... and you're never really awake.” – Fight Club



1.

Hãy nhắm đôi mắt lại
Bóng đêm sẽ đêm hơn…
Không thể chìm trong bóng tối
Vệt sáng lôi ta vào thực tại, vỡ vụn

Bóng đêm tràn vào những lỗ chân lông
Ánh sáng chỉ còn là ký ức, thực tại nơi ta mở mắt
Nhưng ký ức có chết bao giờ
Nó vỡ vụn

Vỡ vụn
Vỡ
Vụn
Trong lỗ chân lông

Mưa cầu kinh ngoài cửa sổ
Xếp các mảnh vụn
Cấu trúc lại thực tại
Trên những lỗ chân lông
Mắt nhắm cũng như là không nhắm

2.

Sau nhiều đêm không ngủ
Bóng đêm tràn sang thực tại
Chúng ta nhìn thấy trong ánh sáng li ti đốm đen
Không còn các vật thể
Không còn bông hoa, không còn lá vàng rơi, không còn sóng nước lóng lánh
Chỉ còn những hình khối, những tinh thể xếp chồng lên nhau

Không còn hương thơm, không còn màu sắc, không còn thanh âm
Chỉ còn những luồng năng lượng luân chuyển
Không còn con người
Chỉ còn những bóng mờ lướt qua
Những gì để lại cũng chỉ là đám cặn bã đọng lại trong lỗ chân lông

Đâu mất rồi tình yêu
Đâu mất rồi tiếng cười
Đâu mất rồi niềm hứng khởi
Bầu nhiệt huyết đông cứng
Rồi lại rã rời
Rã rời

Rời
Một đống rác vĩ đại bị nghiền nát đợi ngày tái chế

3.

Ngày hôm qua như ngày hôm nay
Ngày hôm nay như ngày mai
Không có thời gian

Thực tại và cõi mơ tưởng
Bóng đêm và ánh sáng
Không có không gian

Thức tỉnh hay mê man
Chạm vào mọi thứ đều hư không
Không có tồn tại

Tôi chỉ thấy tôi trong đám cặn bã nơi lỗ chân lông,
Đám cặn bã vẫn hàng đêm khều thực tại
Thực tại ăn mòn tôi
Ăn mòn cảm xúc
Ăn mòn tư tưởng
Thành rác rưởi
Bốc mùi

Ai đó đã gọi chúng là tác phẩm
Chúng cần phân hủy
Thành phân
Hoặc là thức ăn cho loài ruồi nhặng
Hoặc là tan vào trong đất
Lắng nghe tiếng thầm thì của thực tại nẩy mầm…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét