Thứ Tư, 12 tháng 10, 2016

Dã tâm của Trung Quốc: Một Hà Nội tứ bề thọ bệnh!






Tác giả: Nguyễn Đức Thắng


——————-





Ảnh: VNE

1) Ba nhà máy điện hạt nhân, tổng công suất 3500MW, công nghệ TQ “liền kề” với miền Bắc, với tam giác vàng động lực, trụ cột, trung tâm kinh tế, chính trị, văn hóa của cả vùng gồm Hà Nội, Quảng Ninh và Hải Phòng đã đi vào hoạt động.

2) Công suất tối đa của thủy điện Sơn La lớn nhất của cả nước ta là 2400MW.

3) Trên hình (bản đồ) những dấu chấm đỏ là những nhà máy qui hoạch trong tương lại nhưng chỉ là phù phép, sẽ không hình thành, không có đâu.

4) Bụi phóng xạ, dù là rất nhỏ như các quan chức luôn trấn an người dân, nhưng khổ nỗi tôi phải ở tại Hà Nội nhiều năm, cả đời, ngày nào tôi cũng hít thở 24/24 thứ bụi phóng xạ mà họ nói là luôn an toàn này.

Nếu họ nói rằng bụi phóng xạ là rất nhỏ, không đáng kể, thế tại sao TQ lại chọn xây dựng nhà máy ở nơi cực xa với khu dân cư của họ, ở những vùng này họ đâu có cần nhiều điện đến thế mà lại chọn đặt 3 nhà máy hạt nhân cực lớn sát khu dân cư đông đúc nhất, trù phú nhất, ngàn năm lịch sử của VN?

Tại sao họ không đặt tại gần nơi có nhu cầu tiêu thụ điện? Tại sao lại chọn đặt ở vùng khỉ ho cò gáy đối với họ nhưng lại liền kề với thủ đô Hà Nội? Hãy suy nghĩ cho thật thấu đáo và trả lời câu hỏi tại sao họ lại mang 3 nhà máy điện hạt nhân của họ đặt liền kề miền Bác? Tại sao họ không đặt sâu trong nước họ?

5) Mỗi đứa con cháu của chúng ta vừa mới lọt lòng ra đã phải hít thở bụi phóng xạ, cho dù các nhà chức trách có trấn an là rất nhỏ, nhưng chúng ta không sống ở đây có vài năm mà là định cư cả đời. Hít bụi phóng xạ cả đời mà không sao à? Nhà khoa học nào dám đứng ra cam đoan, đảm bảo là hít bụi phóng xạ cả đời vẫn không sao? Công nghệ TQ bụi phóng xạ là an toàn à?



6) Bụi phóng xạ, hàng trăm ngàn tấn thuốc BVTV, nhiều triệu tấn hoa quả TQ tẩm thuốc BVTV để bảo quản là những món quà mà TQ tặng chúng ta.

7) Chắc chắn tôi phải khuyên con cháu tôi tìm nơi nào có môi trường trong lành, an toàn mà sống. Tôi hoàn toàn thấy không yên tâm khi con cháu mình cả đời hít thở bụi phóng xạ. Gió mùa Đông Bắc, Đông Nam đều hất bụi phóng xạ vào Hà Nội.

Đọc thêm:

Việt Nam làm gì khi ở gần ba nhà máy điện hạt nhân Trung Quốc?

Tác giả: Phạm Hương (VnExpress)
Thường xuyên trao đổi về an toàn hạt nhân với Trung Quốc, lắp đặt hệ thống quan trắc đo nồng độ phóng xạ để cảnh báo sớm…, là những việc cần làm ngay của Việt Nam.

Ba nhà máy điện hạt nhân Trung Quốc nằm sát Việt Nam / Vị trí ba nhà máy điện hạt nhân Trung Quốc gần Việt Nam


Ba nhà máy điện hạt nhân ở phía nam Trung Quốc vừa đi vào vận hành thương mại. Trong đó nhà máy Phòng Thành cách Quảng Ninh 50 km; nhà máy Sương Giang cách đảo Bạch Long Vĩ khoảng 100 km và nhà máy Trường Giang cách biên giới Việt Nam hơn 200 km.



Vị trí ba nhà máy điện hạt nhân Trung Quốc gần Việt Nam. Đồ Họa: Tiến Thành.


Trước thông tin trên, PGS.TS Trần Thanh Minh (nguyên Viện trưởng viện khoa học kỹ thuật hạt nhân) chia sẻ ông quan ngại nhất với nhà máy Phòng Thành, bởi vị trí quá gần các khu vực đông dân của tỉnh Quảng Ninh.

Theo ông Minh, dù công nghệ hiện đại và không ai muốn sự cố xảy ra, nhưng dưới góc độ khoa học thì khi xây dựng mọi nhà máy điện hạt nhân trên thế giới, con người phải tính đến xác suất rủi ro để có các biện pháp phòng ngừa cần thiết.

“Sự cố nổ lò hiện không gây ra hậu quả nặng nề như trước, nhưng khi phóng xạ bốc lên, chỉ cần gió mùa đông bắc là nó sẽ lan tới hàng trăm km”, ông Minh nói.

TS Minh cho rằng, việc cần làm ngay là Việt Nam thiết lập cơ chế thường xuyên trao đổi với các nước láng giềng về an toàn hạt nhân, không riêng Trung Quốc mà với các nước Lào, Campuchia vì những nước này “đang rục rịch xây dựng nhà máy điện hạt nhân, không loại trừ có nhà máy gần Việt Nam”. Cùng với đó là phổ biến các kiến thức cần thiết về sự cố hạt nhân cho người dân; khi phát hiện sự cố, cơ quan chức năng cần thông báo kịp thời tới cộng đồng.

Cho rằng nếu Việt Nam chỉ tập trung vấn đề an toàn cho dự án điện hạt nhân Ninh Thuận, mà chưa tính đến việc các nước xây dựng nhà máy áp sát biên giới là thiếu sót lớn, chuyên gia Trần Hữu Phát nhấn mạnh “không nên chủ quan” vì sự cố phóng xạ có thể không gây nguy hiểm ngay đến tính mạng người dân, nhưng nó sẽ để lại bệnh tật lâu dài.

Ông Phát khuyến nghị Việt Nam nên lắp đặt trạm quan trắc ở khu vực liên quan hướng gió từ Trung Quốc sang, đặt tập trung ở Quảng Ninh, Hà Nội chứ không chỉ Ninh Thuận. “Với công nghệ điện hạt nhân ngày nay thì người dân không nên lo lắng quá mức, tuy nhiên chúng ta cần hệ thống trạm quan trắc hoạt động thường xuyên và đội ngũ cán bộ chuyên môn tốt”, chuyên gia này nói thêm.



Kế hoạch xây dựng nhà máy điện hạt nhân của Trung Quốc, nhà máy đang hoạt động (màu xanh lá cây), đang xây dựng (xanh lam) và trong kế hoạch (đỏ). Nguồn: world-nuclear.org


Phó viện trưởng Viện Năng lượng nguyên tử Nguyễn Hào Quang cũng cho rằng Việt Nam cần sớm triển khai mạng lưới quan trắc và cảnh báo phóng xạ môi trường. Mạng lưới sẽ giúp phát hiện sớm sự cố và kịp thời có phương án ứng phó, bởi phóng xạ di chuyển không biên giới và không thể nhận biết bằng mắt thường.

Tuy nhiên việc này đòi hỏi kinh phí lớn, Viện Năng lượng nguyên tử đang xây dựng dự án chia làm hai giai đoạn. Trong giai đoạn một từ 2017 đến 2020, Viện đề xuất tập trung đầu tư thiết bị quan trắc tại địa phương khả năng bị ảnh hưởng nhiều nhất khi xảy ra sự cố nhà máy điện hạt nhân từ Trung Quốc là Quảng Ninh (Móng Cái và Bãi Cháy), Lạng Sơn, Lào Cai, Hải Phòng, Nam Định, Nghệ An và Hà Nội.

Với mạng lưới trên, Viện sẽ khai thác dữ liệu theo hai bước. Thứ nhất là xử lý dữ liệu thô tạo nên bức tranh ban đầu về môi trường phóng xạ miền Bắc. Bước tiếp theo, thông tin sẽ được xử lý bằng cách so sánh, đối chiếu, liên hệ với các thông số kỹ thuật khác. Nếu phát hiện tín hiệu phát xạ bất thường, chuyên gia sẽ biết được những tín hiệu đó do khối khí nào mang tới, từ đâu, để dự báo nguồn phát thải phóng xạ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét