Thứ Ba, 20 tháng 5, 2014

Sống cho tương lai là không quên những gì thuộc quá khứ



Photo: Risa Rodil



Thế kỷ 21 chứng kiến nhiều cuộc cách mạng không hề nhỏ trong mọi mặt đời sống, tiêu biểu nhất phải kể đến sự bùng nổ khoa học và kỹ thuật. Nhờ sự thay đổi đó, cuộc sống trở nên dễ dàng và tiện ích hơn bao giờ hết. Phải kể đến đó là sự bùng nổ công nghệ thông tin- smartphone, internet..- con người thay đổi cách tiếp cận với nhau, thay vì liên lạc với nhau nhờ điện thoại thư từ, bây giờ chỉ cần có smarphone laptop, chúng ta có thể nói chuyện mặt đối mặt, việc thông báo nhắn tin cho nhau dễ dàng hơn, không cần đi xa gửi thiệp, thư mời…

Có hàng ngàn lý do giải thích tại sao con nguời không thể sống thiếu internet, đó là sản phẩm kết tinh của lao động trí óc. Nhưng ta đã lạm dụng nó quá nhiều đến mù quáng, công nghệ thông tin can thiệp quá nhiều vào đời sống con người kể cả khi ngủ, khi đi ăn, để rồi chính ta trở thành con nghiện từ nào không hay. Nghiện ma túy là bệnh của thể chất và xã hội, nhưng nghiện internet là bệnh của trí óc và thời đại.

Đồng ý là rất thú vị khi ta có thể vừa xem nhiều kênh tivi vừa chat chit, tìm được những cuốn sách hay, những câu hỏi không biết lời đáp, những cuốn truyện ngỡ như sẽ không bao giờ kiếm lại được, nhờ có công cụ tìm kiếm hầu như những vấn đề trên được giải quyết, thế nhưng có một điều chúng ta đã quên.

Trong quá khứ khi khoa học và công nghệ chưa phát triển bùng nổ như bây giờ , có những thứ đã gắn liền với cuộc sống trước đây. Một thời trẻ con rất mê mẩn những cuốn thần đồng đất việt, đôrêmon, thủy thủ mặt trăng hay pokemon… mỗi tối tụ họp gia đình, xem những bộ phim hay, quây quần vui đùa bên nhau với tụi con trai không thể quên trò bắn súng nước, bắn đạn, rồi gameboy, thổi bóng xà phòng, bịt mắt bắt dê hay với con gái nhảy dây cò chẹp (bây giờ tìm lại cũng khó), những cuộc vui đùa, những bữa tiệc sinh nhật vui nhộn bên bạn bè chung quanh… Đại đa số Chúng ta đã quên đi quá khứ.

Trở lại những năm 1999, 2000, xa hơn là 2005, khi internet chưa định hình rõ ở nước ta, lúc đó còn những cô cậu học trò nhỏ với đôi mắt trong veo, khuôn mặt trẻ thơ đâm chất hài tuế. Chẳng quá khi nói trẻ em ngày trước hồn nhiên vui tươi trong sáng, trai và gái như nhau, không có khái niệm quan hệ nam nữ, chụp hình kiểu hàn quốc, khăn khít bên nhau. Từ khi facebook phát triển rầm rộ, nơi chia sẻ những bức ảnh những dòng suy nghĩ cảm xúc của cá nhận lại là nơi để khoe thân của một số bộ phận “hot girl” cấp 1, cấp 2, em đã biết chải chuốt, tạo dáng sexy gợi cảm, em đã biết khoe vòng 1 vòng 3 mặc dù chưa “chín mùi”, các hotboy cũng chẳng kém cạnh, lấp ló những dòng gạ tình, đùa cợt thô tục, bình luận vô văn hóa, thiếu tôn trọng người khác.

Không chỉ có hotboy, người lớn trẻ nhỏ đều một, hai lần “nhả ra các từ khiếm nhã”… Có những việc chúng ta không giải quyết được, hay có những câu hỏi không dễ để trả lời, để tìm câu trả lời ấy, thay vì như bây giờ tìm gõ nhờ google, đã có biết bao cuộc hành trình khám phá, nhờ những cuộc hành trình đó mà ta biết thêm nhiều điều ngoài mong đợi, câu trả lời đó không gói ghẹm trong giới hạn điều ta muốn biết mà còn khai sáng những điều ta không biết.

Tôi vừa có một kết luận từ thực tại ngày hôm nay, lấy theo ý kiến cá nhân: “Thời gian tỷ lệ thuận với khoa học công nghệ nhưng lại tỷ lệ nghịch với quá khứ.” Quá khứ có thể buồn có thể vui có thể thiếu thốn, nhưng xin đừng đánh mất nó, vì nó buồn là để nhắc ta đừng sống quá tự mãn, vì nó thiếu thốn là để nhắc ta sống sao cho đầy ngày mai, vì nó vui để nhắc ta nhận ra hạnh phúc luôn kề gần ta kể cả khi niềm hạnh phúc ấy nhỏ bé nhất, khó tìm thấy nhất. Quá khứ là bài học là kinh nghiệm và cũng là con người trước đây của ta, hãy sửa khi nó mắc lỗi, hãy thay đổi khi nó không tốt, để hoàn thiện ta từng ngày, đừng vì cuộc đời này đi quá nhanh mà chạy theo, ta thừa sức biết ta không thể địch nổi trong cuộc đua ấy, cuộc sống thay đổi theo từng ngày, công nghệ khoa học phát triển theo từng thời kỳ vài tuần, vài tháng có thể vài năm nhưng ta chỉ có một đời để sống.

Victor Tien

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét