Thơ :Inrasara
Ngươi đứng trên đồi trọc kia cô độc ngàn đời
như ngươi, giữa hoang mạc người ta khát
khát khi trên tay ta li bia sủi bọt
cả khi từ suối nguồn ta dòng nước mát tuôn tràn.
Như ta, ngươi mãi dõi nhìn về giáo đường xanh non
cô đơn với bầy dơi, cụm mây, khuôn mặt
cô đơn con mắt camera nhấp nháy, bài diễn văn ngợi ca
cô đơn trong chính định mệnh ngươi.
Như ngươi
xa lạ với phố chợ mọc tràn
ta xa lạ lối mòn lang thang chiều rỗng
ngươi xa lạ tiếng dùi đục vào thân thể, khoét tủy xương, lớp vữa bôi trát lên da
ta xa lạ tiếng nói ta qua máy phát thanh, chữ viết ta trên trang sách
Ơi tháp!
ngươi đứng đó – lặng câm
đám mây trắng lãng tử chán ngươi đến không thể khóc
chỉ lũ gió nhiệt tình trườn qua đỉnh đầu ngươi lơ thơ bạc
rít hoài điệu huênh hoang.
Cũng như ta
đóng khung trong ngôi nhà ắp hơi ấm, nhưng tâm hồn gửi tận miền giáo đường miên viễn
cơ nghiệp hôm nay ta dựng nên/ ta không thuộc về
đám ruộng này ta gieo vãi/ sẵn sàng ngoảnh đi
ngươi cầu nguyện cho người hôm nay, an ủi vỗ về người hôm nay/ linh hồn ngươi thuộc về ngàn xưa cả ngàn sau nữa
buồn thăm thẳm ngươi là của hôm nay.
Chiều nay buồn ngươi lớn dậy.
Như ngươi
ta làm việc trong kiên nhẫn vô danh, cày xới trên đám ruộng bỏ hoang vô chủ
không hi vọng cơn mưa rào bất chợt
bất kể nắng, gió, bão, chớp giật, lũ quét
bất kể áp thấp, mắc cạn, tắc đường
(mùa màng có thể trắng tay)
cho buổi tiệc mai đạm bạc.
Như ta
bằng hữu ngươi rụng rơi hay lang bạt cùng trời
Xah Inư cô quả, Tháp Đôi còn vợ mất con, Dương Long đau đời mãn tính
Mĩ Sơn trọng thương trong chiến tranh, hôm nay mặc áo mới
Po Klaung Garai vợ con đủ đầy
Yang Praung trên cao ấy ngàn năm tủi phận con rơi.
Ngươi đứng đó, định mệnh người không chỉ thuộc quá khứ (dù bia đá tạc rõ ngày tháng năm sinh)/ thuộc cả tương lai
không của riêng Chăm (dù hình hài ngươi do Chăm đẻ đau mang nặng)/ là của vô cùng
hôm nay ngươi cô đơn trong cô đơn linh thánh
dù lời ca không âm vọng, ngươi mãi hát vào khoảng trống trần gian
ngươi đứng chôn chân trên đồi trọc hoang nơi xó xỉnh trái đất này, dù thế giới quay cứ quay
Ganesa hai vai ngươi oai phong kia, trước vô tâm người nhân gian chúng bất lực
Shiva vẫn luân vũ bất tuyệt/ uy lực linh thiêng không còn.
lời khấn lầm rầm bao thế hệ tu sĩ miệt mài bên tai không nguôi buồn ngươi.
Ngươi đứng trên đồi trọc kia cô độc ngàn đời
như ngươi
giữa sa mạc người trần gian ta khát
buồn ta chiều nay lớn dậy và vỡ òa tiếng hát
sầu ca vọng vào nẻo đường bỏ quên.
__________________
Po Klaung Garai: tháp Chàm ở Ninh Thuận; Xah Inư: tháp Chàm ở Bình Thuận; Yang Praung: tháp Chàm ở Đak Lak; Ganesa: thần Hạnh Phúc và May Mắn, đầu voi mình người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét