Thứ Hai, 15 tháng 4, 2013

SỰ THẬT VỀ BLOG " BA SÀM"




Thanh Tung Nguyen .


Nhân ngày 8/3, các hacker chẳng biết mũ gì nhưng chắc chắn là ghét mấy thằng ba sàm ba láp nên quyết định "hắc" "đệ nhất trang tin lề trái" Ba Sàm và hàng loạt các trang dự phòng của nó để tránh làm trái tai gai mắt chị em phụ nữ toàn cõi Việt trong một ngày trọng đại đến vậy. Chỉ 2 ngày sau, ngày 10/03, các thông tin úp mở về bộ mặt thật của những nhà "dân chủ yêu nước mía" đã lấp ló trên các trang mạng. Bà Beo, với danh nghĩa là một người quen biết Nguyễn Hữu Vinh, "tổng biên tập" của trang web này, thì mặc dù không tin trang này bị "hắc" và cho rằng "chó nó (thèm) hack" nhưng vẫn xì ra một số thông tin, có thể nói là "mật" với rất nhiều người chúng ta:

"Blog Ba sàm máy chủ đặt tại Mỹ và hai quản trị viên là người của Việt tân. Hai quản trị viên này, thông qua Phùng Liên Đoàn(***), từng quản trị cho trang bô shit của Huệ Chi. HChi khi thấy mùi Việt tân thì dãi ra, Sàm hứng lại.


Sau một lần bị hack thật đánh sập mất toàn bộ dữ liệu, Vinh đối phó bằng cách chơi trên dịch vụ chùa và dự phòng một lô một lốc các địa chỉ.
Cách nay mấy tháng, Vinh báo cáo cơ quan an ninh, mất quyền kiểm soát blog Ba sàm. Nghĩa là: blog ấy giờ là công cộng, mật khẩu mở, giữa Sàm và dăm vài chú rân trủ hải ngoại. Có biến gì thì Vinh vô can. "


Trong lúc mọi người còn đang bán tín bán nghi về cái bí mật mà bà Beo vừa bật mí và kỹ năng rũ bỏ trách nhiệm của anh Ba Sàm thì bỗng dưng tự trên trời rơi xuống một BTV (biên tập viên?) tự xưng là "người điều hành duy nhất" của trang web này, đến "kính cáo" với bàn dân thiên hạ thế này:

10-03-2013


Sau khi 3 blog của Ba Sàm bị hack, chúng tôi tạm mở blog Ba Sàm tại địa chỉ này: http://anhbasamvn.wordpress.com/

Trước hết, xin cám ơn quý độc giả đã chia sẻ tình cảm, sự quan tâm và những lo lắng về bài vở trên blog cũ bị mất. Nhân tiện, xin thưa cùng bà con rằng, dữ liệu trong blog cũ, BTV đã backup gần như đầy đủ, riêng hai tháng qua, vì quá bận bịu nên chỉ backup được một phần. Sau khi đòi được “nhà cũ” chúng tôi sẽ lần lượt đưa lên để hầu độc giả.

Tôi (BTV) hiện là người duy nhất điều hành blog Ba Sàm ngoài anh Nguyễn Hữu Vinh (được biết với tên Ba Sàm) trước đây điều hành blog này. Về chuyện blog bị hack, tôi tin rằng, một trong những mục đích mà những kẻ đứng đằng sau hacker nhắm vào là tôi. Ngoài việc hack blog Ba Sàm, chúng còn chiếm một số mailbox của tôi. Theo các thông tin mà tôi có, chúng muốn biết tôi là ai? Làm gì? Ở đâu? Có từng làm báo ở Việt Nam hay không? Có dính dáng tới các tổ chức, đảng phái ở hải ngoại hay không? Có nhận tiền của ai đó để làm việc này hay không? Bây giờ, sau khi đọc các email mà tôi trao đổi với bạn bè và người thân, tôi tin, chúng đã biết rõ tôi là ai.

Như tôi đã từng thưa trước đây trên blog Ba Sàm, cũng như trong profile trên facebook, tôi bắt đầu giúp anh Nguyễn Hữu Vinh từ tháng 8 năm 2009. Thời gian đầu tôi chỉ hỗ trợ bằng cách dịch các bài đáng chú ý từ tiếng Anh sang tiếng Việt, thỉnh thoảng có giúp điểm một ít tin. Đến khi xảy ra sự cố tàu Bình Minh 02 bị cắt cáp, blog Ba Sàm bị hack lần thứ 2 vào tháng 6 năm 2011, tôi đã quyết định bỏ tất cả các công việc đang làm (được trả lương cũng như thiện nguyện) để phụ giúp anh Vinh điều hành blog Ba Sàm.

Sau khi blog Ba Sàm và một số mailbox cá nhân của tôi bị hack, trên Internet bắt đầu xuất hiện những thông tin mang tính bịa đặt, nhằm gây nhiễu dư luận, cũng vì vậy, qua thư ngỏ này, tôi xin khẳng định, tôi không liên quan tới bất kỳ tổ chức, đảng phái nào. Tôi cũng không hề nhận tiền của bất cứ cá nhân, tổ chức nào để làm blog Ba Sàm dù trong gần hai năm qua, ngày nào tôi cũng phải dành khoảng 15-18 tiếng cho blog Ba Sàm. Sở dĩ tôi dành hết thời gian, công sức cho blog Ba Sàm vì tôi tin rằng, thông tin đủ và đúng sẽ giúp người ta hiểu họ có những quyền nào, hiện tình xứ sở ra sao và cần làm những gì cho chính mình cũng như cho tương lai dân tộc của mình.

Thực tế cho thấy, khi đã làm những công việc có liên quan đến nhiều người khác, chẳng ai có thể giấu được bất kỳ điều gì. Nếu có khuất tất, gian dối, trước sau chúng cũng sẽ bị bạch hóa. Có thể xem “Bên thắng cuộc” là một ví dụ. Nếu vừa qua, phải mất gần 40 năm, những “bí mật cung đình” trong nhiều giai đoạn của lịch sử Việt Nam mới được bạch hóa thì hiện nay, với những gì đang diễn ra tại Việt Nam, tôi tin rằng, chúng ta sẽ chỉ phải chờ thêm một vài năm để biết một cách tường tận về những chiêu, trò bẩn thỉu, gieo rắc hoang mang, ly gián, nhằm cản trở những chuyển đổi tích cực đã bắt đầu trên xứ sở của chúng ta.

Xin hãy kiên nhẫn và cùng góp sức.

BTV


Tới đây thì có vẻ như thông tin của bà Beo nhiều phần chính xác. Có một người đã nhảy ra xung phong làm "người duy nhất điều hành blog Ba Sàm" rồi, anh Sàm yên tâm nhé! Có lẽ vì rất yên tâm nên anh ấy vẫn tung tăng tuyên bố hùng hồn trên mõ RFI rằng: Dù bị đánh phá, trang Ba Sàm vẫn ''bất tử''. He... nếu như lời bà Beo mà đúng tuyệt đối thì sao anh ấy đã mất quyền kiểm soát blog cách đây mấy tháng rồi mà chẳng thấy hó hé gì ra cho mọi người biết nhỉ?





Biên tập viên "không tên"


Và chẳng để cho mọi người và anh Sàm sốt ruột, chỉ ít lâu sau lời tuyên bố của anh ấy về sự "bất tử", trang anh Ba Sàm đã "sống lại"! Tuy nhiên, có vẻ như sau khi phải đi qua một chu kỳ "sống - chết - sống", trang web này đã thay tâm đổi tính, không còn ba sàm ba láp nữa mà toang toác phun ra những gì bấy lâu giấu kín trong lòng. Đó là chân tướng của vị cascadeur BTV bí ẩn có "tấm lòng bồ tát" lo "cho tương lai dân tộc" đến mức "không hề nhận tiền của bất cứ cá nhân, tổ chức nào để làm blog Ba Sàm dù trong gần hai năm qua, ngày nào tôi cũng phải dành khoảng 15-18 tiếng cho blog Ba Sàm"! Càng bất ngờ hơn nữa khi vị ấy chẳng phải là ai xa lạ mà là một cộng tác viên của "Tuần Việt Nam (Vietnamnet của anh Nguyễn Anh Tuấn với bút danh Ngọc Thu) với nhiều bài viết về Biển Đông, xã hội dân sự được anh Tuấn đánh giá rất cao". Thật là ngưỡng mộ chị ấy quá xá: mỗi ngày làm quần quật 15-18 tiếng không công cho anh Sàm rồi lại còn viết nhiều bài cho Vietnamnet nữa chứ! Xem ra chúng ta chẳng cần "phải chờ thêm một vài năm" mà đã có thể "biết một cách tường tận về những chiêu, trò bẩn thỉu, gieo rắc hoang mang, ly gián, nhằm cản trở những chuyển đổi tích cực đã bắt đầu trên xứ sở của chúng ta". Chà ... mấy tay Hacker này hay thật, chỉ hô biến một cái mà yêu tinh yêu quái đã hiện nguyên hình cả rồi! Tôn Hành Giả xưa kia cũng chỉ tài thế là cùng! Làm cho anh Sàm đang ba hoa chích chòe với "bạn hiền" Thụy My (RFI) về sự "bất tử" của trang nhà cũng chới với, ú a ú ớ khi trang nhà "sống lại", chỉ kịp phọt ra vài từ đề nghị "bà con cảnh giác" trên Phây thế này:




Nào, chúng ta cùng thưởng thức " Lời nói thật đầu tiên" của anh Sàm nhé: Sốc với chân tướng người phụ nữ bao năm âm thầm bên anh Sàm! (he...he.. bắt chước các lều báo giật tít một phát).

☼☼☼

Trước hết, xin cám ơn quý độc giả đã chia sẻ tình cảm, sự quan tâm và những lo lắng về việc Anh Ba Sàm bị hack. Nhân tiện, trước sự lỡ lời của anh Huy Đức khi tiết lộ giới tính của tôi, tôi xin kính cáo cùng độc giả về công việc điều hành Anh Ba Sàm, đội ngũ cộng tác và đôi chút về cá nhân để hầu độc giả:

1. Nhóm điều hành blog “Anh Ba Sàm”

Hiện nay, ngoài tôi là BTV chính (xin tự thuật trong phần sau), anh Nguyễn Hữu Vinh lo việc chỉ đạo biên tập “Anh Ba Sàm” đồng thời điều hành “Việt Sử Ký” và luân phiên với tôi quản trị blog, kiểm duyệt comment (không để thành phần “phản cách mệnh” bay vào comment bậy bạ).

Anh Nguyễn Hữu Vinh độc giả chắc cũng không xa lạ gì, nhưng tôi xin nói rõ thêm về anh để mọi người có thể cảm thông, thấu hiểu một con người luôn đau đáu vì thời cuộc. Anh Vinh sinh ngày 15/09/1956, là con út (anh cả Nguyễn Hữu Dũng, anh trai Nguyễn Hữu Thọ, chị gái Nguyễn Thị Hữu Thiện) trong một gia đình có truyền thống cách mạng (cụ Nguyễn Hữu Khiếu – Nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, Nguyên Đại sứ Việt Nam tại Liên Xô). Sau khi “ra khỏi” công an, anh đã lập công ty thám tử VPI (công ty thám tử tư đầu tiên tại Việt Nam) tại nhà riêng (địa chỉ Nhà 5/2/4D Đặng Văn Ngữ, Đống Đa, Hà Nội) nhằm “giúp đỡ các cặp vợ chồng bảo vệ hạnh phúc gia đình”. Năm 1998, sau những tranh chấp gay cấn giữa các thành viên trong gia đình, cuối cùng anh và chị Lê Thị Minh Hà (vợ anh) giành được quyền hưởng thừa kế căn biệt thự Nhà 2, A4, Khu biệt thự Trung Tự, Hà Nội. Cũng từ việc điều hành công ty thám tử VPI, anh đã li thân rồi li dỵ vào cuối năm 2010 và “nhường” cho vợ quyền nuôi 2 con (Nguyễn Hữu Hiếu và Nguyễn Hữu Phúc). Nay thì anh đang tự do, phóng túng và toàn thân, toàn tâm toàn ý cho việc lãnh đạo blog Anh Ba Sàm và điều hành blog Việt Sử.

Để duy trì một blog điểm tin với lượng tin bài khổng lồ, online 24/24, chỉ tôi và anh Hữu Vinh quả thật là không đủ, tôi đã đề nghị anh Vinh thuê thêm 2 em gái xinh tươi là Nguyễn Minh Thúy và Mai An Bình dưới danh nghĩa nhân viên của Văn phòng Thám tử VPI để phụ trách điểm tin hàng ngày.





Anh Nguyễn Hữu Vinh





Và "ê kíp" tại Việt Nam





Luôn "đau đáu" với thời cuộc



Bằng các kết giao ngoài đời, anh Vinh cũng đã kết nạp được một lực lượng phóng viên vỉa hè, thường xuyên bám theo các tuyến phố đông người tụ tập và các điểm nóng để chụp ảnh, quay phim, tích cực nhất trong số này có thể kể như các anh Mai Thanh Hải (Tạp chí Thương mại Thủy sản), Nguyễn Lân Thắng, Nguyễn Giang (BBC), Lê Quỳnh (BBC), Thụy My (RFI), Zhong Chun (người Hoa quy hồi), Nguyễn Quang Lập (Bọ Lập), Bùi Thanh Hiếu (Người Buôn Gió), Bùi Minh Hằng, Nguyễn Xuân Diện, Phạm Viết Đào, Nguyễn Tường Thụy… Riêng tôi cũng có một đội ngũ phụ giúp việc điểm tin tại Mỹ và một số nước như các anh Trần Văn Minh (714-398-9641), Trương Huy San (Osin Huy Đức), Trần Văn (RFA), Thanh Trúc (RFA), Đoàn Phú Hòa (Cộng hòa Czech, (+420) 774 520 816)… tiện thể nhắc đến Huy Đức, kính báo độc giả Đông Âu tin vui, khoảng tháng 08/2013, anh Huy Đức sẽ có chuyến đi các nước Czech, Đức, Ba Lan để tổ chức hội thảo, thuyết trình về sách “Bên Thắng Cuộc”. Đây sẽ là chương trình hội thảo lớn nhất tại Czech trong năm 2013 do đó cần phải đăng ký trước, đề nghị cộng đồng người Việt tại Czech chuyển tiền cho anh Đoàn Phú Hòa để đăng ký và mua vé.






Mùa giáng sinh ấm cúng bên cạnh Osin Huy Đức



Độc giả hay viết mail hỏi tôi và anh Vinh thắc mắc về việc chúng tôi dành hết thời gian cho Anh Ba Sàm vậy nguồn tài chính ở đâu và đánh tiếng muốn trợ giúp. Điều này xin độc giả cho phép chúng tôi được giữ bí mật, độc giả chỉ biết chúng tôi là một đội ngũ “phi lợi nhuận, hít khí trời” để phục vụ miễn phí cho độc giả 24 giờ mỗi ngày, 7 ngày mỗi tuần.

2. Vài nét về Tôi – BTV “Không tên”

Trên internet, Huy Đức lỡ tiết lộ tôi là nữ, khiến độc giả xôn xao bình luận, để giải đáp thắc mắc này, tôi xin tự giới thiệu đầy đủ hơn để độc giả biết rõ thêm và lỡ gặp ngoài đường còn có cơ hội nhận hoa, quà của độc giả.

Tôi – Biên tập viên “Không tên” tên thật là Đinh Ngọc Thu, sinh năm 1970 (Canh Tuất). Tốt nghiệp Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn Sài Gòn (Tháng 08/1996). Được gia đình tạo điều kiện thực hiện giấc mơ Mỹ và tôi đã không phụ lòng cha mẹ khi kiếm được anh chồng Mỹ và nhập quốc tịch US-Citizen đồng thời tốt nghiệp 2 trường đại học danh tiếng: Palomar – San Marcos (Tháng 08/2003) và California State University San Marcos (Tháng 12/2006).





Giấc mơ Mỹ của tôi đã thành hiện thực (ảnh chụp năm 2002)





Giấc mơ Mỹ của tôi đã thành hiện thực (ảnh chụp năm 2002)

Hiện tôi và gia đình đang cư ngụ tại biệt thự số 19471 Highridge Way, Trabuco Canyon, CA 92679, US. Điện thoại: (949) 295-5752. Email: notknowmyname@gmail.com. Từ năm 2005, tôi làm Quản lý văn phòng và sau đó đảm nhận chức danh Chuyên viên kỹ thuật máy tính của công ty Ergodic Systems Inc., Quận Cam.






Tôi cùng chồng và bé Tân (con nuôi của tôi, được sự trợ giúp của RFA, cậu bé đã trưởng thành và hiện làm cảnh sát tại Quận Cam)





Bé Tân vinh dự nhận giải “cảnh sát ưu tú”, thời gian tới Tân sẽ tham gia vào đội ngũ biên tập viên của Anh Ba Sàm



Năm 2010, tôi vinh dự được tuyển vào Đài Châu Á Tự do – RFA với chức danh thông tín viên (bút danh Ngọc Trân) và đóng góp hàng trăm bài viết, bài dịch lên án chính quyền Việt Nam và Đảng Cộng sản, các bài viết được độc giả đánh giá cao.




Sản phẩm đầu tay của tôi cho RFA, mỗi bài dịch tôi kiếm được $100 và $200 cho mỗi bài viết lên án chính quyền Việt Nam - (Híc... RFA ơi, ra giá cho mấy bài trên Đôi Mắt đi!!)







Tôi (bên phải) và đồng nghiệp Thanh Trúc (RFA)






Trích thư tôi gửi gia đình khi bị gia đình lên tiếng ngăn cản việc hoạt động “Tân cách mạng” trên xứ Mỹ

Ngoài ra tôi còn cộng tác với Tuần Việt Nam (Vietnamnet của anh Nguyễn Anh Tuấn với bút danh Ngọc Thu) với nhiều bài viết về Biển Đông, xã hội dân sự được anh Tuấn đánh giá rất cao (hiện tôi thường xuyên làm việc cùng anh tại Mỹ).

Về công tác cộng đồng, tôi tham gia công tác thiện nguyện tại Trường Việt Ngữ Thánh Linh, Trường Việt Ngữ Saddleback để dạy cho các cháu bé người Việt xa xứ hiểu đúng về ngôn ngữ, đất nước Việt Nam và chế độ cộng sản.









Đôi khi tôi cũng khó giải thích với các bé, cờ vàng 3 sọc mới là quốc kỳ của Việt Nam

Tôi thường xuyên tham gia, dẫn đầu các đợt biểu tình do Cộng đồng người Việt tỵ nạn và Việt Tân tổ chức để lên án chế độ Cộng sản Việt Nam, tác động chính quyền Mỹ phải có những sách lược thích hợp, ngừng viện trợ cho Việt Nam, kêu gọi đồng bào hải ngoại kiên quyết không gửi tiền về nước.





Tôi (thứ 6 từ bên trái qua) chuẩn bị đoàn biểu tình trước Đại sứ quán Việt Cộng (xin lỗi mọi người vì hoạt động nửa kín nửa hở nên tôi phải thường xuyên đeo kính đen)





Tôi (ngoài cùng bên trái) và đoàn người biểu tình trước Đại sứ quán





Tôi (bên trái) chỉ đạo đoàn người giơ cao biểu ngữ “Đả đảo Việt cộng”





Tôi (bên trái) chỉ đạo đoàn người giơ cao biểu ngữ “Đả đảo Việt cộng”







Ước mơ của tôi, một ngày nào đó, cờ Việt Nam Cộng hòa tung bay bên cạnh cờ Mỹ trên đất nước Việt Nam thân yêu

Trước cờ vàng 3 sọc, tôi xin thề mọi thông tin trên là sự thật, độc giả có thể liên lạc trực tiếp với tôi thông qua email (notknowmyname@gmail.com) hoặc điện thoại +1 (949) 295-5752.

BTV “Không tên” Đinh Ngọc Thu



MÙA VE

Biển đêm


Đêm hè..
Gió mơn man
Thịt da người thơm ngát
Mặn mòi vị biển xanh
Mơ mộng giấc yên lành

Là giấc mơ lênh đênh
Trôi đèn đường nhấp nháy
Mắt em sao bừng cháy
Thắp ngôi, anh hướng tìm

Là hương nồng dịu tim
Là ngọt ngào thân xác
Đêm sâu niềm hoan lạc
Nhòa nước mắt hiến dâng

Một chút tình bâng khuâng
Gửi cho người xa xứ

UyểnDi

MÙA VE

Tiếng ve..
Khẽ ngỡ ngàng.
Lạc trong ngày nắng nhạt
Sóng dịu dàng mơn man
Làn da màu mong manh

Gió nô đùa tênh hênh
Tóc khoe duyên con gái
Đôi bàn tay mềm mại
Nâng niu bờ môi tim

Hè đến từng bước êm
Ve gọi bầy hoan lạc
Ái ân về lột xác
Nắng đổ chiều bâng khuâng

Em phơi tình trắng ngần
Ve buông mình hiến dâng…

Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2013

TIẾNG SÉT TÌNH YÊU





Wislawa Szymborska



Cả hai người đều tin tưởng
rằng đam mê bất chợt đính kết họ với nhau
Niềm tin ấy tuyệt đẹp
nhưng sự bất tất cũng đẹp kém gì đâu

Họ tin chắc họ chưa từng chạm mặt
chẳng có gì chung chia sẻ giữa hai người
Nhưng có thể họ đã triệu lần lướt qua nhau trên đường phố
hay một cầu thang, một hành lang nhưng chẳng nói một lời

Tôi muốn hỏi họ có nhớ chăng
một thoáng mắt nhìn nhau trong cánh cửa quay
hay giữa đám đông buột một lời xin lỗi
hay cộc lốc “nhầm số rồi” trong điện thoại
nhưng tôi biết
họ chẳng hề nhớ đâu

Họ sẽ ngạc nhiên rất đỗi
nếu tôi bảo họ rằng
Số Phận đùa bỡn họ đã nhiều năm

Nhưng chưa vội trở thành Định Mệnh
nên cứ kéo họ gần nhau rồi lại tách nhau ra
lại có lúc giả vờ chặn lối
nén một tiếng cười
rồi vụt tránh xa

Đã có nhiều dấu hiệu
dù họ không nhận ra.
Có lẽ ba năm trước
hoặc Thứ Ba vừa qua

Một chiếc lá vu vơ khẽ lướt
từ vai rồi lại đậu sang vai?
Một vật đánh rơi rồi lại nhặt.
Biết đâu đấy là trái banh từng biến mất
trong lùm cây tuổi thơ xa rồi

Có khi nắm cửa và chuông cửa
trong cùng một cái chạm tay.
Những chiếc va li xếp kề sau khi gửi.
Hay họ mơ cùng giấc mơ một đêm nào, có lẽ
để rồi mở mắt giấc mơ bay.

Mọi sự khởi đầu
thật ra chỉ là tiếp nối
cuốn sách cuộc đời
luôn được dở lưng chừng

Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2013

Đã đi qua thương nhớ






Chúng ta có niềm tin đi đến cuối đất cùng trời dù có phải trả giá
nhưng cuộc đời... luôn có nhiều ngã rẽ!

Phải những ai đã từng đi qua thương nhớ

mới thấy cô đơn chưa bao giờ là thứ ta muốn chọn lựa
ta chỉ chọn sống dưới một mái nhà nhiều lối vào và cửa sổ
những luống hoa hồng vàng rạng rỡ
đêm đêm nhìn trời và đoán một vì sao dành cho chúng ta sẽ hiện rõ
mọi điều ước ao?

Ta cứ hình dung về ngôi nhà với những đứa con ngày sau

chúng thì khóc mà chúng ta phải cười dỗ
đút từng muỗng thức ăn vào cái miệng bé nhỏ
và thấy yêu thế giới qua mắt nhìn của trái tim chưa biết về đau khổ
đơn giản là ghét-thương...

Những buổi sáng thức dậy khi chúng lớn dần lên

sẽ phải giành nhau tuýp kem đánh răng đến ầm ĩ
sẽ liếc nhau trong bữa ăn để đọc từng ý nghĩ
sẽ nắm tay nhau khi vui và bĩu môi lúc giận dỗi
không cần sống với chua cay…

Chúng ta thương những ngày ít gió và nhiều mây

những ngày chỉ nói với nhau bằng ánh mắt
những ngày chỉ cần tựa vai đã thấy lòng thanh thản
những ngày mà nỗi cô đơn cũng cần như hạt muối mặn
nêm vào những bình yên…

Nhưng cuộc đời luôn có nhiều ngã rẽ chờ được đặt tên

để người định nghĩa lại hạnh phúc
để so đo thiệt hơn những mất mát
để lần đầu tiên trong lòng người nghi ngờ tình yêu không phải là thứ duy nhất
biết cách làm tổn thương…

Ngôi nhà được trả về với những luống hoa hồng vàng

cửa sổ, lối đi…phải khép lại
những vì sao rồi cũng đến lúc giật mình chứ không thể sáng mãi
những tiếng cười trẻ con vẫn chưa đủ nhiều tưởng tượng cho quãng đời ấy
và người bước đi…

Chúng ta đã đi qua thương nhớ mà không hề phải vay

nên nợ nần chỉ đong bằng cảm giác
nên sợ cuộc đời về sau sẽ chẳng thể nào ôm được ai đó trong tay thật chặt
nên lo lắng những giọt nước mắt sẽ quên từng bỏng rát
dù đau đến xanh xao…

Có bao nhiêu người đã đi qua thương nhớ mà quên được nhau?




Nguyễn Phong Việt
 

Thứ Bảy, 16 tháng 3, 2013

MỘT CÕI ĐI VỀ



Ngày anh mất,Hoàng Huy gọi điện cho tôi. Nghe tin, tôi chỉ im lặng,đến khi Huy hỏi có xuống đi đám tang không? Tôi ngần ngừ, trả lời: “ Thôi”. Lúc ấy, trong tôi chỉ là sự trống rỗng. Với tôi anh vốn không có đời sống bởi anh là sự Vĩnh hằng! Bất chợt, trong tôi lại vang lên ca khúc : Một cõi đi về”

Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi

Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt

Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt

Rọi suốt trăm năm một cõi đi về



Lời nào của cây lời nào cỏ lạ

Một chiều ngồi say, một đời thật nhẹ ngày qua

Vừa tàn mùa xuân rồi tàn mùa hạ

Một ngày đầu thu nghe chân ngựa về chốn xa



Mây che trên đầu và nắng trên vai

Đôi chân ta đi sông còn ở lại

Con tinh yêu thương vô tình chợt gọi

Lại thấy trong ta hiện bóng con người



Nghe mưa nơi nầy lại nhớ mưa xa

Mưa bay trong ta bay từng hạt nhỏ

Trăm năm vô biên chưa từng hội ngộ

Chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà



Đường chạy vòng quanh một vòng tiều tụy

Một bờ cỏ non một bờ mộng mị ngày xưa

Từng lời tà dương là lời mộ địa

Từng lời bể sông nghe ra từ độ suối khe



Trong khi ta về lại nhớ ta đi

Đi lên non cao đi về biển rộng

Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng

Ngọn gió hoang vu thổi buốt xuân thì.....


Tôi yêu những bản Tình ca của anh và yêu hơn các ca khúc Phản chiến.
Đêm nay, trong cái tỉnh lặng,yên ả trong tôi lại vang lên :

Đêm nay hòa bình sau mắt mẹ chưa vui
Hãy bước ra đây nhìn phố ngập người
Đêm nay hòa bình không nụ cười trên môi
Nhìn quanh đây ru căn nhà lạnh
Ru đỡ tình người cho có đôi...











Thứ Sáu, 15 tháng 3, 2013

TẠ TỪ




Chiều nay bên em

Mà sao như xa lạ

Chiều nay bên em

Mà nghe lòng xót xa


Em giờ là của người ta

Em giờ là của người ta.


Ta đã yêu em một thời nông nổi

Ta đã yêu em như kẻ cuồng si

Nửa đời dốc trắng đôi tay

Nửa đời tình vẫn mong manh

Tìm đâu hạnh phúc

Bên miền xa vắng.


Chiều nay bên em

Mà sao nghe ngậm ngùi

Chiều nay bên em

Mà nghe lòng tái tê


Em giờ nước mắt măn môi

Ta giờ đã đủ một đời đớn đau

Những gì minh đã cho nhau

Thì thôi giữ lấy đừng trao thêm sầu


Chiều nay bên em

Mà sao như lạc loài

Chiều nay bên em

Mà sao lòng đắng cay


Em giờ là gái có chồng

Ta giờ là kẻ long đong đợi tàn

Gặp nhau chi nữa bẽ bàng

Gặp nhau chi để ngỡ ngàng phụ nhau.


Em giờ là của người ta

Em giờ là của người ta
 ...

Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2013

ĐÊM KHẮC KHOẢI

Đêm khắc khoải
Ru hồn ta mộng mị
Ly rượu em mời
Sao chưa uống đã say?
Thì thầm tên ai
Một thoáng Liêu trai
Bàng hoàng trăm năm
Một giấc mơ phai!

Ta sống phù vân
Chốn phong trần chưa biết lời kinh
Cơn say hôm qua ngày mai chưa tỉnh
Đâu nụ hôn nào e ấp niềm trinh?

Đêm khắc khoải
Ru tình ta vụng dại
Ta gọi tên người
Sao gọi mãi đắng cay?
Trần truồng đôi tay
Vật vả cơn say
Hẹn hò trăm năm
Một dãy Ngân hà!

Ta sống nhục vinh
Chút tơ lòng đâu để người khinh
Cho ta hôn em nụ hôn trần tục
Đất hoang tàn bỗng nở ngàn hoa.

Đêm khắc khoải
Ru đời ta khờ khạo
Em ở nơi nào
Sao gần mà vẫn như xa?
Đường về quanh ta
Một bãi tha ma
Hình hài trăm năm
Một nén hương trầm!

Ta chết bình yên
Hóa thiên thần ôm ấp tình yêu
Nơi ta hôn em mùa Xuân ở lại
Bướm nô đùa hoa kết tình duyên.

Đêm khắc khoải...

Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013

THẾ GIỚI ĐÀN ÔNG

Ba người bạn cùng ngồi nhậu. Khi đã ngà say.một người bạn bổng lên tiếng hỏi người bạn thứ hai :
- Trước khi chết mày sẽ gọi ai?
Người bạn thứ hai không chút do dự, đáp:
_ Má ơi!
_ Nếu má không còn?
_ Vợ ơi?
_ Nếu vợ không có?
Người bạn thứ hai, có vẽ nghĩ ngợi, rồi đáp:
_ Tao không biết. Thế còn mày thì sao?- Người bạn thứ hai hỏi người bạn thứ nhất
_ Cũng vậy.
_ Là sao?
_ Thì tao cũng gọi Má ơi!
_ Nếu Má không còn!
_ Vợ ơi !
_ Vợ cũng không có?
Người bạn thứ nhất , mĩm cười bảo:
_ Tao sẽ gọi người yêu!
Người bạn thứ ba, nảy giờ im lặng, bổng lên tiếng:
_ Thế người yêu cũng không có?
Người bạn thứ nhất ngẫm nghĩ, rồi lắc đầu, đáp :
_ Tao không biết. Thế còn mày ?
Người bạn thứ hai lên tiếng :
_ Không còn Má, Vợ cũng không, người yêu cũng không luôn, mày chắc gọi con rồi.
Người thứ ba không trả lời ngay, rót ly rượu ực một hơi, rồi đáp :
_ Tao có sống đâu mà chết!

TÔI VÀ EM



Tôi chỉ là con thuyền nhỏ
Lênh đênh trên biển
Kiếm tìm định mệnh
Trong muôn trùng sóng gió

Rồi sẽ có  một ngày
Con thuyền bình yên
Lặng lẽ vỡ tan trong sóng biển
Cho thuyền mãi thuộc về biển khơi.

Mênh mông và vô tận
Biển là em